Hoắc Phi Đoạt hít một hơi khí lạnh, cả người đều căng thẳng.
Anh đưa tay vuốt ve gương mặt Ngũ Y Y, nhiệt độ rất cao. Lại nhanh chóng vạch mắt cô ra nhìn xem, tròng mắt rất đỏ.
“Chết tiệt! Hạ liều thuốc lớn như vậy, thật độc ác mà.”
Vậy liều thuốc này, nếu không thể ân ái đầy đủ, chắc chắn sẽ bỏ mạng.
Có bao nhiêu trai gái điên cuồng dùng thuốc quá liều, chết lõa thể trong quán bar với tư thế thật khủng khiếp.
“A Trung! Lấy nước ấm cho tôi.”
“Dạ…Đây ạ.”
A Trung đưa lý nước đến, Hoắc Phi Đoạt hớp một ngụm nước, kề vào môi Ngũ Y Y, đưa nước vào miệng cô.
Ngũ Y Y giống như người lạc giữa sa mạc vừa tìm thấy nguồn nước, nhanh chóng hớp ngụm nước nuốt vào trong họng.
Không chờ Hoắc Phi Đoạt đứng dậy, cô đã chủ động cầu xin, hôn lên đôi môi Hoắc Phi Đoạt.
Đây không phải là hôn môi, giống như con mèo nhỏ đang liếm liếm thức ăn.
Chẹp chẹp, cô ngày càng thở dốc hơn, âm thanh rên nhẹ vang trong miệng.
Oanh……..
Đầu óc Hoắc Phi Đoạt kích thích.
Bụng dưới căng thẳng lên, bắp thịt toàn thân đang kêu gào.
Kiềm lòng không đậu, hắn cúi xuống hôn trả lại cô.
“Ưm…..Ưm……..” Ngũ Y Y vặn vẹo cơ thể, hai bàn tay nhỏ bé vuốt ve lồng ngực Hoắc Phi Đoạt, cô nhắm mắt lại khát cầu nụ hôn sâu hơn.
Cô nhiệt tình như vậy làm Hoắc Phi Đoạt trở tay không kịp, anh kìm không được nụ hôn của cô.
Hai tay Ngũ Y Y vuốt ve từ trên ngực xuống bụng dưới Hoắc Phi Đoạt, lúc đụng đến cơ bụng rắn chắc của anh, làm cả người anh run lên.
Không ngờ, cô lại chưa thỏa mãn, nếu tiếp tục nữa, sẽ đụng đến nơi kéo khóa quần của anh.
A!
Hoắc Phi Đoạt phát ra tiếng kêu trong lòng ngực, anh rời khỏi môi cô, nhanh chóng bắt hai tay đang lộn xộn của cô lại, khàn giọng nói: “Hiện tại không được………Về nhà rồi hãy nói……….”
Ngũ Y Y bất mãn lắc lắc cơ thể, ánh mắt hoảng hốt: “Nóng……..Tôi nóng…… Tôi muốn………..”
Hoắc Phi Đoạt cắn môi, áp chế ngọn lửa mãnh liệt trong lòng, nói với A Trung trước mặt: “Lái nhanh lên! lập tức gọi điện thoại cho bác sĩ Trần nói với ông ta có người bị hạ dược, để cho ông ta đến biệt thự Vọng Hải.”
“Dạ!”
A Trung đáp. Lập tức gọi điện thoại.
Ngũ Y Y bị người khác hạ dược?
Mẹ ơi, người nào mà thất đức vậy, lại dám hạ dược một tiểu công chúa này chứ?
Xe hơi chạy như bay trên đường với tốc độ cao.
Phúc Hi sốt ruột đi qua đi lại trong phòng, luôn luôn hỏi Thạch Ưng, “Ngũ Y Y trở lại căn phòng kia chưa?”
Thạch Ưng nhìn chằm chằm màn hình: “Vẫn chưa có.”
“Có thể xảy ra tình huống gì khác rồi không?”
Phúc Hi lo lắng nhìn về phía Thạch Ưng.
Sau khi Thạch Ưng cân nhắc: “Tôi vừa mới nghĩ đến, mặc kệ xảy ra chuyện gì, Ngũ Y Y bị hạ một liều thuốc lớn như vậy, nếu không có người đàn ông nào thỏa mãn cô ta, cô ta cũng đường sống sót! Tiêu Lạc đã đến, nhất định Tiêu Lạc sẽ thỏa mãn cô ta. Ngày mai, Ngũ Y Y sẽ phát hiện, cô trần truồng nằm trong lòng người đàn ông, khi đó, cô ta cũng đã hiểu cái gì rồi. Tiểu thư, cô nói xem, Ngũ Y Y như vậy còn mặt mũi nào dám đến gặp Hoắc Phi Đoạt không? Chúng ta cũng có thể đem đoạn video clip giấu tên này đưa cho Hoắc Phi Đoạt xem, để cho anh ta nghĩ rằng đêm nay cô ta đã đi đâu, đã ở dưới thân người đàn ông nào. Hoắc Phi Đoạt là người thông minh như thế, hắn nhất định sẽ nghĩ Ngũ Y Y bị người khác làm bẩn rồi.”