Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 713:




Haizz!! Trước kia còn không có nhiều cảm giác, cô cũng không để ý máy lời tán dương anh trên mạng, nhưng từ khi cảm xúc ngày càng mãnh liệt, cô thỉnh thoảng cũng lướt weibo xem người ta đánh giá về anh như thế nào?
“Đây không phải tình địch của anh, mà là bạn bè.”Giọng Lam Hân thản nhiên mang theo cảnh cáo.
“Được được, là bạn bè!”Lục Hạo Thành lập tức sửa miệng, chỉ cần không phải tình địch, cái gì cũng có thẻ.
“Vâng!”Lam Hân lúc này mới vừa lòng gật đầu.
Lục Hạo Thành giúp cô lau nước mắt trên mặt “Em đó!”
Lam Hân cười cười, vô cùng thoải mái.
Lục Hạo Thành nhìn thời gian, còn sớm, “Lam Lam, chúng ta đi dạo phố đi.” . Chí𝔫h chủ, rủ bạ𝔫 đọc chu𝔫g { T 𝙍uMT𝙍UYE𝙉﹒V𝙉 }
Lam Hân khẽ lắc đầu: “Hôm nay không đi, hôm nay dọn dẹp nhà một chút, ngày mai lại đi, dù sao thứ hai tuần này cũng được nghỉ ngơi, buổi tối còn phải nấu cơm, cha mẹ đi công tác, phải ngày mốt mới trở về.”
Lục Hạo Thành nghe vậy cũng chỉ có thể theo ý cô.
Lam Hân điều chỉnh lại cảm xúc, lại day day thái dương, mới bắt tay vào dọn dẹp.
Lục Hạo Thành ngoại trừ việc kinh doanh giỏi giang, trong cuộc sống chính là một tên ngốc, chứ đừng nói đến việc dọn dẹp nhà cửa.
Lam Hân nhìn anh tay chân vụng về, dứt khoát đuổi anh về phòng ngôi.
Lục Hạo Thành thấy bản thân cũng làm không tốt, ngược lại còn làm phiền Lam Hân, liền ngoan ngoãn trở về phòng.
Lam Hân dọn dẹp phòng cho Tiểu Tuần, vừa thấy phòng con trai gọn gàng ngăn nắp, cô không tự chủ được cười cười, Tiểu Tuần chưa bao giờ khiến cô phiền lòng. 
Cô cầm khăn lau, lau qua đồ đạc trong phòng, đột nhiên kéo ngăn tủ, phát hiện ngăn kéo đã được khóa.
Lam Hân cười khó hiểu, cậu nhóc này, ngăn kéo còn phải khóa, chẳng lẽ có cái gì bí mật sao?
Lam Hân cũng không quá để ý, lau xong còn phải qua phòng con gái, đương nhiên, ở trong nhà, phòng của Kỳ Kỳ là bừa bộn nhát, quả nhiên, vừa vào cửa, liền nhìn thấy hai chiếc tất lăn lóc ở hai góc.
Trong phòng đây rẫy giấy vẽ đã bỏ đi.
Lam Hân không thể không cảm thán, vẽ tranh đúng là đốt tiền, may mà cô con gái này còn có thể tự mình kiếm tiền, nếu không thì thật sự không thể sống nỗi.
Lam Hân nhanh chóng dọn dẹp phòng con gái, lại xuống tầng một thu dọn, đã lâu không làm việc nhà, dành một ngày để dọn dẹp lại hết mọi thứ, xong xuôi cũng đã tới bốn giờ.
Lúc đi ra ngoài đổ rác, vừa vặn gặp được bốn đứa nhỏ tan học, Lam Hân liền ôm lấy Kỳ Kỳ rồi dẫn theo ba cậu nhóc cùng nhau trở về.
Tiểu Tuần chu đáp mang cặp sách cho Kỳ Kỳ.
Lam Hân cười hỏi: “Bốn đứa nhóc các con, đi học có quen không?”
Sở Phi Dương mắt to đảo qua vòng, nhìn thoáng qua Nhiên Nhiên cùng Tiểu Tuần, “Cô, Tiểu Tuấn cùng Nhiên Nhiên rất được hoan nghênh, hơn nữa, Nhiên Nhiên còn là ngôi sao nhí, mỗi ngày đều có rất nhiều cô gái nhỏ vậy quay, còn có lớn hơn một chút, anh chị lớp trên đều tìm Nhiên Nhiên xin chữ ký, cậu ấy hiện tại chính là nhân vật hot của trường.”
“A….” Lam Hân có chút đau đầu nhìn thoáng qua Nhiên Nhiên.
Nhiên Nhiên giống như biết trong lòng mẹ suy nghĩ cái gì?
Môi mỏng cong lên, có chút nghịch ngợm: “Mẹ không cần lo lắng, con ở trường học không có việc gì, về những gì giáo viên dạy, ba anh em con đều nghe hiểu.
Ghép vần hán tự lại không làm khó được chúng con, thanh mẫu, vận mẫu, giáo viên vẫn chưa dạy, dạy xong là có thể đọc làu làu rồi, mẹ thật sự không cần lo lắng chuyện đến trường của bọn con.”
Lam Hân nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, rất tin tưởng lời cậu bé.
Dù sao, Nhiên Nhiên đi diễn, đọc kịch bản cũng rất lợi hại.
Kỳ Kỳ cũng nói: “Mẹ, không cần lo lắng cho hai anh trai, lại càng không cần lo lắng cho con, con cũng vậy.”
“Đối với cháu thì không!” Sở Phi Dương rầu rĩ tiếp lời, đối với học tập cậu hoàn toàn không có hứng thú, vừa thấy hàng chữ dày đặc, tâm trạng lập tức không tốt, tâm phiền ý loạn, rầu rĩ không vui, cái gì cũng không nghĩ nỗi.
Kỳ Kỳ trừng mắt liếc qua, “Mẹ, cậu ta đi học không chú ý nghe giảng, nói chuyện với bạn cùng bàn liên hồi, bị giáo viên điểm danh máy lần, bị giáo huấn, còn cãi lại.”
Lam Hân nhìn thoáng qua Sở Phi Dương, “Phi Dương, đi học phải chú ý nghe giảng, có chuyện gì có thể tan học rồi nói.”
Sở Phi Dương tỏ vẻ mặt”Tôi khổ quá mà” nhìn Lam Hân, “Cô, cháu nhịn không được nha, lúc ở nhà trẻ đều có thể tự do trao đổi, không nghĩ tới lên tiểu học nhất định phải quy củ, như vậy đến trường rất thiệt thòi.”
Lam Hân cạn lời! Mấy đứa nhỏ thời nay làm sao vậy? Có phương tiện học tập tốt như vậy mà không quý trọng.Nhớ tới lúc cô còn nhỏ, vì muốn đến trường, bị Đào Mộng Di mắng khó nghe muốn chết, còn bị đánh máy đòn, mới có thể đến trường.
Cô rất quý trọng cơ hội đến trường, cố gắng học tập, vẫn luôn dẫn đầu, tính cầu tiền của cô, cũng là nhà họ Khương tạo ra.
Lam Hân lắc đầu, không muốn nghĩ đến chuyện quá khứ: nữa.Dù sao, mọi chuyện đã qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.