[MilkLove] Chị Và Em

Chương 22:




Đoàn phim đã đóng máy suôn sẻ. Cả đoàn đều đã về công ty nghỉ ngơi. Và phía hậu kì cũng nhanh chóng làm việc gấp rút, để bộ phim có thể lên sóng nhanh nhất.
Cũng vì thời gian quá gấp nên những phòng ban khác cũng vào việc giúp phần hậu kì tronh đó có tôi.
Còn các diễn viên thì được nghỉ ngơi 1 tuần để chuẩn bị cho những hoạt động quảng bá đầu tiên.
Tôi chỉ gặp em ở công ty lúc em vừa về đến rồi đi ăn cơm cùng nhau rồi tôi lại phải vừa làm việc phân tích chiến lược vừa làm hậu kì nên có chút bận, cả hai cũng ít gặp nhau trong thời gian này.
Kết thúc kì nghỉ em cùng đoàn phim bắt đầu quảng bá bằng một cuộc họp báo về bộ phin sắp ra mắt.
Hôm đó do còn bận việc hậu kì nên tôi không thể đến xem. Nhưng xem lại những đoạn phỏng vấn trên mạng làm mắt tôi toét hết cả lửa. Dù biết hai diễn viên chính phải cọ nhiệt mới giúp bộ phim có độ nhận diện tốt được.
Sau buổi họp báo tôi và em cũng có hẹn nhau đi ăn.
“Hôm nay chị sẽ mời em đến một nhà hàng mà em thích nhất.”
Ngồi trên xe tôi vui vẻ nói với em. Nhưng em có vẻ mệt mỏi mà không đáp lại tôi, trên gương mặt em hiện rõ sự mệt mỏi ấy. Thấy vậy tôi cũng không luyên thuyên nữa mà im lặng lái xe.
Vì hiện tại em đã là diễn viên được ra mắt rồi nên khi đi ăn với tôi em che mặt khá kín, cũng không thể thoải mái ngồi ở ngoài mà ăn được. Nên tôi đã đặt trước phòng VIP.
Vào phòng tôi nhanh tay kéo ghế mời em ngồi. Sau đó tôi đến vị trí ngồi đối diện em.
“Đồ ăn trên bàn chị đã đặt sẵn hết rồi. Toàn bộ là những món em thích đó.”
“Em cảm ơn chị.”
Thấy không khí trong phòng quá yên tĩnh nên tôi đã lên tiếng mở lời trước.
“Em đi quay phim thế nào, tên Kavin kia có làm phiền em không.”
Dù mỗi ngày khi có thời gian rảnh em đều đặn nhắn tin cho tôi kể về quá trình quay phim, và những gì xảy ra ngày hôm đó. Nhưng hiện tại bí bách quá không biết hỏi gì nên đành hỏi vậy.
“Anh ấy vẫn bình thường không có làm phiền em.”
Lúc này đột nhiên em lại ngẩng mặt nhìn tôi bằng một cách vô cùng nghiêm túc.
“Những ngày em không ở đây chị có chuyện gì giấu em không?”
“Đương nhiên là không rồi, chị làm gì có chuyện gì giấu em chứ.”
Tôi khó hiểu với câu hỏi của em nhưng vẫn vô cùng vui vẻ trả lời. Còn sắc mặt em thì tối sầm lại.
“Thật không?”
“Thật mà, em sao vậy?”
“Chỉ là lúc quay phim chị Sara thường xuyên nhắn tin với em.”
“Chị ấy nhắn gì chứ?” Tôi hơi ngạc nhiên khi em nói Sara ‘thường xuyên’ nhắn tin chi em.
“Chị ấy chỉ bảo chị thường xuyên được giám đốc truyền thông gọi riêng lên phòng làm việc.”
Đúng thật vì trong thời gian đó Ciize thường xuyên gọi tôi lên phòng để bàn về kế hoạch quảng bá bộ phim. Và xem xét đề cử phim ở các lễ trao giải cuối năm.
“Giám đốc đó là chị Ciize, người từng thích chị đúng không.”
Tôi ngạc nhiên hơn khi em biết về chuyện này, lúc còn học cấp 3 Ciize đã từng thích tôi nhưng đã bị mẹ tôi phát hiện và nói chuyện riêng. Rồi đột nhiên Ciize đi du học nên chúng tôi chỉ dừng lại ở mức là bạn bè.
“Hiện tại bọn chị chỉ là bạn.”
“Em có nói hai người có mối quan hệ khác đâu mà chị giải thích.” Giọng en có chút cao nói.
Tôi nhận ra mình hơi thái quá nên cúi mặt im lặng.
“Chị có thật sự yêu em không?” Giọng em có chút run hỏi.
“Em nói gì vậy, tất nhiên là chị yêu em rồi.” Thấy thái độ em khác lạ, tôi liền đi đến bên cạnh em.
Lúc này em mới vỡ òa mà ôm tôi khóc. Đột nhiên tôi không hiểu gì hết, những chuyện gì đã xảy ra với em trong thời gian xa tôi vậy. Một cô gái luôn vui vẻ mỉm cười sao giờ chỉ trên gương mặt em chỉ còn những nét mệt mỏi.
Liệu tôi vẽ một bước quá thuận lợi cho em liệu có đúng không chứ.
“Em sao vậy, ngoan có chị ở đây. Có chuyện gì em cứ nói đi.”
Lúc này tôi mới thấy em là chính em, con mèo nhỏ của tôi. Tôi lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên mi em.
“Kavin nói hiện tại em với anh ta phải cọ nhiệt với nhau nên nhắc nhở em về mối quan hệ hiện tại với chị. Kể cả chị Sara cũng nhắn tin bảo như thế. Dù em biết làm diễn viên sẽ phải như thế, nhưng anh ta làm em rất khó chịu.”
“Không sao đâu, chỉ cần đợi phim lên sóng và hết đợt quảng bá thì em và anh ta sẽ không còn diễn chung với nhau nữa. Chị sẽ nói với sếp Thaksin về việc partner của em.” Tôi ôm em vào lòng vỗ về.
Tôi biết hiện tại em rất áp lực. Em dù gì cũng chỉ là cô bé đôi mươi thôi. Và được push như vậy làm em càng thêm phần áp lực.
Nên trong khoảng thời gian này tôi không còn thời gian để mà ghen tuông bậy bạ nữa. Mà phải quan tâm em nhiều hơn.
Hiện tại tôi và em chỉ có thể gặp nhau ở công ty hoặc ở nhà riêng, chứ không còn lông bông nắm tay nhau trên phố như lúc trước được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.