Đạo diễn Lý đi theo ra ngoài nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên có người tới đón, cả người sửng sót, nhưng hắn vẫn không chết tâm mà cố hướng tới Nhạc Cần Nghiên đi đến.
Lam Hân vừa thấy, đêm nay biết Cẩn Nghiên đi gặp mặt đạo diễn Lý, cô rất lo lắng, liền đi theo cô ấy qua đây.
Trước kia mỗi lần Nghiên Nghiên đi xã giao, cô cũng đều ngồi trên xe chờ Nghiên Nghiên.
“Nghiên Nghiên,không sao chứ?”
Lam Hân lo lắng nhìn cô bạn.
Nhạc Cẩn Nghiên mang vẻ mặt khó chịu nhìn cô, “Lam cục cưng, tôi có sao, say mệt quá, tôi muốn nôn.”
Vẻ mặt Nhạc Cẩn Nghiên khó chịu ghé vào vai cô.
PNha0 có Nhạc tiểu thư, chúng ta tiếp tục.”
Đạo diễn Lý nói xong, tay liền hướng tới Nhạc Cẩn Nghiên.
Lam Hân đỡ Nhạc Cần Nghiên di chuyển thân mình tránh né, cười cười, “Đạo diễn Lý, tôi gọi taxi cho anh nhé?”
Đạo diễn Lý lắc lắc đầu, “Không cần, tôi đi cùng với Nhạc tiểu thư.”
Nhìn thấy Lam Hân trông xinh đẹp thuần khiết, cười với vẻ mặt dâm loạn, “Oa! Những cô gái bên cạnh Nhạc tiểu thư đều xinh đẹp như vậy sao?”
Lam Hân vừa nghe lời này, cảm thấy quen tai.
Khi còn ở thành phố Phàn, mỗi lần gặp những thành phần có mưu đồ quấy rối Nghiên Nghiên, đi theo phía sau Nghiên Nghiên, cô đều nghe được câu nói này.
“Đạo diễn Lý, chúng tôi xin phép đi trước đây.”
Lam Hân cười giúp đỡ Nhạc Cẩn Nghiên lên xe, chính mình cũng nhanh chóng ngồi vào ghề lái.
Lam Hân nhìn thấy đạo diễn Lý thất tha thất thẻu loạng choạng bước tới, cô cười khinh bỉ, vội vã lái xe rời đi.
Hồi đó cô học bằng lái xe chỉ là một lần là đậu, trình độ lái xe rất tốt.
Nhìn thấy Lam Hân mang theo Nhạc Cẩn Nghiên rời đi, Mộc Tử Hoành mới hoàn toàn yên tâm.
VÓ vn, ” Nhạc Cẩn Nghiên ợ một hơi nặng mùi.
Lam Hân ngửi được toàn mùi cay của rượu. .
||||| Truyện đề cử: Vượng Gia Tiểu Nông Nữ |||||
Lam Hân nhìn thoáng qua cô, vẻ mặt lo lắng, “Nghiên Nghiên, tôi đưa cậu đi bệnh viện nhé.”
Nhạc Cẩn Nghiên nhắm mất lại lắc lắc đầu, “Lam Lam, không cần, về nhà ói ra chút, mọi chuyện đều thuận lợi.”
Lam Hân vừa nghe, vẻ mặt đau lòng, “Nghiên Nghiên, vì chuyện của Nhiên Nhiên để cậu chịu khổ rồi.”
“Hệ: 276 ” Nhạc Cẩn Nghiên nghiêng đầu nhìn Lam Hân cười cười, “Nhiên Nhiên cũng là con tôi, sao tôi lại không quan tâm lo lắng được chứ?
Hơn nữa, nếu không phải Nhiên Nhiên, là nghệ sĩ khác, tôi vẫn sẽ quan tâm như thế, chỉ cần là người của công ty tôi, tôi sẽ tận tâm hết sức trợ giúp bọn họ, để bọn họ cảm thấy được, không phải đi theo tôi phí công vô ích.”
Những công ty khác đều tuyệt tình, làm ra những chuyện thiếu đạo đức, nhưng cô không thể làm như vậy, người như cô muốn hòa nhập vào xã hội này, thật quá khó khăn.
Lam Hân mím môi cười, “Nghiên Nghiên, nhân viên công ty cậu thật hạnh phúc, có một bà chủ tốt được như cậu.”
“Hà Hai tiệt ” Nhạc Cẩn Nghiên nhắm mắt lại cười cười, “Lam Lam, nếu cậu thích như vậy, cũng đến công ty chúng tôi đi.
Chị em chúng ta hợp tác, thiên hạ vô địch.”
“Được! Chờ sau khi tôi thực hiện được giấc mộng của mình, có thể sẽ cân nhắc một chút.”
Lam Hân cười cười, cô còn chưa thể từ bỏ được, cô vẫn luôn thích thiết kế, giấc mộng này, luôn nằm trong tim cô chưa bao giờ có thay đổi.