Hứa Cảnh Hòa tà ác cười, hoàn toàn khác biệt so với dáng vẻ yên tính như lúc nãy, ngược lại là vẻ từng trải xen lẫn nham hiểm: “An An, chúng ta có thể dùng hắn để ra tay.”
Đề cho gia đình họ Có một phen rồi tung lên.
Trong khoảng thời gian này anh cho người theo dõi hắn, phát hiện ra hắn rât thích tới hộp đêm,.chơi đến tận khuya mới quay trở về nhà.
“An Lông mày của Cố An An ngưng lại một chút: “Đây đúng là một biện pháp hay.”
Gia đình nhà họ Cố chỉ cần xảy ra chuyện, liền MIỄN để ý đến chuyện của công ty nữa Việc tiếp quản chuyện làm ăn ở siêu thị của anh cả sẽ bị gián đoạn một thời gian.
Như vậy người duy nhật có thể quản lý công ty lúc này, cũng chỉ có cha thôi, nhưng mà, có thê thấy qua lời nói và việc làm của ông, cha không hề biết những, chuyện mà cô ta đã làm, không giông như sự đề phòng của mẹ, như vậy cô ta có thể lợi dụng cơ hội này.
Có An An trầm giọng hỏi: “Cảnh Hòa, vậy anh nghĩ chúng ta nên làm như thê nào.”
Hứa Cảnh Hòa ghé sát vào tai cô ta, nói nhỏ vài câu.
Cố An An nghe xong, sắc mặt liền nhanh chóng thạy đôi, “Chuyện này thật sự chắc chăn thực hiện được sao?”
Hứa Cảnh Hòa cười cười, nắm lấy chiếc eo thon thả của đối phương, cười nói: “An An, nêu như em yên tâm hãy giao cho anh xử lý, có điêu em phải đưa cho anh một ít tiên, trên người anh không có nhiêu tiên, anh cân phải thuê người.”
Có An An thấu hiểu gật đầu: “Em biết rôi, lát nữa sẽ đưa cho anh.”
Hiện tại cô ta sống không tệ, điều kiện kinh tế so.Với trước đây tốt hơn rất nhiều, có cổ phần của Lục Thị, tiền chảy vào không ngừng.
Trước đó lừa được của kẻ ngốc Khương Tĩnh Hàm kia mây trăm vạn, từ trước giờ đều không có động tói, bây giờ vừa hay có thê dùng được rôi.
Lam Hân, có muôn trách thì trách cô quá lương thiện và quá giàu có, lại được ở bên cạnh người chông giàu có như Lục Hạo Thành, mà tôi, hiều rõ tính tình hiền lành của cô trong lòng bàn tay, như vậy các cô chỉ có thê cam tâm tình nguyện bị tôi lừa gạt thôi.
Cố An An lấy từ trong túi xách ra một tắm thẻ ngân hàng đưa cho Hứa Cảnh Hòa: “Trong này là một trăm vạn, chắc là đủ dùng.”
Hứa Cảnh Hòa nghe thấy là một trăm vạn, toàn bộ gương mặt phát sáng lên, ra sức hồn mạnh lên mặt Cô Ấn An: “An An, vậy đủ dùng rôi. Đêm nay anh sẽ hành động ngay, đọi tin tức tốt của anh.”
“Tốt!”
Cố An An cười, kế hoạch của cô ta đang từng bước từng bước được thực hiện, so với chính cô ta tự ra tay thì để người khác làm vẫn an toàn hơn.
Môi Hứa Cảnh Hòa cọ cọ lên tóc Có An An, nhàn nhạt hương vị khiến hắn mê luyến không thôi.
Từ sau khi lần đầu tiện nhìn thầy người phụ nữ này, hắn liền giống như bị quỷ ám, hết lần này đến lần khắc cô găng chiếm đoạt người phụ nữ này.
“Ha ha…” Cố An An cười cười: “Cảnh Hòa chỉ cân có được nhà họ Cô, em sẽ ly hôn và cưới anh.”
Điều kiện tiên quyết là hắn phải giúp cô chiêm được nhà họ Cô.
Mà dùng bản thân lợi dụng hắn làm lá bài duy nhất.
Hứa Cảnh Hòa cười ôn nhu: “An An, đấy chính là em nói nhé. Từ ngày mai trở đi, mỗi ngày anh lợi dụng kĩ thuật của mình, chuyên tiền của nhà họ Cố vào tài khoản của em.
Vừa mới bắt đầu sẽ chuyền rất ít, nếu không sẽ bị người ta phát hiện, sau một tháng sẽ trở thành một lượng tiền rất lớn.
Anh sẽ mang toàn bộ tiền của Cố gia đặt hết vào tay em, như vậy Có Gia liền trở thành của em rồi.
Nhưng em nhất định phải tuân thủ giao ước của chúng ta, sau khi dành được tài sản nhà họ Có, em nhất định phải gả cho anh.”
Cô gả cho mình, hắn cũng liền danh chính ngôn thuận đạt được Có Gia.
Hắn sống một cuộc đời sợ hãi cái nghèo đói, cuộc sông tủ đọng này khiến hắn khổ sở từng ngày.