Một Loại Khác Có Thể

Chương 26:




Beta: Bing.
Chương 26:
Lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Thụy Cảnh, nàng đã cảm thấy Lâm Thụy Cảnh rất đẹp, tựa như thần linh trên trời, giống như mang theo hào quang quanh mình. Trong giới giải trí không thiếu mỹ nữ, nhưng Phạm Vân Huyên cảm thấy không có nữ nhân nào đẹp hơn Lâm Thụy Cảnh, mặc dù người ta hay nói, 'tình nhân trong mắt hóa Tây Thi', nhưng Lâm Thụy Cảnh thực sự rất đẹp, đây là chuyện không thể phủ nhận được. Nữ nhân hấp dẫn xinh đẹp như vậy, làm Phạm Vân Huyên hung hăng muốn chiếm làm của riêng nàng, muốn chiếm đoạt cô, nàng không muốn chia sẻ với người khác, vừa nghĩ đến chuyện người khác muốn làm gì thì làm trên thân thể xinh đẹp này, nội tâm Phạm Vân Huyên liền ghen tị, nàng nghĩ chỉ cần mình cho cô ăn no, có lẽ cô cũng không muốn đi tìm người khác, vì thế, Phạm Vân Huyên quyết định để cho chân Lâm Thụy Cảnh phải mềm nhũn, không được đi lên giường người khác.
Phạm Vân Huyên cởi nút áo sơ mi Lâm Thụy Cảnh ra trước, làm lộ ra cổ trắng nõn, còn có rãnh ngực mê người, nàng thích dáng vẻ Lâm Thụy Cảnh y phục không chỉnh tề, cảm giác hình như hấp dẫn hơn rất nhiều. Lâm Thụy Cảnh quyến rũ như vậy làm cho Phạm Vân Huyên mê đắm, nàng hôn lên cổ Lâm Thụy Cảnh, từ từ lần đi xuống, nhẹ nhàng gặm lấy xương quai xanh tinh xảo, sau đó lại đi xuống. Tay Phạm Vân Huyên dò vào bên trong, cởi nút thắt áo ngực từ phía sau, sau đó kéo áo ngực xuống, Phạm Vân Huyên hôn lên nơi đầy đặn trắng nõn mềm mại của Lâm Thụy Cảnh, không chút khách khí ngậm mút đỉnh hoa cứng rắn kia, còn có kéo ra, tay ở chân tâm Lâm Thụy Cảnh cũng không rảnh rỗi, như Lâm Thụy Cảnh mong muốn, dùng đầu ngón tay xoa nhẹ hoa đế đã muốn sưng lên kia.
Thân thể Lâm Thụy Cảnh đồng thời bị Phạm Vân Huyên kích thích trên dưới, cho dù là chân tâm hay trước ngực cũng bắt đầu tê dại không dứt, chân tâm giống như tích tụ nước ấm, muốn xông ra ngoài. Cô biết quần lót của mình nhất định là ướt đẫm, thân thể cũng vì xấu hổ mà thêm hưng phấn, cảm thấy còn muốn nhạy cảm hơn. Thân thể Lâm Thụy Cảnh trở nên mềm yếu vô lực, phải dựa vào người Phạm Vân Huyên, ngửi hơi thở đặc hữu trên người Phạm Vân Huyên, cô lại cảm thấy khí tức trên người Phạm Vân Huyên làm cô mê đắm. Cô cảm giác tất cả đều có chút không thành thật, giống như xuân mộng cô nằm thấy vô số lần, nhưng cảm giác mãnh liệt từ thân thể đánh tới làm cho cô biết, tất cả chuyện này đều là thật, thân thể cô bị Phạm Vân Huyên vuốt ve, đã sớm có khát vọng cần được thỏa mãn.
