Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Chương 150: Thi tốt nghiệp




Lúc đầu Băng Tâm không có đồng ý làm theo kiến nghị của Đông Quân nhưng rốt cuộc mọi người đều mong muốn bài thơ này ra lò nên Băng Tâm hết cách cũng đành toại nguyện mọi người.
Băng Tâm giao kèo với Đông Quân:” Trong khoảng thời gian em làm bài thơ này mỗi ngày anh phải cho em một cây kẹo mút chịu không???”.
Đông Quân liền gật đầu:” Ok anh đây chấp nhận hy sinh vì nghĩa lớn hihi”.
Sau một tuần bài thơ cũng ra lò đứa nào cũng xúm lại để xem tên mình được miêu tả như nào rồi mãn nguyện với món quà tốn chất xám này.
Rồi thi học kỳ hai cũng đến…
Kết quả thi học kỳ hai tốt hơn so với kỳ trước, lần này thì cả Uyển Uyển và Băng Tâm đều đạt danh hiệu học sinh giỏi nên buổi lễ tổng kết không cô đơn tẻ nhạt như lần trước nữa.
Lên sân khấu xong, Uyển Uyển kéo tay Băng Tâm đi về cuối hàng của lớp 12K ngồi rồi tán dốc với Dĩ Nam và Thiên Vũ.
Con hàng Đông Quân nhìn thấy Băng Tâm thì mắt sáng như hai cái đèn pha xe hơi liền lao xuống rồi đưa tay ôm lấy phần thưởng trên tay Băng Tâm cười như thằng điên vậy.
Băng Tâm thờ ơ hỏi:” Đang làm cái hành động gì vậy???”.
Đông Quân trưng ra cái bộ mặt lưu manh:” Nè anh cho em lên sân khấu lĩnh thưởng giùm là may mắn lắm rồi đó nha mau cảm ơn anh đi”.
Đúng là mặt dày vô sĩ…không biết con hàng nãy nghĩ cái quái gì trong đầu mà lại nói được như thế nữa.
Băng Tâm cau có:” Trả đây”.
Đông Quân nghĩ nghĩ gì đó rồi nói:” Băng Tâm hôm nay tổng kết lớp mình làm tiệc chia tay em đi chơi với mọi người nha…đi đi rồi anh trả lại phần thưởng cho em”.
Băng Tâm rút cái điện thoại ra:” Em gọi ba lên rước sắp xong lễ rồi…còn phần thưởng…nếu anh thích thì có thể giữ luôn cũng được”.
Đông Quân liền đưa tay giật lấy cái điện thoại khỏi tay Băng Tâm:” Nếu em không đi thì tạm biệt cái điện thoại của em luôn đi”.
Nói tới nói lui Băng Tâm cũng bị rù quếnh đi chơi chung, Đông Quân, Thiện Ngôn, Quỳnh Dao, Lạc Sa đại diện ban tổ chức chuẩn bị chương trình khá kỹ bao nguyên cả phòng trong quán trà sữa rồi chuẩn bị các tiết mục rất phong phú có chơi đó vui được quà rồi có cả tiết mục chia sẻ tâm tư của mỗi thành viên trong lớp.
Cái bức tâm thư mà Băng Tâm viết lúc trước rồi tính vứt đi cũng bị Đông Quân nhặt lại rồi đọc cho mọi người nghe, trong tâm thư có bày tỏ tình cảm dành cho thầy cô và cả bạn bè của Băng Tâm, bức tâm thư này đọc lên thì không ít rơi nước mắt cả Băng Tâm cố kìm chế cách mấy cũng không được.
Tất cả đều tại Đông Quân hết bữa cuối rồi còn kiếm chuyện để làm mọi người khóc nữa…sa mạc lời với con hàng này luôn rồi!!!
Đông Quân thấy nước mắt Băng Tâm rơi xuống liền đi tới ngồi xuống bên cạnh cô rồi hỏi:” Nãy giờ em khóc được bao nhiêu lít nước mắt rồi hả???”.
Nước mắt chứ không phải nước suối đâu anh zai à!!!
Băng Tâm đưa tay quẹt nước mắt trên mặt rồi chối:” Em có khóc đâu”.
“ Ừ em không có khóc đâu mà chảy nước mắt thôi à”.
Đến bữa cuối rồi mà Băng Tâm vẫn muốn vác dao xả con hàng này luôn cho rồi…thời gian ba năm trôi qua rốt cuộc Băng Tâm vẫn thấy ghét Đông Quân như hồi mới gặp điều đó chứng tỏ con hàng này hết thuốc chữa rồi.
Mọi người lần lượt lên sân khấu chia sẽ cảm xúc…
Uyển Uyển nói cô từng rất buồn vì hồi trước có một khoảng thời gian bị mọi người trong lớp cô lập.
Đỗ Quyên thì xin lỗi Ngọc Trầm cái vụ đánh nhau hồi năm lớp 10.

Băng Tâm cũng bị kéo lên sân khấu, cô bày tỏ lòng cảm ơn vì Đông Quân đã nhất định kéo cô tới đây để cô có những trãi nghiệm đầy cảm xúc như thế cô cũng bày tỏ lòng xin lỗi đến nhóm của Diễm Quỳnh dù chuyện đã qua lâu nhưng Băng Tâm vẫn luôn áy náy trong lòng chuyện đó, trong nhóm không ai nói câu xin lỗi này nên Băng Tâm đành thay mặt mọi người nói vậy.
Cô đưa mắt nhìn Hàn Tuấn Phong rất muốn nói với người đó rằng “ Hàn Tuấn Phong tôi thích bạn” nhưng vẫn không làm được, Băng Tâm trả mic lại cho Quỳnh Dao…có lẽ cơ hội cuối cùng đã bị cô bỏ qua rồi.
Thi tốt nghiệp bị cắt danh sách lớp ra Quỳnh Dao, Thụy Du, Tuấn Phong và Băng Tâm thì thi ở trường còn Uyển Uyển, Linh Đan, Đông Quân, Thiện Ngôn, Lạc Sa thì thi ở trường khác.
Mấy ngày cuối cùng này mọi người vẫn gặp nhau lúc đầu giờ thi và lúc cuối giờ để so đáp án đúng.
Lúc đi xong môn thứ 4 là môn hóa, Quỳnh Dao, Thụy Du, Tuấn Phong và Băng Tâm gặp nhau dưới sân để dò kết quả…Khánh Đăng và Hoàng Lâm thấy bốn đứa đứng cùng nhau liền đi tới nhập cuộc.
Băng Tâm:” Ê hồi nãy vừa mới phát đề ra tự nhiên trống kèn đám ma đánh lên cả phòng tao cười rần rần…hai bà cô gác thi lắc đầu lo cho số phận môn thi này luôn hahaha…”.
Quỳnh Dao, Thụy Du:” Có luôn hả???”.
Tuấn Phong:”Cái phòng tôi nằm ngay cái góc nghe còn rõ hơn nữa đó”.
Băng Tâm:” Phòng tôi kế bên phòng bạn chứ đâu”.
Tuấn Phong:” Kiểu như điềm báo là rớt môn hóa á”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.