Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 887:




Cho dù hiện tại có nghĩ biện pháp bù đắp thiếu hụt, nhưng lúc này cũng là khoản thiếu hụt những máy triệu đó.
Lục Dật Kha nhìn Lương Vĩ, trong mắt ông ta tựa như có”kim châm” vậy, sắc bén đến đáng sợ:.
Lương Vĩ đi theo cạnh ông đã thời gian đã rất lâu, cũng chưa từng thấy vẻ mặt của chủ tịch nghiêm trọng đến vậy.
Ngược lại ông ta còn muốn để cho chủ tịch hiểu được Tần Ninh Trăn thật sự không phải loại người tốt gì.
Từ chuyện lần trước, Lục Hạo Thành đã làm rất đúng, nắm chắc chứng cớ, đem bà ta tống ra khỏi tập đoàn Lục Trăn, ít nhất ở trong tập đoàn, hiện tại bà ta không thể hô mưa gọi gió như trước được nữa, mà chủ tịch phía bên này cũng có thể nắm chắc mạch máu cổ phiều.
Lục Dật Kha sắc mặt khó coi dựa vào lưng ghế, ánh mắt âm trầm: “A Thành sớm đã biết, nhưng không có hành động gì, anh cảm thầy được là nó đang đợi cái gì?”
Ông ta nhớ rõ lần trước, Hạo Thành cũng đã nhắc nhở qua, bảo ông ta đi điều tra kĩ càng về người tên là Tần Hoài. . đam mỹ hài
Theo đó điều tra ra, quả nhiên có thu hoạch rất lớn, Mộc Tử Hoành đã nói rất đúng, ông ta ngủ cạnh một con sói bao nhiêu năm, mà chưa bao giờ biết.
Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, bộ sưu tập quần áo mùa này của tập đoàn Lục Thị rất được ưa chuộng, doanh số rất cao, ngay cả diễn viên Hạ Thù, cũng tự mình tìm tới Lam Hân đề nghị hợp tác.
Có lẽ là giám đốc Lục trong khoảng thời gian này rất bận rộn thì phải.
Nên mới không làm ra hành động gì cả.”
Lục Dật Kha mang vẻ mặt trầm tư, hai tay nắm chặt, những gì Tần Ninh Trăn đã làm, khiến lòng tôn nghiêm đàn ông của ông ta bị đả kích nghiêm trọng, người phụ nữ của mình, mà dám nuốt sau lưng ông ta hàng triệu tệ.
ĐIVNU ‡89¿huJhế nàodôt,nhiệp lại lở Quảng cáo Ông ta lại hỏi: “Đã điều tra ra xem só tiền kia rốt cuộc đã được sử dụng làm gì chưa?”
Lương Vĩ nói: “Rất nhiều khoản chuyển ra ngoài đều dùng đi mua cửa hàng cùng nhà ở, cơ bản đều đang cho thỦC S.
Vẻ mặt Lục Dật Kha lộ rõ vẻ tức giận, xem ra, Tần Ninh Trăn cũng không tính toán ở cùng ông ta đến già.
Bà ta mua cửa hàng mua nhà ở, chính là muốn chừa lại đường rút lui cho mình.
Mà Lục Hạo Khải, ở phương diện sách lược kinh doanh sách vận dũng cũng không hoàn toàn được thành thạo, làm việc bao nhiêu năm như vậy, vẫn luôn ham chơi, chưa làm được tốt chuyện trong tay mà còn hết lần này đến lần khác cố chấp muốn mở rộng công ty.
Tuy rằng muốn độc bá, bắt khả chiến bại trong các trung tâm thương mại, phải có tầm nhìn rộng lớn, nhưng nhìn vào tình huống trước mắt _, tập đoàn Lục Trăn không đủ cơ sở để mở rộng.
Mẹ con hai người này rốt cuộc muốn làm gì 2 Lương Vĩ lại có chút lo lắng nói: “Chủ tịch, vừa rồi ngài nói rất đúng, nhà họ Mộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định, việc tiểu thư làm tuy rằng không có tìm được chứng cớ, nhưng Mộc Vĩ Ngạn đã bắt đầu ra tay thu mua cổ phiếu của tập đoàn Lục Trăn.”
Lục Dật Kha đáy mắt tràn ra một tia phẫn nộ, nắm chặt nắm tay nặng nề mà vỗ lên bàn làm việc “Tôi biết ông ta sẽ làm như vậy, có người nào muốn chuyển nhượng cổ phần công ty cho ông ta, còn có nhà đầu tư nào có bán cổ phần công ty bán cho ông ta, tất cả đều phải mau chóng điều tra rõ ràng, ông ta muốn dùng cách này với mục đích gia tăng lượng cổ phần công ty, nhất định là muốn cho tập đoàn Lục Trăn chúng ta hoàn toàn biến mắt ở thành phó Giang đây mà.”
Dù sao con ông ta cũng tàn phế, Mộc Vĩ Ngạn còn chỉ có đúng một người con trai, bình thường đều xem bảo bối, lúc này lại xảy ra chuyện, ông ta cũng sẽ không giữ lại chút phần nẻ tình nào cả.
Đều là người trong giới, lăn lộn đã bao năm, tính cách của Mộc Vĩ Ngạn, Lục Dật Kha rất rõ ràng.
Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, tôi vẫn đang điều tra thêm.”
Lục Dật Kha gật gật đầu, nói: “Giúp tôi hẹn gặp Mộc Vĩ Ngạn, chuyện này tôi sẽ gặp trực tiếp ông ta để xin lỗi, dù sao hai nhà chúng ta giao tình cũng không tồi, không thể bởi vì loại chuyện này mà quan hệ hai nhà trở mặt thành thù được.”
Lương Vĩ vừa nghe lời này, nhíu mi nói: “Chủ tịch, hiện tại không có chứng cớ chứng minh là phu nhân và tiểu thư làm, nếu chủ tịch qua đó, không phải đã thật sự khẳng định là hai người đó làm rồi sao?”
Lục Dật Kha nghĩ lại, cũng đúng là như vậy, ông ta nói: “Lương Vĩ, tôi về nhà một chuyến, tôi muốn tự mình đi hỏi rõ Ân Ân..
Lấy tốc độ cùng năng lực của Mộc Vĩ Ngạn, sợ rằng rất nhanh sẽ thành công.”
“Vâng, chủ tịch.”Lương Vĩ gật gật đầu.
Lục Dật Kha rất ít đang đi làm mà đột ngột trở về nhà, lúc này đây, vẫn là trong tình huống đặc thù, ông ta mới phải mới trở về.
Chị Vương không ở nhà, cũng không có ai phát hiện ra ông ta đã trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.