Lục Dật Kha nghe mà lòng đau đón, “Tư Tư……
“Chủ tịch Lục.”
Tư Tư lại ngắt lời cha.Cô trầm mặc một lúc lại tiếp tục nói: “Chủ tịch Lục, hôm nay tôi gọi cho ông, chỉ muốn cảnh cáo. Mẹ tôi đã trở lại, hiện tại chắc ông đã biết. Năm đó bà bị Tần Ninh Trăn lấy tính mạng hai chị em tôi ra uy hiếp, mới có thể biến mắt lâu như vậy.Vất vả lắm mẹ mới về được, nếu một lần nữa lại bị hai vợ chồng không biết xấu hỗ các người ép rời đi, vậy thì ngại quá, tôi lập tức về nước, cùng một nhà bốn người các người đồng quy vu tận.” Lục Tư Tư nói mấy lời cuối, vô cùng dứt khoát.
“Lục Tư Tư, mười mấy năm không gọi cho cha một cuộc điện thoại, hiếm có mới gọi môn lần, con lại nói chuyện kiểu đó sao?” Lục Dật Kha nổi giận, đồng thời cũng đau lòng.
Năm đó chuyện đã xảy ra, Hạo Thành cùng Tư Tư đều có mặt.
“h1 ng ” Lục Tư Tư lạnh lùng cười.
“Chủ tịch Lục, ngại quá, giữa tôi và ông không còn lời nào để nói, năm đó, tôi tận mắt thấy ông và người phụ nữ kia bức ép mẹ tôi như thế nào. Ông không thèm giải thích một câu, đã đưa đơn ly hôn bắt mẹ ký, có thể thấy được ông sớm đã chuẩn bị tốt. Mẹ tôi là người phụ nữ tốt, may mắn đã ly hôn với ông, chuyện này còn phải cám ơn ông nữa đó.”
“Tư Tư, chuyện năm đó……
“Chuyện năm đó, là tôi và A Thành còn quá nhỏ, không thể làm bắt cứ chuyện gì, chúng tôi không giúp được mẹ, nhìn bà bị ép rời đi, ông có biết chúng tôi căm hận đến thế nào không?
Người đàn bà đó tiến vào Lục gia không đến một tháng, ông nghe theo ý kiến bà ta, đưa tôi ra nước ngoài. Ông cho rằng lời ông nói hôm đó tôi không nghe thấy gì sao?
Lúc đó tôi chỉ có thể bát lực rời đi, để lại A Thành một mình đối mặt với các người, có biết tôi đau đớn thế nào không?
Ông từng nghĩa đến mấy năm nay A Thành đã trải qua thế nào không nhỉ? Mẹ rời đi, người bạn tốt nhất của nó ở nhà họ Cố là Tiểu Ức cũng bị lạc mắt, nó chẳng còn gì cả.
Ông có biết nó không dám ở nhà một mình? Có biết máy năm nay, đều là anh ba người bạn tốt vẫn thay phiên ở cùng nó không? Ông biết được chuyện quái gì chứ?”
Đối mặt với những câu hỏi của con gái, tim ông ta đau nhói, không hề biết máy năm nay, Hạo Thành đã khổ sở như vậy.
Cũng không hè biết, Tần Ninh Trăn từng dùng thủ đoạn buộc Mộ Thanh rời đi.
“Hang: ng ” Lục Tư Tư châm chọc cười.
“Tôi biết ông chẳng biết gì cả. Người đàn bà đó luôn muốn chị em tôi chết đi, để con trai con gái bà ta kế thừa Lục Thị. …..
Không, là tập đoàn Lục Trăn.
Tôi ở bên này, cũng từng xảy ra nhiều sự cố ngoài ý muốn, A Thành cũng thường xuyên gặp tai nạn xe, việc này, tôi biết là các người làm, nhưng ngại quá, chị em chúc tôi phúc lớn mệnh lớn, vẫn còn sống, lại làm cho một nhà bốn người các người thất vọng rồi.
Tuy nhiên món nợ nhà các người thiếu một nhà ba người chúng tôi, vẫn phải trả.
Năm đó lúc mẹ rời đi đã nói, đem cổ phần công ty của bà để cho tôi và A Thành nhưng ông đã đem cho hai đứa tạp chủng kia.
Nếu đã nói rõ ràng, tôi liền thuận tiện nhắc nhở ông một câu, các người đã lấy của mẹ tôi như thế nào, liền như vậy mà nhổ ra, cuối tháng tôi sẽ về nước, thành lập công ty, cùng A Thành hợp tác, đến lúc đó, những gì các người còn nợ chúng tôi sẽ phải hoàn trả.”
