Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 655:




Đây là dấu hiệu tốt, bà vẫn hy vọng A Thành có thể tìm thấy Lam Lam, để hai đứa có thể nảy sinh tình yêu, như vậy bà đã mãn nguyện rồi.
Khi Lục Hạo Thành lên tầng hai, anh đi tới phòng của Tiểu Tuấn, mà Lam Hân trực tiếp lên tầng ba thay quần áo, chuẩn bị nấu bữa tối.
“Gỗ có có, ” Lục Hạo Thành gõ cửa.
Lam Tử Tuấn đang xem báo cáo kết quả xét nghiệm ADN gửi về, nghe được tiếng đập cửa, cậu vội vàng nhét trở lại vào túi tài liệu, sau đó đặt ở ngăn kéo lý, mới đứng dậy đi mở cửa.
Nhìn đến là Lục Hạo Thành, ánh mắt Lam Tử Tuấn phức tạp nhìn thoáng qua anh.
“Chú Lục.”
Lục Hạo Thành cười cười: “Tiểu Tuấn, chú có thể vào không?”
“Vâng!”Lam Tử Tuấn khẽ gật đầu, lui sang một bên.
Lục Hạo Thành cũng nói: “Mẹ, con qua chỗ Tiểu Tuấn.”
Mộ Thanh cười cười: “Đi thôi, đi thôi.”
Hai người chạy lên lầu, Mộ Thanh nhìn theo hai đứa con, vui mừng cười cười, Lam Lam lúc này không hề bài xích A Thành.
Đây là dấu hiệu tốt, bà vẫn hy vọng A Thành có thể tìm thấy Lam Lam, để hai đứa có thể nảy sinh tình yêu, như: vậy bà đã mãn nguyện rôi.
Khi Lục Hạo Thành lên tầng hai, anh đi tới phòng của Tiểu Tuấn, mà Lam Hân trực tiếp lên tầng ba thay quần áo, chuẩn bị nấu bữa tối.
“G009:)05. ” Lục Hạo Thành gõ cửa.
Lam Tử Tuấn đang xem báo cáo kết quả xét nghiệm ADN gửi về, nghe được tiếng đập cửa, cậu vội vàng nhét trở lại vào túi tài liệu, sau đó đặt ở ngăn kéo lý, mới đứng dậy đi mở cửa.
Nhìn đến là Lục Hạo Thành, ánh mắt Lam Tử Tuấn phức tạp nhìn thoáng qua anh.
“Chú Lục.”
Lục Hạo Thành cười cười: “Tiểu Tuấn, chú có thể vào không?”
“Vâng!”Lam Tử Tuấn khẽ gật đầu, lui sang một bên.
Nếu mẹ không tha thứ, cậu cũng không thể làm gì.
Lục Hạo Thành không nghĩ tới Tiểu Tuấn sẽ từ chối, anh còn nói: “Tiểu Tuấn, ra nước ngoài có thể học thêm rất nhiều thứ Nếu cháu lo lắng về mẹ, chú sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, cháu không cần lo lắng.”
Lam Tử Tuấn vẫn lắc đầu, “Chuyện này sau này hãy nói, Chú Lục, cháu muốn cho chú xem cái này.”
Lam Tử Tuấn nói xong, ngồi xuống, mười ngón tay nhỏ nhắn lướt nhanh trên bàn phím, chỉ chốc lát, những bí mật của tập đoàn Lục Trăn rõ ràng xuất hiện trước mắt Lục Hạo Thành:.
Lam Tử Tuấn: “Đây là những tin tuyệt mật của tập đoàn Lục Trăn, giữa trưa cháu đã phá giải mật mã, nhưng xem không hiểu trên đó viết gì.”
Lục Hạo Thành khiếp sợ nhìn con trai, đứa con này của anh thật là rất yêu nghiệt.
Âu Cảnh Nghiêu thử vài lần công phá bí mật nội bộ của tập đoàn Lục Trăn nhưng đều chưa từng thành công.
Lương Vĩ theo cạnh cha cũng là cao thủ máy tính, nhưng chỉ phục vụ Lục Dật Kha mà thôi.
Lục Hạo Thành nhìn kỹ một chút, đây là hồ sơ chuyển nhượng của tập đoàn Lục Trăn_, thoạt nhìn, mọi giao dịch đều có vấn đề.
Tập đoàn Lục Trăn tuy rằng lấy ngành may mặc là mũi nhọn, nhưng sản nghiệp các lĩnh vực khác còn nhiều hơn mắy lần, nhưng lợi nhuận không tốt, có lĩnh vực thậm chí còn đang thâm hụt.
Lục Hạo Thành xem kỹ lại, tháng 12 năm ngoái chuyển ra 5 triệu, mà được chuyển nhượng cho một người tên là Tần Hoài Vũ nhân.
Liên tiếp vài khoản, đã được chuyển cho người này, trong vài năm qua tổng số tiền rơi vào khoảng 28 triệu Còn có các công ty cổ phần, đều là cho người nhà họ Tần.
Lục Hạo Thành nheo mắt nguy hiểm, khó trách máy năm nay tập đoàn Lục Trăn càng ngày càng sa sút, rất nhiều tiền đều được bí mật chuyển đi.
Đáy mắt xẹt qua một tia phẫn nộ, anh nói: “Tiểu Tuấn, cháu có thể đem tư liệu này gửi sang cho Âu Cảnh Nghiêu không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.