Beta: Bing.
Chương 43:
"Tôi tự cởi!" Lâm Thụy Cảnh vội vàng tự mình cởi xuống, cô cảm thấy nếu để cho Phạm Vân Huyên cởi, nhất định sẽ bị nàng thừa cơ trêu chọc mình đến chân mềm, tránh không giữ được thân trước, Lâm Thụy Cảnh nghĩ nên giữ khoảng cách với Phạm Vân Huyên mới được.
"Em phát hiện, càng ngày chị càng không thể chờ đợi." Phạm Vân Huyên đưa tay dùng sức vỗ một cái thật mạnh lên cái mông bóng loáng của Lâm Thụy Cảnh, thật sự có một cảm giác muốn ngược người. Đại khái khi nàng biết Lâm Thụy Cảnh không phải người kia xong, Phạm Vân Huyên đối với Lâm Thụy Cảnh không còn cẩn thận co rúm như trước, vì người kia mang theo hơi thở u buồn, nàng hy vọng mình có thể làm cho người vui thêm một chút, nên không dám làm gì chọc người không vui, mà cũng có lẽ vì người có ơn với nàng. Còn Lâm Thụy Cảnh hiện tại thì ít ân nghĩa hơn, tình cảm cũng thuần túy hơn, địa vị cũng gần như ngang hàng, vì vậy lòng tự tin của Phạm Vân Huyên bất giác cũng tăng lên, dù sao bây giờ Phạm Vân Huyên vẫn là càn rỡ hơn lúc trước, đặc biệt là khi biết Lâm Thụy Cảnh cũng có cảm giác với mình. Con người mà, đều được voi đòi tiên, Phạm Vân Huyên cũng không ngoại lệ.
Tiếng vỗ mông thanh thúy ở trong phòng tắm đặc biệt sắc tình, mặt Lâm Thụy Cảnh đỏ lên, Phạm Vân Huyên lại dám dùng sức đánh mông mình như vậy, tên biến thái này, mình tuyệt đối không muốn quan tâm nàng nữa, Lâm Thụy Cảnh mới vào phòng tắm muốn nhanh đi ra ngoài.
Phạm Vân Huyên thấy người nào đó lại muốn ngạo kiều, lập tức ôm chặt lấy cô từ sau lưng, hai người đều trần trụi, da thịt cứ dán hợp chung một chỗ, cái loại cảm giác tê dại này làm hai người cơ hồ hít vào một hơi.
"Giận hả?" Phạm Vân Huyên ôn nhu hỏi, sao nàng có thể quên mất Lâm Thụy Cảnh là quỷ ngạo kiều, không có cái gì hơn ngạo kiều.
Lâm Thụy Cảnh không đáp, ra vẻ tôi đang tức giận.
"Không nên giận nha, hay là, chị đánh em lại?" Phạm Vân Huyên dụ dỗ Lâm Thụy Cảnh, nàng biết Lâm Thụy Cảnh thích ăn mềm.
"Ai biến thái giống cô!" Lâm Thụy Cảnh không vui nói, nhưng quả nhiên chỉ cần người dụ dỗ một cái là mềm ngay.
"Vậy em cũng chỉ biến thái với chị mà thôi, còn rất nhiều chuyện biến thái muốn làm với thân thể chị còn chưa có làm nữa kìa." Phạm Vân Huyên đứng sau lưng Lâm Thụy Cảnh, đưa lưỡi liếm lấy cái cổ quang khiết của cô, bất kể trong thân thể Lâm Thụy Cảnh cất giấu linh hồn nào, thân thể Lâm Thụy Cảnh cũng có lực hút cường đại với nàng. Nữ nhân có liêu nhân hay không, nhìn cổ cũng biết, từ đầu tới chân Lâm Thụy Cảnh, đều lộ là một cảm giác liêu nhân, đặc biệt là cổ thon dài, chỉ cần Phạm Vân Huyên nhìn lâu mấy lần, sẽ nổi lên ý dâm, bao nhiêu lần nàng nhìn cổ trắng nõn của Lâm Thụy Cảnh, cũng điều dâng dục vọng muốn cởi quần áo của cô xuống.
Âm thanh Phạm Vân Huyên như có chất xúc tác, đặc biệt câu người, đặc biệt mập mờ, đặc biệt dễ dàng thúc dục Lâm Thụy Cảnh xung động. Chẳng qua là Lâm Thụy Cảnh chỉ nghe âm thanh của Phạm Vân Huyên, cũng có cảm giác tê dại không dứt, chân tâm đã không kiềm chế được chảy ra chất lỏng ấm áp trơn trượt kia. Động tác Phạm Vân Huyên phối hợp với âm thanh của nàng, làm cho thân thể Lâm Thụy Cảnh gần như mềm nhũn ra, Lâm Thụy Cảnh cảm giác thân thể không không có chút phản kháng nào, thậm chí còn muốn cho Phạm Vân Huyên cho ăn.
"Tắm trước..." Lâm Thụy Cảnh nói ra lời này xong, phát hiện âm thanh của mình có chút khàn khàn vì động tình, âm thanh kia không khác gì tiếng gọi trên giường, làm Lâm Thụy Cảnh nghe xong cũng tự thấy xấu hổ.