Giọng Lục Tư Tư càng lúc càng kích động, nói xong liền vô tình cúp điện thoại.
Di động của Lục Dật Kha cũng tuột khỏi tay, rơi trên mặt đất, tạo ra tiếng vang, nhưng không bị vỡ.
Ông ta hoàn toàn chết lặng, chưa bao giờ nghĩ đến con gái mình lại có suy nghĩ như vậy.Càng thật không ngờ, ngay cả Tư Tư đều biết việc làm của Tần Ninh Trăn, mà người đầu ấp tay gối như ông ta lại không biết.
Chợt nhớ tới lời Mộc Tử Hoành đã nói ngày hôm đó.Ông ta đang ngủ cạnh một con sói, cậu ta thấy ghê tởm thay.
Dường như tất cả mọi người đều biết, Tần Ninh Trăn là loại người gì, chỉ có ông ta mãi không nhận ra?
Tần Ninh Trăn này, vừa là có sự mạnh mẽ của một nữ cường, cũng có sự quyền rũ của người phụ nữ nhỏ bé.
Lúc ông ta về nhà, bà ta sẽ làm nũng, làm tất cả những gì ông ta thích với đôi mắt dịu dàng.Trong mắt ông ta, đây hoàn toàn là dáng vẻ mình thích.
Lục Dật Kha cứ như vậy, tuyệt vọng ngồi một chỗ.
Mà ở nhà họ Cố, Cố An An đang lướt xem tin tức, cười một cách âm độc.
Cố Ức Lam, tuy rằng tôi không ở cạnh cô, cũng có thể khiến cô mắt hết mặt mũi.
Đêm qua, cô ta bất ngờ nhận được điện thoại của Tiêu Nhược Huyên, người phụ nữ này tình cờ biết được mối liên quan giữa cô ta, Lam Hân cùng Lục Hạo Thành.
Cô ta cũng quen biết Tiêu Nhược Huyên, đem chuyện của Lam Hân, thêm mắm thêm muối kể lễ.
Người phụ nữ này, năm trước từng là người phát ngôn cho bộ sưu tập mùa thu ở tập đoàn Lục Thị, đặc biệt si mê Lục Hạo Thành, cô ta lúc ấy cũng rất đề phòng đối với Tiêu Nhược Huyên dù sao cũng không muốn ai cạnh tranh giành lấy Lục Hạo Thành.
Ai biết chưa được bao lâu, người này gặp scandal phải ở ẩn, cô ta cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.Không nghĩ lúc trở lại, cô ta còn tới tìm Lục Hạo Thành.
] Đúng là tình cờ, cô ta ở nhà nghỉ ngơi, cũng có thể đối phó Lam Hân.
Nhưng Tiêu Nhược Huyên thật sự quá ngu ngốc, ngu ngốc đến mức bị bảo vệ ném ra ngoài.Vốn thanh danh đã xấu, hiện tại còn tệ hơn.
Tuy nhiên, càng là như vậy, đối với Cố An An càng có lợi.
Ngày mai, cô ta sẽ tự mình gọi tới, an ủi người phụ nữ ngu ngốc đó một chút.
Có một số việc, cô ta không cần ra tay, tự nhiên sẽ có người làm giúp.
“An An, em ngủ sao?” Ngoài cửa, bỗng nhiên truyền đến tiếng anh cả Cố Ức Sầm.
Cố An An vội buông di động, cười cười nói: “Anh cả, em vẫn tỉnh, cửa không khóa, anh vào đi.”
Vừa dứt lời, Cố Ức Sầm một thân âu phục, giày da, tao nhã bước vào”An An, nghỉ ngơi vài ngày, không sao nữa chứ?”
Cố An An ngọt ngào cười: “Anh cả, cám ơn anh đã quan tâm, mấy ngày nay, anh cả mỗi ngày đều cùng em nói chuyện phiếm, em đã không sao rồi.Vết thương đã tốt hơn nhiều.”
Cố Ức Sầm vừa nghe, cười gật gật đầu, hỏi: “An An, em nói thật với anh cả, chuyện ngã xuống cầu thang, rốt cuộc là thế nào?”
Lúc ấy anh đi công tác, cũng không biết việc này, sau khi trở À Ta..
vê mới nghe nói.
An An mất đi đứa con, mấy ngày nay nhìn thấy em gái thương tâm, anh cũng không dám hỏi nhiều.
Ức Lâm cùng cha mẹ cũng không muốn nhắc đến, anh luôn cảm thấy được chuyện này có chút kỳ hoặc.
Thừa dịp tất cả mọi người không ở nhà, anh muốn hỏi An An cho rõ.
Dù sao cũng là em gái mình, cũng không thể để người khác bắt nạt.