Ngày hôm sau, Lam Hân và Lục Hạo Thành cũng không cần đi làm.Theo lời của Lục Hạo Thành, khoảng thời gian này bọn họ đều quá bận, cho cả hai giải phóng vài ngày.
Mấy đứa nhỏ đi học, mẹ đi cùng cha đi công tác, Cẩn Nghiên cũng ra ngoài, Lục Tư Tư bận rộn chuyện xây dựng công ty.
Trầm Giai Kì đến quầy đồ ăn, sau khi Lam Hân vác đôi mắt như gấu trung đi ra, Lục Hạo Thành có nói với cô, trong nhà chỉ còn lại cô cùng Lục Hạo Thành.
Lam Hân rõ ràng ngay cả mặt cũng chưa rửa, dưới cái nhìn chăm chú của Lục Hạo Thành, bơ phò trở về phòng, tiếp tục ngủ bù.
Cô là kiểu người không thể nào thức khuya được, sau khi thức khuya sẽ khó chịu như bị bệnh, cho nên cần phải quay lại phòng ngủ bù vài tiếng.
Lục Hạo Thành nhìn chăm chú vào vẻ mặt mơ hồ của Lam Hân, tìm đập loạn, máu như đông lại trong chốc lát.
Mãi cho đến khi cửa phòng Lam Hân. đóng sầm lại, Lục Hạo Thành mới hồi phục tinh thần.
Anh cong môi cười, xem ra, trong khoảng thời gian, cô nhóc nhà mình mệt muốn chết rồi.
Thật ra anh nào biết trong lòng Lam Hân đang suy nghĩ gì?
Còn Lục Hạo Thành tối hôm qua được thưởng, nên ngủ rất ngon giác, sáng nay cũng dậy sớm.
Nhìn thấy Lam Hân lại trở về ngủ, anh cầm lấy di động, gửi tin nhắn cho quản lý khách sạn, nhờ anh ta chuẩn bị đồ ăn Lam Hân thích mang qua đây.
Lúc sau, mới mở ra máy tính ra xử lý công việc.
Sau khi cuộc họp trực tuyến chấm dứt, Lục Hạo Thành mới nhìn qua tin nhắn Âu Cảnh Nghiêu gửi cho anh.
Khoảng chín giờ tối qua, chính là lúc anh đang đắm chìm trong mật ngọt, không muốn để ý tới Âu Cảnh Nghiêu, cũng không muốn tự mình tìm khó chịu.
Âu Cảnh Nghiêu cũng lơ đẹp anh, hai người ăn ý không gửi tin nhắn.
Lục Hạo Thành gửi một tin qua “Tiếp tục chuyện đêm qua.”
@ Cưỡi ốc sên đuổi theo tên lửa: “Hiện tại là thời gian làm việc.”
TỤC Hạo Thành? ca. ” Xem thường gửi tin trả lời.
@C. Y: “Tôi là ông chủ.”
@ Cuưỡi ốc sên đuổi theo tên lửa: “Biết.”
@C. Y: “Cho nên. …..” @ Cuỡi ốc sên đuổi theo tên lửa: “Cho nên, hiện tại tôi không muốn để ý tới cậu, cút sang một bên đi.”
Lục Hạo Thành vừa thấy, tên hẹp hòi này, đã qua cả đêm, còn chưa nguôi giận sao?
Không phải cái gì cãi nhau đầu giường cuối giường làm lành sao?
Nó Lục Hạo Thành chớp chớp mắt, hình như không thích hợp lắm.
Đó là hình dung cho vợ chồng, anh và Âu Cảnh Nghiêu là bạn bè.
Lục Hạo Thành cũng không gửi tin cho Âu Cảnh Nghiêu nữa, hết giận, cậu ta sẽ tự mò đến tìm.Tính cách của Âu Cảnh Nghiêu, anh cũng hiểu rõ, ngay cả mặt của ông chủ cũng không thèm nẻ.
Lục Hạo Thành lại nhắn tin cho Mộc Tử Hoành, hỏi xem tình hình Mộc Tử Hoành, ngày nào cậu ta xuất viện.
@ Theo đuổi cô gái sắp trở thành phú bà: “Cậu không tự đến bệnh viện nhìn xem sao?”
Lục Hạo Thành thấy câu trả lời đầy tức giận kia, nhìn thoáng qua ánh nắng chói chang, buổi sáng tuy có hơi lạnh nhưng gió vẫn rất dễ chịu, trong thời tiết sáng sủa như vậy, sao anh lại cảm thấy cả thế giới đều chống lại mình vậy chứ?