Mối Tình Xuyên Kiếp

Chương 1:




Năm 2002, tại thành phố Hồ Chí Minh..
Thời tiết ngày hôm nay thật là oi bức, Hạ Vy đang vào bên trong một cửa hàng để mua kem.
Hạ Vy có gương mặt xinh xắn, đôi mắt to tròn, làn da trắng hồng, đôi môi chúm chím, tóc xỏa ngang vai, đang nhí nhảnh đứng cạnh tủ kem, lựa loại kem mà mình thích.
Đang đứng thì Vy bỗng nghe thấy tiếng nổ chói tai, hóa ra là một chiếc tủ lạnh gần đó bị chập điện và nổ lớn, lửa lan ra rất nhanh, lửa cũng đã bén vào cả những món đồ điện dễ cháy nổ.
Chết thật! Chiếc tủ đựng hàng đặt cạnh Vy đã bất ngờ ngã xuống, làm chắn hết cả lối ra của cô.
Lửa ngày một lớn, khói bao trùm khắp cửa hàng. Lúc này Vy rất hoảng loạn, cô cảm thấy khó thở và vô cùng nóng bức.
Một lúc sau, thật may mắn! Đội cứu hỏa đã đến, các anh lính cứu hỏa đang gấp rút dập lửa. Có ba anh lính đã xông vào trông để giải cứu các nạn nhân còn mắc kẹt trong đám cháy. Nhiều người được đưa ra khỏi cửa hàng một cách an toàn. Nhưng Hạ Vy vẫn còn mắc kẹt ở đó, do chiếc tủ quá to nên vẫn chưa ai phát hiện ra Hạ Vy.
Hai anh lính kia đã nhanh chóng chạy ra khỏi đám cháy, bây giờ chỉ còn lại một anh lính đang kiểm tra cẩn thận lần cuối nơi này. Anh ta đã toan quay lưng bỏ đi nhưng lại bất chợt nhận ra có một cánh tay phía sau chiếc tủ. Anh vội chạy tới thì thấy Hạ Vy đang nằm bất tỉnh trên sàn. Hạ Vy đã bị ngạt vì hít phải nhiều khói độc. Anh lính dùng hết sức đẩy chiếc tủ to ra rồi chạy tới nâng Hạ Vy lên. Anh tính bế Hạ Vy ra khỏi nơi đây thì bỗng một thanh gỗ lớn từ trên trần nhà rơi xuống, đè trúng người anh. Anh cố gắng hết sức nhưng không thể ra khỏi thanh gỗ, lửa lúc này cũng bùng cháy lớn, chiếc tủ ban nãy cũng đã bốc cháy sáng rực.
Lúc này, trong cơn mê, Hạ Vy mơ màng nhận ra có một vòng tay đang ôm choàng lấy cơ thể cô, như đang cố gắng lấy thân mình để bảo vệ cho cô.
"Cháy.. cháy.."
"Cô yên tâm, tôi sẽ cố gắng đưa cô ra khỏi đây."
Một thanh gỗ lớn hơn lại tiếp tục rơi xuống người anh lính. Gương mặt anh ấy lúc này đã dần biến sắc, mồ hôi vã ra ướt đẫm.
"Tôi khó thở quá."
"Cô hãy cố lên!"
"Tôi.. tôi.. không thể.. thở được.."
"Cô gái! Cố lên! Tôi nhất định sẽ bảo vệ cô và đưa cô ra khỏi nơi này mà!"
Hạ Vy đã ngất đi vì ngạt thở. Anh lính đã nhanh chóng tháo chiếc mặt nạ dưỡng khí ra rồi đeo vào cho Hạ Vy. Được đeo mặt nạ dưỡng khí, Hạ Vy dần tỉnh lại. Nhìn vào gương mặt đang lấm lem khói bụi của anh lính, Vy bỗng dưng cảm thấy xao xuyến một cách lạ thường.
Ngọn lửa lúc này đã bao trùm toàn bộ cửa hàng, những dòng nước từ bên ngoài dường như không thể dập tắt nổi đám cháy nữa, anh lính lúc này biết rằng bản thân cùng cô gái không còn cơ hội nào để thoát ra ngoài được nữa. Anh gục đầu xuống sát gương mặt của Hạ Vy rồi thì thào:
"Tôi xin lỗi!"
"..."
"Tôi đã không bảo vệ được cô, tôi thành thật xin lỗi!"
"Không sao đâu, tôi cảm ơn anh đã liều mạng để cứu tôi"
"Không, đó là nhiệm vụ của tôi, tôi không cứu được cô là tôi không hoàn thành được trách nhiệm.."
Hạ Vy bỗng dưng từ từ tháo chiếc mặt nạ dưỡng khí. Khi hai ánh mắt trực tiếp nhìn vào nhau, hai trái tim như đang hòa cùng một nhịp. Cả ai lúc này dường như đã quên mất nỗi sợ hãi và tình cảnh vô cùng nguy hiểm lúc này.
Toàn thân thả lỏng, hai đôi mắt nhắm hờ, hai gương mặt đang sát lại với nhau và rồi hai đôi môi khẽ chạm vào nhau.
Lửa đã bùng cháy lớn, cửa hàng lúc này đã biến thành đống tro..
[Thời sự đưa tin: Một cửa hàng tại thành phố Hồ Chí Minh đã bốc cháy, đã có hai nạn nhân thiệt mạng trong vụ việc này, một người trong số đó là lính cứu hỏa]
20 năm sau, tại thành phố Cần Thơ..
Năm 2022, tại tại một bệnh viện đa khoa ở Cần Thơ..
"Oe.. oe.."
"Chúc mừng gia đình, là một bé gái"
"Mình đặt tên con là gì bây giờ anh?"
"Trúc Nhã, anh thấy cái tên đó rất đẹp"
"Trúc Nhã.."
Ba mẹ của Trúc Nhã sau khi sinh con một tuần, cả hai đã đưa con của mình về nhà.
Ít hôm sau, khi Trúc Nhã đang được mẹ cho nằm trong nôi thì bỗng đâu từ bên ngoài một người đàn bà tóc dài và bạc trắng, trên da có nổi một số nốt đồi mồi.
Bà ấy đi vào nhà một cách tự nhiên rồi nói:
"Đứa bé này, phải càng để tránh xa lửa càng tốt, nếu để con bé gặp lửa, đại nạn lớn nhất cuộc đời sẽ ập đến, đại nạn đó chỉ một người có thể ngăn chặn được, người đó.. đang đến với thế giới này."
Nói xong, bà thầy bói liền quay lưng bỏ đi, trước khi ra khỏi cửa bà còn quay đầu lại nhìn người mẹ rồi nói:
"Nhớ! Nhất định không được để con bé lại gần hay nhìn thấy ngọn lửa.."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.