Lục Hạo Khải bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn Lục Dật Kha cười lạnh: “Cha, không phải cha nói chúng ta không có điểm gì giống nhau sao?
Là con không có di truyền cái tốt, mà là di truyền cái xấu, thời trẻ cha không phải cũng như vậy sao?”
TMAV. 2S. ” nét mặt già nua của Lục Dật Kha đỏ lên, không nghĩ tới con trai sẽ nói vấn đề này Lục Hạo Khải nhìn vẻ mặt cha mình hồ thẹn, tâm trạng rất sảng khoái, hắn vẫn rất chán ghét cha dùng hắn đi so sánh với Lục Hạo Thành.
“Tiểu Khải, con điên rồi, sao có thể nói cha con như vậy chứ?”Tần Ninh Trăn mắng con trai.
Lục Hạo Khải, càng ngày càng không ra gì, mấy câu này cũng dám nói ra.
“Cút, chuyện của mày, ta mặc kệ, từ hôm nay trở đi mày liền cút khỏi công ty, muốn làm gì thì là, ta quản không được mày, sẽ không thèm quản nữa.”Lục Dật Kha tức giận đến mặt đỏ lên.
Một câu cút khỏi công ty, làm cho Lục Hạo Khải lập tức quỳ dưới chân Lục Dật Kha “Cha, là con sai rồi, con cũng bị người phụ nữ này ép buộc, dưới tình thế cấp bách mới nói như vậy, cha đừng chấp nhặt.”
Bị đuổi ra khỏi công ty, những gì hắn cố gắng mấy năm qua đều dâng trọn cho Lục Hạo Thành mát.
Tần Ninh Trăn vừa thấy con trai biết thức thời, cũng vừa lòng cong môi, nếu Tiểu Khải thật sự bị đá cổ ra ngoài, những gì bà ta mưu tính bao năm qua liền uỗổng phí.
Lần trước bị thằng sói con Lục Hạo Thành đâm một nhát, bà ta nhõng nhẽo hồi lâu, lão già chết tiệt này cũng không đồng ý để mình quay lại công ty.
Chờ thêm mười ngày, nửa tháng, nếu ông ta không đồng ý, bà ta cũng chỉ có thể ép buộc để trở lại công ty.
Dù sao tập đoàn Lục Trăn, sớm hay muộn cũng là của Tần Ninh Trăn này.
Bà ta muốn giết chết thằng nhãi Lục Hạo Thành.
Nhưng vẫn chưa một lần thành công, Lục Hạo Thành giống như được trời phù hộ.
Còn có Lam Hân, người này cũng thật may mắn, đã vài lần đều không bị dồn vào chỗ chết, ngược lại còn khiến cô ta càng tỏa sáng, năm nay lại để cho công ty bọn họ chiếm được vị trí thứ nhất, hôm nay gặp tin tức lớn như vậy cũng không hề có ảnh hưởng đến Lam Hân, ngược lại còn được một tên Lôi Lăng hóa giải.
Bà ta nhìn Lục Dật Kha đang tức giận, giọng điệu ôn nhu: “Dật Kha, ông xem, Tiểu Khải cũng đã quỳ xuống, nó biết sai liền sửa, là một đứa nhỏ nghe lời, hơn nữa, hắn đi rồi, công ty tìm ai đên thay vị trí để trống đây, Tiểu Khải máy.
năm nay, không có công lao cũng có khổ lao mà”
Tần Ninh Trăn vẻ mặt tận tình khuyên nhủ, Tiểu Khải ở bị đá ra ngoài, hai mẹ con họ sẽ chẳng có quyền hành gì nữa.
“Huhuhu…… ” Không đợi Lục Dật Kha mở miệng, Vu Khanh nháy mắt khóc lớn lên.
“Thật xin lỗi, chủ tịch, đều là tôi không tốt, khiến người một nhà nỗi lên tranh chấp, đều là lỗi của tôi, hiện tại tôi liền rời đi, không, hiện tại sẽ rời khỏi thế giới này, không bao giò … xuất hiện ở trước mặt các người, chủ tịch thân thể không tốt, tôi không để chủ tịch tức giận nữa.”
Vu Khanh khóc chạy ra bên ngoài.
Lương Vĩ có chút không nói nên lời, biến mất ở trước mặt chủ tịch, mới là muốn đem chủ tịch tức chết.Lục Dật Kha vừa nghe, làm gì có thời gian nổi giận, nhìn Lương Vĩ ở bên cạnh nói: “Lương Vĩ, nhanh đuổi theo, nếu xảy ra mạng người sẽ không tốt.”
” Vâng!”Lương Vĩ vội đi theo.
Lục Hạo Khải kinh ngạc há miệng, không nghĩ tới ả đàn bà kia lại chơi tới cùng.
Nếu hắn không chiếm được tập đoàn Lục Trăn, hắn sẽ hủy luôn ả ta chôn củng tập đoàn Lục Trăn.
“Ôi! Tiểu Khải, con cũng mau tới nhìn xem, đừng để chết người.”
Tần Ninh Trăn cũng nóng nảy, năm nay bọn họ hợp tác không nhiều lắm, bị công ty Lục Hạo Thành chiếm hết vụ làm ăn, hiện tại lòng bà ta nóng như lửa đốt, nhưng không có cách nào khác, chỉ có thể hy vọng vào trang phục mùa đông tới.
Nếu làm loạn đến nỗi xảy ra tai nạn chết người, hình tượng công ty cũng thực sự sụp đỗ rồi.
Lục Hạo Khải tức giận theo sau, hắn cũng không tin cô ta thật sự dám nhảy xuống.
Nhưng hắn có chút khó hiểu, rõ ràng đã cho Vu Khanh rất nhiều tiền, sao cô ta còn chưa buông tha mình, chẳng lẽ là thật sự muốn làm quý phu nhân của tập đoàn Lục Trăn chắc?
Lục Hạo Khải chưa từng gặp qua chuyện nào khó giải quyết như vậy.
Vu Khanh chạy tới ban công trên sân thượng tòa nhà, liếc nhìn xuống, lập tức cảm thấy chóng mặt.
Nhưng buổi trình diễn còn ở phía sau, phải diễn thêm một chút mới được.
“Tiểu thư, đừng làm chuyện điên rồ.”
Lương Vĩ đã chạy theo tới hô to.
Vu Khanh vội quay đầu lại, ánh mắt cảnh cáo nhìn Lương Vĩ: “Đừng đi qua, nếu không tôi sẽ nhảy xuống ngay lập tức.”
Lương Vĩ: “Được, được, Vu tiểu thư, tôi không đến, cô không cần xúc động.”
Lương Vĩ nhanh chóng lùi lại vài bước, giới trẻ hiện nay.
thật sự rất bốc đồng, lúc nào cũng sẽ tự sát, sức chịu đựng sao lại kém đên vậy?
Thời của họ lúc còn trẻ đã nếm qua rất nhiều khổ, còn không phải vẫn ổn sao.
Chuyện tình cảm, là không thể cưỡng cầu.