Đánh giá: 9.6/10
từ 17274
lượt
Dịch: 11
Beta: BachPhiUyen
Văn án
Minh Nguyệt Thần là người ta yêu, ta luôn tìm mọi cách để khiến chàng ấy vui vẻ, hài lòng.
Trước kia, mỗi lần tâm trạng chàng không tốt, ta có thể thử đủ phương pháp, chỉ mong chàng cười một chút thôi.
Nhưng sau này, ta mới biết thì ra chỉ cần ta không nói gì, không làm gì, chàng mới cảm thấy vui vẻ.
Vì khi ta hơi cúi đầu, nét nghiêng của mặt ta giống hệt nàng ấy
Còn lúc ta cười nói, đi lại, lại không giống nàng ấy nữa rồi...
____
Hóa ra từ rất lâu rồi, hắn ta đã không còn là ánh trăng trong lòng ta nữa.
Lạc mất ánh trăng, tìm được một Bùi Lang rất tốt rất tốt với ta.