Thân thể Lâm Thụy Cảnh, Phạm Vân Huyên nắm trong lòng bàn tay, ngón tay của nàng dừng ở hoa đế sưng cứng, không xoa nữa mà ấn xuống. Lâm Thụy Cảnh không thể khắc chế được mà thở gấp ra tiếng, âm thanh kia Lâm Thụy Cảnh nghe được cũng cảm thấy xấu hổ, đơn giản là mị đến cực điểm. Lâm Thụy Cảnh cắn môi dưới, nếu không âm thanh xấu hổ kia lại phát ra. Nhưng Phạm Vân Huyên lại thích nghe âm thanh mị hoặc của cô, nàng ngẩng đầu lên hôn môi Lâm Thụy Cảnh, đầu lưỡi rất nhanh dò vào trong miệng cô, cùng đầu lưỡi cô dây dưa triền miên, ngón tay cách lớp quần lót cũng càng xoa lấy hoa đế nhạy cảm. Lâm Thụy Cảnh cảm giác thân thể mình bị ném lên không trung, không thể khống chế, cảm giác tích tụ ngày càng nhiều, làm cô không thể nào khắc chế được tràn ra âm thanh liêu nhân, biểu tình kia cũng càng ngày càng quyến rũ, cơ hồ muốn đem người hòa ta đi. Phạm Vân Huyên nghe vào tai giống như thúc tình hương, nàng biết thân thể mình cũng động tình, chân tâm cũng cuồn cuộn chảy ra mật dịch, nàng biết thân thể mình cũng khát vọng được Lâm Thụy Cảnh yêu. Phạm Vân Huyên đè khát vọng của thân thể mình xuống, càng thêm ra sức lấy lòng Lâm Thụy Cảnh.
Ngón tay Phạm Vân Huyên xoa lấy hoa đế mẫn cảm của Lâm Thụy Cảnh nhanh hơn, dù cách lớp quần lót, Phạm Vân Huyên cũng có thể cảm giác được hoa đế đã sưng thật to.
"Uhm... uhm... a...." Hô hấp Lâm Thụy Cảnh trở nên dồn dập, cô cảm giác thân thể mình đã không thể chịu đựng nhiều hơn được nữa.
Phạm Vân Huyên thấy phản ứng của Lâm Thụy Cảnh liền biết Lâm Thụy Cảnh sắp đạt đến cao triều, nàng càng tăng nhanh động tác ngón tay mình hơn nữa.
"Không cần... dừng..." Khoái cảm tích lũy đến giới hạn, thân thể cô giống như nổ tung, rốt cục cũng đạt tới đỉnh, cô có cảm giác mình không thể chịu thêm được nữa, theo bản năng muốn Phạm Vân Huyên dừng lại.
Nhưng Phạm Vân Huyên không dừng lại, nàng đè lại hoa đế đã sưng cứng, làm thân thể Lâm Thụy Cảnh vì khoái cảm mà kịch liệt co rúc lại, Lâm Thụy Cảnh cảm giác thân thể mình quá thoải mái đến độ da đầu cũng có chút tê dại.
Đây mới thực sự là lần đầu tiên Lâm Thụy Cảnh chân chính đạt được cao triều, cô nghĩ thân thể nàng khó trách thích như vậy, đối với Phạm Vân Huyên nhớ mãi không quên, bởi vì cảm giác thực sự rất thoải mái. Ý thức được mình muốn cái gì, Lâm Thụy Cảnh xấu hổ đến mức muốn bưng chết mình trong xung động, mình lại có thể tự cam lòng nhảy xuống, đây là phòng làm việc, thân thể có thể để Phạm Vân Huyên dễ dàng làm đến cao triều, thậm chí ngay cả quần lót cũng không cởi, Phạm Vân Huyên nhất định cho rằng mình rất dâm đãng, dù sao chính bản thân Lâm Thụy Cảnh cũng cảm thấy như vậy.
"Cô đi ra cho tôi!" Lâm Thụy Cảnh có chút bực tức đẩy Phạm Vân Huyên ra, nhưng Phạm Vân Huyên vẫn ôm cô rất chặt, làm thân thể mềm yếu vô lực của Lâm Thụy Cảnh hiển nhiên là đẩy không ra.
