Mộng Ảnh Tình

Chương 14: Kẻ phán xử




Tôi thật sự không thể đi cùng với hai người được. Tôi còn có công việc đột xuất, xin lỗi chủ tịch Trần và Pha Lê tiểu thư.
Bạch Âm để con bé ngồi xuống ghế.
- Hông chịu đâu, papa.
Pha Lê khuôn mặt mếu máo.
- Cô thấy rồi đấy, con gái tôi rất thích cô.
Trần Bách Ngôn nghiêm túc nói.
Bạch Âm bắt đầu trở nên bối rối, cô không biết phải xử lí tình huống này sao nữa. Đúng lúc đó điện thoại cô đổ chuông, Bạch Âm tạ ơn trời cao đã nghe thấy nỗi lòng của cô. Là số của Tiểu Quân, thằng bé gọi cho cô chắc có chuyện gì quan trọng rồi đây. Bạch Âm nở nụ cười tươi như hoa xin phép đi vào phòng vệ sinh.
Pha Lê nhìn Trần Bách Ngôn bằng đôi mắt buồn bã. Nếu cô đã không muốn đi chung với hai cha con hắn thì cũng không có cách nào ép được. Phục vụ bưng một ly dung dịch nước muối ra thì hắn bảo không cần nữa. Pha Lê tức giận leo xuống ghế, hắn đã thất hứa với con bé. Chính miệng Trần Bách Ngôn đã hứa là sẽ dẫn bé đi ăn chung với Acacia.
- Papa đáng ghét.
Pha Lê bỏ chạy ra xe.
Trần Bách Ngôn lắc đầu thở dài.
WC nữ,
- Con nói cái gì Tiểu Quân, mẹ nghe không rõ lắm.
Bạch Âm nét mặt căng thẳng. Bên kia âm thanh gì mà ồn ào quá.
" Mẹ mau đến Paramount party room, chị Ngọc Linh đang bị một đám người xấu uy hiếp. "
" Tút tút tút "
- Tiểu Quân, con không sao chứ.
Đầu dây bên kia ngắt kết nối. Niên Ngọc Linh dẫn con trai cô đến quán bar làm cái gì ở đó chứ. Bạch Âm bắt đầu trở nên sốt ruột. Cô phải nhanh chóng đến địa điểm kia. Trần Bách Ngôn vẫn ngồi ở đó, có lẽ là muốn đợi cô ra để nói chuyện. Vẻ mặt hắn lạnh lùng, chẳng có chút biểu cảm dư thừa nào giống y như tượng đá. Bạch Âm thấy lạ, nét mặt đó không giống như lúc vừa rồi.
- Xin lỗi chủ tịch Trần.
Nhìn thấy bộ dạng gấp gáp của cô, Trần Bách Ngôn không ngừng đánh giá Bạch Âm, tựa hồ muốn xem biểu tình trên mặt cô là thật hay giả. Vũ Hàn ngồi chờ cô ở trong xe, khi thấy cô chạy tới mở cửa xe ngồi vào anh có chút thắc mắc. Ký hợp đồng nhanh đến vậy à, thời gian bây giờ còn khá sớm. Bạch Âm không tiện giải thích, cô thắt dây an toàn.
- Nhanh đưa chị đến Paramount party room.
Pha Lê đứng cách đó không xa thì thấy được cảnh tượng này. Công túa của con bé đang ngồi trên xe của một người đàn ông mặt lạ. Pha Lê khó chịu đưa chân đá vào thân chiếc Mercedes. Không được, công túa là của con bé, không một ai có quyền tranh giành với Pha Lê. Thư ký Han như hiểu ngầm chuyện gì đó liền gọi điện thoại cho Trần Bách Ngôn. Không bao lâu, hắn lập tức xuất hiện.
- Tiểu thư Pha Lê muốn đuổi theo xe của Acacia thưa chủ tịch.
Pha Lê gật đầu mạnh.
- Đi.
Hắn nhìn con gái trả lời ngắn gọn.
Trên đường đi, Bạch Âm không ngừng gọi điện cho Tiểu Quân để biết tình hình ở đấy có ổn hay không. Nhưng thằng bé không nghe máy, điều này khiến cô thêm phần nóng máu hơn. Vũ Hàn tăng tốc, nhìn biểu cảm xấu trên gương mặt Bạch Âm anh đoán chắc chắn là có chuyện gì đó không tốt rồi.
20 phút sau,
- Này cô em, cởi đồ ra đi chứ hahaha.
- Đúng rồi đúng rồi, mau làm đi.
- Nếu muốn bình an rời khỏi chỗ này thì phải thực hiện đúng yêu cầu của bọn này.
- Hahahaha.
Niên Ngọc Linh cắn răng.
Cô nhận được một tin nhắn nói Bạch Âm đang uống say quậy phá ở đây. Ban đầu Niên Ngọc Linh cảm thấy không đúng lắm, nhưng người đó lại gửi cho cô xem đoạn clip nhảy múa của Bạch Âm nên cô mới vội chạy đến. Tiểu Quân biết được chuyện này thì cứng đầu đòi theo sau, cô cũng hết cách mới đồng ý. Bây giờ thằng bé không biết đang trốn chỗ nào nữa. Niên Ngọc Linh chỉ cầu nguyện thằng bé đừng gặp nguy hiểm.
