Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1762:




Tập đoàn Lục Thị vẫn là thắng lợi.
Lí Nghệ Na cũng gọi điện thoại tới chúc mừng cô.
Tập đoàn Lục Thị vẫn luôn là tâm điểm chú ý, thu hút hàng chục triệu người hâm mộ tương tác.
Lam Hân đã trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng ở lĩnh vực thời trang trong lòng mọi người Ba tháng saul Trong phòng làm việc của Lam Hân, trang phục mùa hè trở này hot trend, Lam Hân cũng càng ngày càng bận rộn, Ngày tháng bận rộn làm cho cô quên đi khoảng thời gian Lục Hạo Thành biến mất, đa hơn nửa năm hơn, mọi người vẫn chưa hề nhận được tin tức của Lục Hạo Thành…
Lam Hân vẫn chưa hê từ bỏ, nhóm người Lâm Dã bọn họ cũng không chịu bỏ cuộc, vân luôn cô găng tìm kiêm tụng tích từ nơi Lục Hạo Thành rơi xuông.
Lam Hân đang xem văn kiện rất nghiêm túc, di động ở một bên đột nhiên vang lên.
Lam Hân nhìn thoáng qua, là một số điện thoại xa lạ.
“Xin chào!”
Đối phương lẳng lặng, giống như là không có ai ở đầu dây bên kia vậy Lam Hân liếc nhìn màn hình di động, nhìn thoáng qua, vẫn đang ở trong cuộc hội thoại.
Cô lại”Alo” một tiếng, phía đối diện vẫn như cũ không có âm thanh nào, đang muôn cúp điện thoại, bên kia mới truyền tới giọng nói.
“XI] hoi có phải tổng giám đốc Lam Hân của tập đoàn Lục Thị không vậy?”
FÍ di LOI..
Giọng điệu Lam Hân rất bình thản, không nhanh không chậm.
Trong căn phòng bệnh cao cấp ở một nơi bí ân.
Tông Ngôn Tư nhìn người đàn ông đang năm trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, tuy nhiên người đàn ông đó lại năm bất động, giông như đất mắt đi sinh mệnh rồi vậy.
Tống Ngôn Tư nắm lấy bàn tay lạnh giá của người đàn ông, nở một nụ cười nhẹ.
“Tôi là Tống Ngôn Tư, giám ‹ đốc thiết kế của công ty T. S, mâu thiết kế của tổng giám đốc Lam khiến cho công ty chúng tôi nhìn với cặp I mắt khác xưa, tôi muôn được cùng cô hợp tác, có thể đến Nước C đề thảo luận một cách chỉ tiết hơn được không?”
Lam Hân vừa nghe lời này, có chút khó hiểu, công ty bọn họ muôn hợp tác tại sao lại muốn cô chủ động qua đó chứ?
Tuy nhiên, thị trường ở Nước Ccũng là thị trường của tập đoàn Lục Thị các cô, đây vốn là một cơ hội rất tốt, “Được, Tống tiểu thư cảm thấy thời gian khi nào thì thích hợp đây.”
“Ba ngày sau đi, tôi sẽ ở trụ sở chính tổng công ty T. Š chờ mọi người.”
Tống Ngôn Tư nói xong, liền cúp điện thoại.
Ánh mắt cô ta dịu dàng nhìn người đàn ông tuấn tú trên giường bệnh- tổng giảm đốc tập đoàn Lục Thị Lục Hạo Thành, sau đó khuôn mặt lại treo lên một nụ cười quyền rũ lòng người.
Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt trong suốt của Lam Hân nhìn thoáng qua tắm ảnh chụp chung trên bàn làm việc, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
“A Thành, em muốn đi xem, đó cũng là giâc mộng của anh mà.”
Lam Hân tự nhằm nói xong, lại hơi nhíu mày suy ngâm, với những tư liệu riêng mà bác đã đưa cho cô, Tông Ngôn Tư là một người phụ nữ rât cao ngạo, cô ta lại đột nhiên chủ động gọi GD thoại cho cô, đây là có chuyện gì?
Lam Hân nghĩ như thế nào, vẫn luôn cảm thấy có chút kỳ quái.
Nhà họ Tống ở nước ngoài, chính là tồn tại thông trị nửa giang sọn, Tống Ngôn Tư này, từ khoảnh khắc được sinh ra đã năm trong tay chiếc chìa khóa vàng rôi.
Trong số rất nhiều tiêu thư thuộc tằng lớp quý tộc, danh tiêng của cô ta cũng phải nói là vang vọng một phương, cũng là niệm ghen tị của rất nhiều cô gái trẻ tuôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.