"Chị cứ nghĩ như vậy mà kết thúc đi?" Môi Phạm Vân Huyên lại dính đến tai Lâm Thụy Cảnh, thân mật mập mờ hỏi, thậm chí còn thổi khí vào lỗ tai đỏ ửng vì cao triều chưa lui xuống.
Thân thể Lâm Thụy Cảnh vẫn còn rất nhạy cảm, nên nhanh chóng cảm thấy da đầu tê dại một trận, thân thể vừa muốn hồi phục lại lập tức mềm xuống.
Tay Phạm Vân Huyên hết sức linh hoạt, nàng cởi quần lót đã ướt đẫm bên dưới, sau đó từ từ kéo ra, nàng đem quần lót dính đầy ái dịch Lâm Thụy Cảnh đưa lên chóp mũi ngửi một cái.
"Cô biến thái!" Lâm Thụy Cảnh thấy Phạm Vân Huyên làm chuyện xấu hổ như vậy, cực kỳ ngượng ngùng lên tiếng mắng.
"Tôi cũng từng thưởng thức qua mùi vị này, ngửi một cái thì có sao?" Phạm Vân Huyên xem thường nói, nàng phát hiện da mặt Lâm Thụy Cảnh bây giờ thực sự rất mỏng.
Lâm Thụy Cảnh nghe Phạm Vân Huyên không thèm để ý chút nào nói, càng thêm xấu hổ đỏ mặt. Dĩ nhiên là cô nhớ Phạm Vân Huyên đã từng dùng miệng phục vụ mình vô số lần, hơn nữa mỗi lần còn ăn cả chất lỏng kia đi, mà cô vẫn nhớ người chiếm dụng thân thể mình cũng đã trả lễ lại, dĩ nhiên những thứ này không phải trí nhớ của cô, nhưng vẫn là của thân thể cô, đã từng là loại ký ức ghê tởm, hôm nay hồi tưởng lại, làm thân thể cô lại có chút hưng phấn lên.
"Cô biến thái, cút đi cho tôi!" Lâm Thụy Cảnh khẩu thị tâm phi lên tiếng nói với Phạm Vân Huyên, Phạm Vân Huyên biết Lâm Thụy Cảnh xấu hổ, nên để quần lót lên bàn làm việc, ngón tay lại dò vào trong váy, đã rất trơn trượt, hiển hiên không phải là chảy ra lúc nãy, mà mới vừa chảy ra, thân thể Lâm Thụy Cảnh thực sự là cực kỳ nhạy cảm, Phạm Vân Huyên rất vui vẻ khi bản thân nàng có ảnh hưởng đến thân thể Lâm Thụy Cảnh nhiều như thế.
"Nhưng miệng nhỏ của chị lại không muốn tôi rời đi..." Phạm Vân Huyên nói rời càn rỡ, ngón tay cũng nhanh chóng trợt vào bên trong cơ thể Lâm Thụy Cảnh.
Lâm Thụy Cảnh bị dị vật xâm nhập trong nháy mắt, không ức chế rên rỉ một cái, thân thể nhanh chóng hút vào ngón tay Phạm Vân Huyên.
"Miệng dưới của chị so với miệng trên thành thật hơn nhiều." Trước kia Phạm Vân Huyên cũng không phát hiện mình có thể nói mấy lời làm người ta đỏ mặt tới mang tai như vậy, đại khái là gặp mạnh thì yếu, gặp yếu thì mạnh, bây giờ Lâm Thụy Cảnh rất yếu, cũng khẩu thị tâm phi, làm nàng đặc biệt có hứng thú trêu chọc.
"Cút!" Lâm Thụy Cảnh xấu hổ quát lên với Phạm Vân Huyên, nhưng âm thanh vẫn kiều mị yếu đuối, càng nghe càng giống lời mời gọi Phạm Vân Huyên giày xéo mình.
"Tôi có cút, cũng cút vào thân thể chị."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.