Có tất cả các loại thái độ sống về sự bùng nô của mình, cô đã có sự. hiểu biết, cuộc sống của mình có thể nói là nhàm chán.
Ngay cả ba người. bạn tốt của anh cũng cảm thây cuộc sống của anh nhàm chán đến cực điểm, cho đến khi cô xuất hiện, cuộc sống của anh mới có màu sắc.
“Ha ha… Lục Hạo Thành vui vẻ cười CƯỜI: “Lam Lam, anh thật đúng là không, biết câu cá, nhưng vì em, anh đông ý thử một lần.”
“Được, dù sao em cũng không biết, sáng mai em sẽ chờ ăn sẵn.” Cô không biết gì về câu cá cả.
“Được! Anh chắc chắn sẽ cho em ăn súp cá tươi. “Lục Hạo Thành nhìn lều trại xa xa, bên trong có tất cả mọi thứ, những thứ này anh đã chuẩn bị sẵn sàng trước.
Buổi tối có thể cùng nhau xem bầu trời đầy sao, cũng có thể làm những gì anh muôn làm.
Hai người đi vào lều trại, Lục Hạo Thành ôm cô vào.
Lam Hân vừa nhìn, bên trong hết thảy vượt quá tưởng tượng của cô.
Bên trong tựa như một căn phòng nhỏ được bồ trí tỉ mỉ, chim sẻ tuy nhỏ, ngũ tạng đều đầy đủ.
Bên trong được thắp sáng bằng đèn năng lượng mặt trời, không có nỗi sợ hãi trong tự nhiên.
“Wowl! Lục Hạo Thành, anh thật sự không ngừng làm em ngạc nhiên đó.
“Ngày hôm nay, anh thực sự lãng mạn.
“Em thích là được!” Anh khẽ nhêch ý cười, nêu cô không xảy ra chuyện, anh đã sớm lên kề hoạch dân cô tói nơi này.
Ôm cô ngồi trên một tắm sàn mềm mại, bóng dáng kiêu ngạo của anh kéo lên đỉnh lều, lộ ra bầu trời đêm lấp lánh.
Lam Hân cả người đêu rảnh rỗi, nhiêu năm mang theo áp lực sinh hoạt, vào giờ khắc này hoàn toàn rảnh rồi.
Tại thời điểm này, trái tim như nước, giông như được rửa tội, yên tĩnh và hòa bình.
Lục Hạo Thành ngồi bên cạnh cô, cởi giày ra, ôm cô cùng nhau đêm sao.
Anh liếc nhìn bên cạnh và chuẩn bị sẵn bộ đồ Cặp vợ chồng mà anh sẽ mặc vào ngày mai.
Đó là một cuộc hành trình lãng mạn, anh thích cưng chiều cô như vậy, nhìn cô hạnh phúc bên cạnh mình, anh mới yên tâm.
“Lạm Lam, đẹp không?” Bên tai cô thấp giọng hỏi, thanh âm nhu nhu, giỗng như Cam Tuyền xet qua đáy lòng, mang theo kết câu tê dại.
“Vâng! Rất đẹp. “Cô chỉ vào bâu trời đêm, “anh xem, tôi nay các ngôi sao rât sáng, em không có thời gian, mệt mỏi, cũng muôn nhìn thây các ngôi sao, khi bị Khương Tịnh Hàm bắt nạt, đứng bên cửa số nhìn vào các ngôi sao, cũng sẽ nhẹ lòng hơn bất cử điều gì.
Lần này sau khi giáo huấn như vậy, cũng hy vọng cô ta sẽ thay đôi, giúp cô ta trả năm trăm vạn, tuy răng không có ân nuôi dưỡng, nhưng cũng không nợ bọn họ cái gì nữa.
Lục Hạo Thành ôm cô vào lòng, giọng điệu trầm thấp: “em đã sớm không nợ nhà họ, chỉ là da mặt nhà họ quá dày.
“Anh thuận tiện vuốt mái tóc bên tai cô.
Nhắc tới Khương gia, anh liền có một loại xúc động giệt người.
“Ha ha…” Lam Hân cười cười, “anh nhìn anh xem, anh so với em còn tức giận hơn. Hiện tại suy nghĩ một chút, nêu Khương gia yêu thương em, thì cũng sẽ không có kết quả như bây giờ, người lớn lên vào những ngày tốt đẹp, có lúc cũng sẽ sinh ra một cô quán tính. “
Lục Hạo Thành: “Chẳng lẽ anh còn phải cảm kích cô ta đôi xử với em như vậy sao? Thật sự là một cô gái ngốc nghéch. “
Anh giơ tay lên, nhẹ nhàng gõ lên trán cô một cái, trong ánh mắt tràn ngập ý thương tiêc.