“hi sinh”
Lam Hân nhìn thoáng qua cửa, đã gần 10 giờ rồi, sao Giai Kỳ còn chưa về?
Cũng không biết anh hai có qua cửa hay không, tuy rằng như vậy, nhưng cô vẫn hy vọng Giai Kỳ có thể mau chóng tha thứ cho anh mình.
Nhạc Cần Nghiên nhìn thoáng qua Lục Tư Tư, “Tư Tư, đi lên nghỉ ngơi đi, chị hôm nay theo giúp em đi dạo một ngày, cũng mệt rồi, về phần giáo dục trẻ con, đây là chuyện cả đời, không phải chuyện một sớm một chiều.”
“Chuyện cả đời?”
Lục Tư Tư kinh ngạc nhìn lại, dùng cả đời để dạy dỗ con cái, cuộc đời cô còn cái gì, cô cũng chỉ còn vài năm thanh xuân thôi nha.
” Đúng vậy, khoảng thời gian trước có một bộ phim truyền hình rất nổi tiếng, đều là những diễn viên có tiếng đóng vai, nhân vật nữ chính trong đó coi việc giáo dục con cái là lẽ sống của mình, nhưng sau đó cô ấy đã thành công, hai con trai được nhận vào đại học rất ngoan ngoãn và hiếu thảo. “
Lục Tư Tư nhíu mi, vẻ mặt không đồng ý: “Đó là diễn trên TV, chị muốn có một ví dụ thực tế, có thể khiến thằng nhóc thối nhà chị quay đầu.”
Lam Hân nói: “Chị Tư Tư, tuy rằng là TV, nhưng cũng có cái đáng xem, còn có một cách, là đưa Phi Dương đến một trường học quân sự nội trú, như vậy có thể khiến nó rời xa những trò chơi.
Hoặc là thực hiện thưởng theo nhiệm vụ, giao cho Phi Dương một nhiệm vụ, làm được sẽ có mức thưởng tương ứng.”
Lục Tư Tư lắc lắc đầu: “Lam Lam, học trường quân sự nội trú, Phi Dương chịu khổ không nổi, phương án hai chị cũng thử qua, bảo nó giặt sạch tất của mình chị sẽ cho 10 đô, mẹ người khác cho 1 đô, chị cho 10 đô, nhưng nó chỉ có ích trong 1 ngày sau đó cũng vô dụng, nó nói 10 đô quá ít không đủ mua trang bị.”
Lục Tư Tư giờ phút này thật sự có cảm giác kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không thưa.
Aqg…… Chúa ơi! Cứu cứu con đi! Lục Tư Tư có chút mê muội, trong khoảng thời gian này cô cũng bận nhiều việc, thành lập công ty, sau đó, còn muốn đòi lại cổ phần công ty tập đoàn Lục Trăn của hai chị em họ nữa.
Tập đoàn Lục Trăn là tâm huyết của cha, là tất cả hy vọng của mẹ, quyết không thể để người phụ nữ kia hủy hoại, một nhà ba người đó đều là sói mắt trắng.
Lam Hân cùng Cần Nghiên liếc nhau, như vậy các cô cũng không có cách.
Lục Tư Tư lâm vào trầm tư, Lam Hân và Cần Nghiên cũng không nói chuyện.
Bỗng nhiên, nghe được tiếng cửa mở.
Lam Hân biết là Trầm Giai Kỳ đã trở lại.
Quả nhiên, chỉ chốc lát, liền nhìn đến Trầm Giai Kỳ đi đến, vừa thấy, anh hai cũng đi theo phía sau, Lam Hân có chút giật mình, anh hai thế nhưng cũng đi theo vào.
“Giai Kỳ, anh hai, hai người đã trở lại.”Cô gọi.
Trầm Giai Kỳ nhìn cô cười cười, không nói gì.
“Tiểu Ức, em thế nào rồi?” Có Ức Lâm nhìn cô, sủng nịch cười.
Trong tay cầm theo túi to túi nhỏ, vừa thấy đều là đồ ăn vặt.
“Rất tốt.”Lam Hân cười nhìn hai người.
“Ức Lâm.”Lục Tư Tư nhìn thấy Cố Ức Lâm, vẻ mặt nghi hoặc, sợ bản thân nhận sai, dù sao cô cũng lâu chưa nhìn thấy Cố Ức Lâm.
“Chị Tư Tư.”
Cố Ức Lâm “Nghe nói chị trở về, vẫn muốn đi gặp chị đấy?”
“Ai nha, thằng nhóc, còn có thể cười nha, theo trí nhớ của chị cậu và A Thành giống nhau, đều một bộ chớ ai tới gần, mặc kệ phụ nữ dùng biện pháp gì, vẻ mặt hai đứa cũng lạnh băng không gợn chút sóng gió.
Chậc chậc, hiện tại cuối cùng đã được “hi sinh”
Loại này tốc độ này, quả nhiên là tiền trảm hậu tấu, gạo nấu thành cơm, cưới một tặng một nha!”
GÔ ƯGIAm. ” Mọi người: “…… ừ “Chị Tư Tư, chị vẫn thẳng thắn và thích nói giỡn như trước.”Cố Ức Lâm cười nói.
“Đàn ông trưởng thành không phải ngại, Lam bảo bối, đây là anh hai nhà cậu à.”Nhạc Cẩn Nghiên trêu ghẹo nói.
“Phải, Cẩn Nghiên, đây là anh hai tôi, Có Ức Lâm.”Lam Hân giới thiệu nói.
Nhạc Cần Nghiên híp mắt nhìn Cố Ức Lâm, “Cũng may là anh hai cậu, nếu anh cả, tôi liền một cước đá bay anh ta.”
“HỀ ha ” Lam Hân bất đắc dĩ cười cười, Nghiên Nghiên còn ghi thù lần trước anh cả làm cô bị thương.
“Anh hai, anh mau đưa Giai Kỳ trở về nghỉ ngơi đi.”