Một Kiếp Vấn Vương

Chương 41: Ở ngoài vườn (1)




Buổi sáng, Trác Duệ Quân ngồi ngoài vườn nhâm nhi tách cà phê còn nóng hổi.
Hắc Dạ đứng trước mặt hắn cúi đầu dáng vẻ cung kính.
" Chuyện tôi bảo cậu tìm sát thủ Dark, tìm đến đâu rồi? " Trác Duệ Quân lạnh giọng nói.
Hắc Dạ cúi đầu xuống, vừa lo vừa sợ nói:" Xin lỗi ông chủ, đến giờ tôi vẫn chưa tìm ra được tung tích của sát thủ Dark."
Hàng chân mày của Trác Duệ Quân liền cau lại, sát khí hung tàn lộ ra. Hắn cuộn bàn tay nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên đầy dữ tợn.
Sát thủ Dark chính là người đã giết cả gia đình của Trác Duệ Quân.
Dark là người có thân thủ rất giỏi, lại là một thiên tài về bắn tỉa, ai đã nằm trong tầm ngắm của Dark đều không thể thoát khỏi được, bởi thế Dark được giới hắc đạo đặt cho biệt danh là " viên đạn bạc ngàn năm có một ", khi nhắc đến tên của sát thủ Dark thì cả giới hắc đạo ai nấy cũng đều phải e dè, mà không dám đối đầu với hắn.
Năm xưa cả gia đình của Trác Duệ Quân đều chết dưới tay của Dark, vì thế hắn phải bắt được tên Dark để trả thù cho cả gia đình mình, hắn phải giết chết tên đó, không những vậy hắn còn muốn giết chết những người thân của nó để cho nó có thể biết được nổi đau khổ mà hắn đã trải qua khi mất đi người thân là như thế nào.
Nhưng thời gian cách đây đã hơn hai mươi mấy năm, một khoảng thời gian khá lâu cơ hội để tìm ra Dark thật sự rất khó, mấy năm nay Trác Duệ Quân luôn cho đàn em tìm kiếm Dark, nhưng đều không có tung tích gì.
Sau khi giết hết gia đình của Trác Duệ Quân, Dark lại đột nhiên mất tích khỏi giới hắc đạo, không một ai biết tung tích của hắn nữa.
Nhưng dù bây giờ Dark còn sống hay đã chết nhất định hắn cũng phải tìm ra được, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, ngày nào chưa nhìn thấy xác của Dark nằm dưới chân hắn thì hắn sẽ vẫn mãi tìm kiếm.
" Cứ tiếp tục tìm kiếm cho tôi! " Hắn ra lệnh.
Hắc Dạ liền đáp:" Dạ ông chủ. "
Trác Duệ Quân vẫy tay ý bảo Hắc Dạ có thể rời đi nhưng đột nhiên hắn nhớ ra một cái gì đó rồi lạnh lùng nói với Hắc Dạ.
" Không được đến gần cô ấy nữa! "
Hắc Dạ đứng hình mất vài giây, để suy nghĩ xem " cô ấy" của Trác Duệ Quân là ai?
Bây giờ Hắc Dạ mới nhớ thì ra " cô ấy " của Trác Duệ Quân là cô bé hắn ta đã gặp ở vườn hôm qua, thì ra cô bé đó là người phụ nữ của ông chủ, thảo nào hắn lại không thấy cô bé đó giống dáng vẻ của một người hầu gì cả, cũng may ngày hôm qua hắn cẩn thận nên chưa làm gì quá lố nếu không chắc bây giờ đã không thể yên ổn rời khỏi đây rồi.
Hắc Dạ liền gật đầu, hiểu chuyện.
…………………….
Ánh mặt trời ấm áp của buổi sáng đã xua tan đêm đông lạnh lẽo, dịu dàng chiếu vào căn phòng ngủ sang trọng.
Lúc Triệu Lan Vy thức dậy Trác Duệ Quân đã thức dậy từ lâu rồi
Đều là tại Trác Duệ Quân đêm qua hắn giày vò cô đến gần sáng mới chịu buông tha cho cô, cũng vì thế mà cô luôn thức dậy muộn hơn hắn, nhưng hắn thấy cô ngủ ngon, cưng chiều quá nên không nỡ đánh thức cô mà cho cô ngủ thêm một chút, từ đó mà cô thói quen ngủ nướng luôn.
Triệu Lan Vy bước vào phòng tắm, tắm rửa, vệ cá nhân xong thì xuống nhà dưới.
" Ông chủ dặn nếu cô thức dậy thì đi ra vườn, ông chủ đang ở đó. " Dì Mỹ lại chỗ Triệu Lan Vy chuyển vài lời xong rồi nhanh chóng đi làm công việc của mình.
Mỗi lần cô thức dậy muộn đều rất sợ bị la, cô mặc dù là người hầu như lại thức dậy muộn nhất trong nhà, thậm chí còn thức dậy muộn hơn cả chủ nữa, nhưng lần nào cũng không ai nói gì về chuyện này cả.
Lúc dì Mỹ nói với Triệu Lan Vy ở quanh đó cũng có vài người hầu. Cô chắc chắn họ cũng nghe thấy được những lời dì Mỹ nói với cô, nhưng bọn họ chẳng có phản ứng gì, mà làm việc như bình thường.
Đều đó khiến cô cảm thấy rất kì lạ.
Thật ra lúc đầu, việc Triệu Lan Vy và Trác Duệ Quân thường xuyên có những cử chỉ thân mật quá mức đã khiến người hầu một phen chấn động, tuy không dám bàn tán xôn xao ở trước mặt hai người bọn họ nhưng sau lưng lại không ngừng xì xào với nhau rằng.
" Quan hệ của Triệu Lan Vy và ông chủ chắc chắn không đơn giản chỉ là người hầu và chủ. "
" Chắc chắn là Triệu Lan Vy đã câu dẫn ông chủ, khiến ông chủ si mê cô ta. "
" Cô ta quả thật là người thâm độc mà, muốn một bước lên mây từ chim sẻ hóa thành phượng hoàng. "
Nhưng cũng may những lời bàn tán đó đã lọt đến tai Phong quản gia chứ không phải Trác Duệ Quân, nếu không, cả đám người hầu đó sẽ khó mà sống yên ổn được.
Cho nên Phong quản gia đã kịp thời chấn chỉnh lại đám người hầu đó trước khi lọt đến tai Trác Duệ Quân mà mang họa không chỉ cho bọn họ mà cả ông cũng sẽ bị xử phạt vì tội không quản lý được bọn người hầu.
Đám người hầu sau lần đó cũng biết sợ mà không còn ai dám lên tiếng bàn tán gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.