Mấy tên khốn khiếp này cứ bao vây cô, đùa giỡn làm nhục cô đủ kiểu. Biến cô thành trò chơi của bọn chúng nó. Tiếng nhạc càng sôi động càng kích thích sự phấn khích tụi người đó. Lúc cô đến thì đã không thấy Bạch Âm, biết bản mình bị lừa nhưng không thể thoát ra được chỗ dơ bẩn này. Rốt cuộc là ai gửi tin nhắn khiến cô bất an mà mò đến vì tưởng Bạch Âm gặp nguy hiểm.
Niên Ngọc Linh bây giờ mới ngộ ra, không phải Bạch Âm đang ăn tối vui vẻ với đại diện bên phía tập đoàn ZEUS hả chứ. Làm sao cô có thể đến đây nhảy nhót uống rượu được. Muộn rồi, cô bị người ta tính kế hãm hại. Niên Ngọc Linh can đảm đưa mắt nhìn trực tiếp từng thằng, cái lũ chết tiệt đáng ghét. Yêu cầu cô lột đồ chẳng khác gì biến cô trở thành gái điếm. Không đời nào cô thực hiện theo.
- Không nghe tụi tao nói hả?
Niên Ngọc Linh cười khinh.
- Được, mày không làm thì để tao giúp.
Hắn tiến gần đến cô, gương mặt dâm đãng vô cùng. Cái đám người kia bắt đầu hò reo, Niên Ngọc Linh từng bước lùi về sau. Hai tay cô chủ động che trước ngực. Hắn liếm môi, ánh mắt nhòm ngó toàn thân con mồi đang run sợ phía trước. Lưng cô ép vào bề tường, không còn đường nào để lùi tiếp nữa. Mấy tên kia hào hứng lấy điện thoại để chế độ quay video sẵn sàng ghi hình.
- Ưm...
Một chiếc giày cao gót màu đỏ mũi nhọn như phi tiêu phóng thẳng vào đầu hắn ta. Niên Ngọc Linh lợi dụng lúc này mà dùng sức dơ chân đạp mạnh vào phần chính giữa đùi của tên biến thái. Hắn ôm chỗ đó ngã nhào xuống sàn. Bạch Âm tay cầm chiếc còn lại vứt đi. Niên Ngọc Linh thấy cô thì nhẹ nhõm trong lòng. Mấy tên còn lại, phải xử lí sao đây ta.
- Chị Bạch Âm, mặc váy không nên đánh đấm.
Vũ Hàn tốt bụng nhắc nhở.
- Chị là người nổi tiếng, không phải giang hồ.
Anh còn nói thêm, tay tiện đưa cho cô tấm khăn che mặt vải voan đen. Bạch Âm nhận lấy đeo lên.
- Chị quên mang súng rồi, cho chị mượn của em đi Vũ Hàn.
Cô nói.
- Có cần em gọi xe cứu thương đến không?
Anh rút khẩu súng trong túi áo khoác dâng trước mặt Bạch Âm.
- Không cần, gọi bệnh viện tâm thần là được rồi.
Lũ người kia thấy súng nét mặt liền biến đổi từ hứng thú sang lo sợ. Niên Ngọc Linh nhanh chân đi đến cạnh cô. Bạch Âm nổ một phát súng hù doạ bọn chúng. Tiếng nhạc tắt hẳn, ai nấy đều đưa hai tay để lên đầu. Niên Ngọc Linh quên mất chuyện quan trọng, cô phải đi tìm Tiểu Quân. Thằng bé chắc đang ở đâu đó quanh đây.
- Muốn còn mạng bò ra khỏi chỗ này, tụi mày từng thằng lột sạch quần áo cho tao.
" Pằng "
- Thằng khốn, mày cởi trước đi chứ.
- Chết tiệt, sao phải là tao.
Cả đám nháo nhào đùn đẩy nhau.
- Nếu khó khăn trong việc lựa chọn, tao thay thế tụi mày chọn may mắn một thằng. Và thằng được tao chọn sẽ là đứa chết đầu tiên.
Bạch Âm nói.
- Tự tụi mày làm, tao tha mạng. Còn cứ để tao chọn hên xui, đương nhiên phải chết.
Bầu không khí trở nên ngộp thở, đám người đó chẳng khác gì tù nhân. Còn cô là kẻ phán xử. Bạch Âm xoay xoay khẩu súng lướt chọn một tên ngẫu nhiên. Ăn tối trong nhà hàng buồn chán thật đấy, không ngờ đến đây lại có trò chơi giải trí hấp dẫn như thế này. Bạch Âm dừng súng trúng một tên mập đầu hói. Hắn ta phát run toàn thân không dám cử động.
- Đã làm thì đừng có sợ, đàn ông mà hèn nhát như con gián thối vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.