“Giám đốc Lam, lời này của cô, đúng là thích hợp đó? Tôi cũng cảm thấy mùi thối đầy căn phòng này, quá khó chịu rồi.”
Lam Hân: “Tôi thấy nơi này của anh cần xịt thơm lại.”
Lâm Hạo Thiên có thể hợp tác mở miệng, “hình như ở chỗ tôi có, chút nữa tôi sẽ đi lấy xịt một chút.”
Mấy người đó nghe xong, khuôn mặt khác thường, Lâm Tử Thường tức đến dậm chân.
Lam Hân nhìn thấy nhiều khuôn mặt biến sắc trong gương, nhìn họ tức đến dậm chân, cô đắc ý nhếch nhếch khóe miệng.
Kim chủ?
Cái quái gì thế?
Lam Hân cô cần sao?
Có một Lục Hạo Thành yêu thương cô, còn cần phải đi tìm kim chủ khác sao?
Cái miệng này của Lâm Tử Thường, sinh ra là để phun phân mà sống mà.
Cố An An nói: “Lâm Hạo Thiên, sao anh lại có thể tung hứng với cô ta vậy, anh không biết cô ta là loại người nào sao?”
Ánh mắt Lâm Hạo Thiên nhìn cô ta, “Cô Có, giám đốc Lam của chúng tôi là loại người gì tôi không biết, nhưng cô là một loại hàng hóa, tôi rất rõ ràng. Máy người đến chỗ làm việc của tôi làm cái gì? Nếu như là đến phá người khác, vậy thì mấy người đã đi nhằm chỗ rồi, lập tức rời khỏi đây đi Khuôn mặt Lâm Hạo Thiên lạnh lùng, nhưng anh ấy rất biết ơn họ, vì đã cho anh ấy cơ hội thể hiện lòng trung thành với Lục Hạo Thành.
Lục Hạo Thành bây giờ đang ngồi trên ban công ở bên trong.
Những người phụ nữ này không biết sống chết nói người phụ nữ của mình, quả thật là không muốn mạng và không muốn thể diện.
Mạng không tốt không thể đổ lỗi cho người khác, rõ ràng là không làm việc chăm chỉ để tiến bộ, không nhìn rõ được những thiếu sót của bản thân, càng không nhìn rõ trái tim bắn thỉu của bản thân mình.
Lục Hạo Thành lắng nghe những lời của Lâm Hạo Thiên ở bên trong, hài lòng nhếch khóe môi, có vẻ Lâm Hạo Thiên này có thể vào thần điện của anh làm việc rồi.
Lục Hạo Thành nhấc điện thoại di động của mình, mở ‘WeChat, thêm Lâm Hạo Thiên vào nhóm WeChat của bốn người bọn họ.
Âu Cảnh Nghiêu, Mộc Tử Hoành, Tô Cảnh Minh, nhìn thấy nhóm có thêm một người.
Đủ kiểu chúc mừng được gởi đi.
Âu Cảnh Nghiêu: [Chúc mừng anh bạn vượt qua bài kiểm tra. ]
Mộc Tử Hoành: [Hoan nghênh Lâm Tiểu Thiên của chúng ta, tối mai đãi tiệc, đêm nay tôi có việc rồi. ]
Tô Cảnh Minh: [Chúc mừng anh bạn trở thành một thành viên của những người cuồng công việc, xin hãy chuẩn bị tâm lý, Lục tổng của chúng ta sẽ hút máu. ]
Thật không may, Lâm Hạo Thiên lúc này không có thời gian để xem điện thoại.
Lục Hạo Thành nhìn tin nhắn của ba người bạn tốt của mình và không hề bác bỏ.
Có An An nói: “Lâm Hạo Thiên, trước đây chúng ta đã hẹn rồi, bảo anh giúp chúng tôi thiết kế kiểu tóc, thời gian của chúng tôi sắp đến rồi.”
Lâm Hạo Thiên nhìn cô ta nói: “đợi đi.”
Tần Ninh Trân nói: “An An, thợ trang điểm trên thế giới này chỉ có một mình cậu ta thôi sao?”
Cố An An nói: “Mẹ, thợ trang điểm trên thế giới này mặc dù rất nhiều, nhưng anh ta là nổi bật nhát.” Điều này, Có An An không phủ nhận.
Lâm Hạo Thiên trong ngành công nghiệp này, không ai có thể đánh bại.
Cô ta đã hẹn trước một tháng vì bữa tiệc từ thiện tối nay.
Lâm Hạo Thiên: “Cảm ơn vì đã khen, nhưng máy người có thể vào trong đợi? Tôi vẫn chưa xong việc ở đây.”
Lục Tư Ân nhìn Lâm Hạo Thiên giận dữ: “Người phụ nữ này là ai? Sao anh lại muốn tôi đợi? Không biết chúng tôi có thân phận gì sao?”
Lam Hân từ từ quay đầu nhìn cô ta: “Tôi sẽ nói cho cô biết tôi là ai, tôi là Lam Hân, bạn thân của Lạc Cẩn Nghiên.”