Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1185:




“Tô Cảnh Minh, tôi còn tưởng rằng cậu bắt đầu sa đọa, hiện tại tôi mới phát hiện cậu chỉ vẫn vô tâm không phế, cậu là người tốt, xứng đáng có được người phụ nữ tốt trong thiên hạ, tuy nhiên cần phải sửa lại cái tật độc mồm độc miệng của cậu đi.”
Âu Cảnh Nghiêu cười nói.
Tô Cảnh Minh nghĩ nghĩ nói: “Lâm Hạo Thiên, Âu Cảnh Nghiêu, hai người các cậu phải nghe tôi, người vợ mà tôi muốn tìm nhất định phải có những điểm này. Lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, viết được mã code, giết được ngựa gỗ thành troy, trở mình vực dậy, khả năng vượt khó khăn, quan trọng nhất là phải có sức hấp dẫn, còn phải độc lập tự mình có gắng.”
Lâm Hạo Thiên chế nhạo nói: “Tôi thấy cậu có thể lên sao hỏa để tìm được người phụ nữ thích hợp như mong muốn.”
Tô Cảnh Minh lại mang vẻ mặt ngạo kiều nhìn qua Lâm Hạo Thiên, “Tôi thì kém cỏi hơn cậu sao?
Cha tôi cũng giàu có, anh tuấn tiêu sái, mẹ tôi là mỹ nhân vũ trụ, ôn nhu hiền lành, sao tôi lại không thể tìm được một người vợ như vậy chứ?”
Âu Cảnh Nghiêu & Âu Cảnh Nghiêu: “…… ” Yêu cầu cao như vậy, cả hai bọn họ dường như chưa từng nghĩ tới.
Còn nữa, cha cậu ta như vậy là tiêu sái anh tuấn sao?
Mẹ cậu ta có phải là mỹ nhân không?
Bọn họ sao lại nhìn không ra được vậy.
Lâm Hạo Thiên lắc lắc đầu, “Trên thế giới có nhiều người đẹp như vậy, cậu còn mò kim đáy bể, nếu còn nghĩ như tôi nghĩ cậu thật sự phải lên sao hỏa mà tìm bạn gái Tô Cảnh Minh đúng lý hợp tình phản bác lại “Nếu lên sao hỏa có thể tìm được người bạn gái như vậy thì tôi đã sớm đi, cậu chẳng lẽ chưa từng nghe qua một câu này sao?
Tất cả đàn ông trên thế giới đều là kẻ lừa đảo, mặc kệ là xinh đẹp hay là không xinh đẹp, phụ nữ đều sẽ bị lừa dối, còn có một câu khác, điểm khác nhau chính là, cô gái may mắn thì sẽ tìm được một tên lừa đảo chuyên nghiệp, có thể lừa cô ta cả đời mà thôi.”
DỤ KHỤ: là ” Lâm Hạo Thiên lại hợp tác ho hai cái, anh cảm thấy được người bên cạnh này hình như còn muốn quản cả chuyện của mình thì phải, không cần nhúng tay vào chuyện của người khác, thay người khác chùi mông quá cần thận, bản thân lại cảm thấy khó chịu.
TÀI; 90ha ” Âu Cảnh Nghiêu lắc đầu, Tô Cảnh Minh này đúng là không cứu nổi nữa “Tô Cảnh Minh, đời này của cậu,buổi tối nghĩ đủ mọi con đường, sáng dậy lại đi vào đường cũ, tôi cũng không còn gì để nói..”
“Làm sao vậy?”Tô Cảnh Minh khó hiểu hỏi.
Âu Cảnh Nghiêu dừng xe lại nói: “Bởi vì chúng ta đã tới nơi rồi.”
Âu Cảnh Nghiêu nhìn thoáng qua thời gian, may mắn không đến muộn.
Tô Cảnh Minh: “……. ” Anh nhìn thoáng qua ngoài cửa xe, quả nhiên đã tới cửa lớn nhà Lam Hân rồi.
Tô Cảnh Minh lại nghĩ tới Mộc Tử Hoành, chỉ cảm thấy một bụng buồn bực, chờ lát nữa, quay vài video về Nhạc Cần Nghiên cho cậu ta nhìn xem, nếu không, đêm nay có thể cậu ta còn không ngủ được.
Tô Cảnh Minh quay qua cốp xe, cầm lên chiếc bánh kem 128 tệ của Mộc Tử Hoành, luôn cảm giác có chút khó coi, “Âu Cảnh Nghiêu, quà sinh nhật này của Mộc Tử Hoành, sao lần nào cũng như vậy thế?
Không thể đổi qua một món quà khác sao?
Giám đốc lớn người ta ăn chiếc bánh kem 128 vạn, Lục Hạo Thành năm nào cũng ăn chiếc bánh 128 tệ này, cũng làm tổn hại thân phận của cậu ta.”
Âu Cảnh Nghiêu cúi đầu nhìn món quà tặng, “A Thành thích hương vị bánh ngọt này.
Đây là thành ý của A Hoành, chúc cậu ta luôn là hai mươi tám tuổi mỗi năm.
Hơn nữa, năm nay A Hoành không phải đã cài tay áo kim cương rồi sao?
Một đôi cũng mười vạn nhỉ?”
“Chậc chậc chậc!”
Lâm Hạo Thiên nhịn không được tắm tắc vài tiếng, “Các người đều là kẻ có tiền cả nhỉ?”
Tô Cảnh Minh nhìn thoáng qua tên bạn, chế nhạo nói: “Lương 1 năm của cậu là 50 vạn, hơn nữa cha cậu cũng là giáo sư đại học danh tiếng, mẹ là bà chủ siêu thị, cậu còn nói cậu không có tiền?”
Lâm Hạo Thiên nhìn thấy Tô Cảnh Minh cười cười, hỏi ngược lại: “Nhà cậu một năm chỉ kiếm được năm trăm vạn sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.