Phạm Vân Huyên hơi nâng khóe miệng, Lâm Thụy Cảnh quả nhiên là thụ, bất quá với Lâm Thụy Cảnh, cả đời nàng có công thì trong lòng cũng vui vẻ. Phạm Vân Huyên ôm Lâm Thụy Cảnh đến gần chỗ tắm, mở vòi sen, lúc mới bắt đầu nước còn hơi lạnh, làm hai người nổi cả tầng da gà, nhưng nước nóng cũng nhanh chảy ra, vẩy lên người, làm hai người thoải mái mà thở một hơi.
"Em giúp chị tắm." Phạm Vân Huyên tự động phục vụ cho Lâm Thụy Cảnh, đổ sữa tắm lên lòng bàn tay, bắt đầu xoa lên người Lâm Thụy Cảnh, từ cổ đến ngực, bắp đùi, thậm chí là giữa hai chân cũng bị Phạm Vân Huyên vuốt ve qua.
"Không muốn..." Lâm Thụy Cảnh cảm thấy đây cũng là hành hạ ngọt ngào, nhưng ngón tay Phạm Vân Huyên làm cô cực kỳ tê dại, thân thể cũng bị khơi đến phát giận, bộ ngực cũng lập tức dựng thẳng lên, da thịt nóng bỏng không biết vì nước nóng hay vì động tình cũng bắt đầu đỏ lên, giữa hai chân cũng ướt đẫm một mảnh. Thân thể cô khát vọng Phạm Vân Huyên vuốt ve, nhưng Phạm Vân Huyên giống như chỉ chăm chú tắm cho cô, chỉ phóng hỏa, không muốn cứu hỏa.
Bị Phạm Vân Huyên rửa sạch nơi tư mật nhất, Lâm Thụy Cảnh cực kỳ xấu hổ, nhưng không khống chế được cảm giác mãnh liệt từ thân thể truyền ra, rên rỉ thành tiếng.
"Thật ướt, thật trơn..." Phạm Vân Huyên nhẹ giọng nói bên tai Lâm Thụy Cảnh, Lâm Thụy Cảnh biết Phạm Vân Huyên tuyệt đối đang là cố ý, cô nhào đến vai Phạm Vân Huyên, phẫn hận cắn một cái.
Phạm Vân Huyên bị cắn đau, nàng biết Lâm Thụy Cảnh tuyệt đối là bất mãn, lại chết không chịu mở miệng cầu xin mình.
"Xoay người qua đi, em muốn yêu chị từ phía sau." Phạm Vân Huyên xoay người ôm lấy Lâm Thụy Cảnh, một cái tay sờ đến đỉnh hoa trên ngực, nhẹ nhàng nắn bóp, một cái tay khác trượt vào chân tâm Lâm Thụy Cảnh, rốt cục để Lâm Thụy Cảnh được như ý nguyện, đặt dưới bộ vị nhạy cảm của cô, vuốt ve hoa đế.
Tiếng kêu kiều mỵ của Lâm Thụy Cảnh rốt cục không khắc chế được mà đứt quãng kêu lên, cô cảm giác thân thể run rẩy, tê dại, hơn nữa chân cũng như mềm nhũn ra, không thể đứng vững được.
Thân thể Lâm Thụy Cảnh nhạy cảm bị Phạm Vân Huyên vuốt ve đồng thời trên dưới, khoái cảm tụ đến làm cô nhanh đạt đến cao triều, sau khi đạt cao triều, thân thể Lâm Thụy Cảnh muốn ngã ra, cũng may Phạm Vân Huyên ôm cô từ phía sau, mới không để cô tuột xuống. Thân thể co rúc lại, khoái cảm cũng chưa tán xuống, mà Phạm Vân Huyên lại dựa thân thể Lâm Thụy Cảnh vào tường, ngón tay tiến vào người Lâm Thụy Cảnh từ phía sau, trong lúc Lâm Thụy Cảnh không kịp phản ứng, hoa huy*t vẫn còn đang co bóp dồn dập.
Tường lạnh cũng thân thể nóng bỏng tương phản mãnh liệt, ngón tay Phạm Vân Huyên ra vào hoa huy*t nóng ấm, tốc độ càng lúc càng nhanh, khoái cảm cực hạn làm Lâm Thụy Cảnh cảm thấy thân thể mình sắp bị Phạm Vân Huyên ép đến điên rồi.
"Uhm...a.....a..." Lâm Thụy Cảnh không thể khắc chế rên rỉ, tiếng rên càng lúc càng lớn, khoái cảm mãnh liệt đánh đến làm cô nghẹn ngào lên tiếng.
Phạm Vân Huyên nghe âm thanh Lâm Thụy Cảnh thở dốc rên rỉ giống như giục tình hương, cảm giác giống như thân thể nàng cũng bị tiến vào, không tự chủ xông ra mật dịch càng nhiều, làm nàng tự giác kẹp chặt hai chân mình, hóa giải thân thể đang nóng ran.