Âu Cảnh Nghiêu nói xong liền tắt điện thoại.
Đứng dậy, nhìn thoáng qua văn phòng Lục Hạo Thành, một bụng lửa giận đi ra ngoài.
Anh ngược lại tiêu sái rời đi, anh ấy phải thay anh thu dọn mớ hỗn độn này.
Nữa tiếng sau Lam Hân và Lục Hạo Thành đên bệnh viện.
Vừa đến phòng bệnh, liên nghe được giọng nói của bà nội lại hơi khàn khàn, người của Cố gia, cùng với Thắm Giai Kỳ mang theo Tiêu Nam Kiều cùng nhau tiến vào.
“Bà nội.” Lam Hân đi vào, liền cười gọi.
Lục Hạo Thành cũng gọi bà nội.
“Ôi, tiểu bảo bối nhà chúng ta tới rồi, mau tới bà nội xem một chút.” Bà nội Cô nhìn thây Lam Hân, cười càng vui vẻ.
Nhìn cô ngồi trên xe lăn, nụ cười của bà nội Cô hơi thu lại, “Tiểu Ức, rốt CUỘC con cũng tỉnh lại, sẽ tốt lên thôi.
Lam Hân cũng cười cười, “Bà, bà cũng tỉnh dậy rôi, gia đình chúng ta lại đoàn tụ. “
“Được.” Bà nội Cố nhìn thoáng qua mọi người, nhà bon họ cộng thêm Tiêu Nam Kiêu, rât đông vui.
Bà đã rất mãn nguyện.
“Mọi người khỏe, bà nội cũng khỏe.
Cổ phiêu bị mất 5 phần trăm không quan trọng, bà rất giàu có, chỉ là không giúp đỡ được cam nhỏ, bà rất HC Lục Hạo Thành nói: “Cảm ơn tâm ý của bà nội, bà nội đã giúp con, Lam Lam ở bên cạnh con, như vậy con đã rất hạnh phúc rồi.
Lục Hạo Thành nói xong, hai tay đặt trên vai Lam Hân, nhìn cô cười cười.
“Ha ha… bà nội Cố vui vẻ cười cười, “Cho con cô phần, cũng là hy vọng con, có thể chăm sóc Tiêu Ức chúng ta.
Lục Hạo Thành: “Bà nội, nếu không có những thứ này, con cũng rất yêu Lam Lam. “
“Ôi, tiểu tử con, miệng càng ngày càng ngọt, càng ngày bà nội càng thích con đó.” Bà nội Cố cười đến không khép miệng lại.
Lâm Mộng Nghỉ nhìn thoáng qua con gái, nhìn Lục Hạo Thành yêu con gái mình như vậy, bà cũng rất yên tâm.
“Lam Lam, A Thành, sau này các con nhất định phải hạnh phúc. Đã từng nhìn thấy con và bà của con năm trên giường bệnh, mẹ thực sự cảm thấy tiền không phải là quan trọng nhật, hạnh phúc gia đình mới là quan trọng nhật – Lam Hân vừa nghe lời này, cười cười, “Mẹ, rốt cuộc mẹ cũng nghĩ thông suốt. ° “Ưml” Lâm Mộng Nghi cười nhìn con gái, “Lam Lam, mẹ từ trên người con học được rât nhiêu chuyện, con luôn coi trọng tình cảm, coi trọng thân tình, cha Dịch và Mộ Thanh vì sao lại thích j như vậy, mẹ bây giờ cũng đã iÐU. ˆ Trong khoảng thời gian chăm sóc mẹ, bà cảm nhận được tầm quan trọng của tình cảm gia đình, trước kia âm ĩ với mẹ, cảm giác rất buồn bực.
Nhưng nhìn mẹ ngủ say như vậy, bà lại cảm thấy rất đau lòng.
Lam Hân nhìn thần sắc của bà ôn hòa hon rất nhiều So với trước kia, không khí thế kiêu ngạo như lúc trước nữa.
Có Ức Sầm và Có Ức Lâm vừa nghe lời này, cũng cười cười.
Cố Ức Lâm đưa tay, tiếp nhận đứa con trai trong lòng Thâm Giai Kỳ, con trai cười khanh khách với anh không ngừng.
“Ôi, cháu trai Tiểu Kim của ta, thật đáng yêu, bà cố sẽ tặng cháu một tòa biệt tù làm lễ vật. Trên thế giới này, không có gì bằng một ngôi nhà an toàn cả.
Mọi người cười và không nói gì.
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua thời gian, cười cười: “Bà nội, nhân dịp ngày tốt lành này, con muốn dẫn Lam Lam ra ngoài hẹn hò lãng mạn, con đã đặt vé máy bay. “
Bà nội Cố nghe xong, cười gật đầu, “ĐÌ đi, nhìn thấy Tiều Ức, bà nội an tâm rồi,, các con mau đi đi, bà nội còn phải mấy ngày mới xuất viện được? “