Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 915:




Nhạc Cẩn Nghiên khẽ lắc đầu: “Không biết”
Lục Tư Tư: “Vậy em nhất định không phải phụ nữ.”
Nhạc Cần Nghiên: “Muốn thử chút không?”
Lục Tư Tư nhìn đôi gò bồng đào của Cẩn Nghiên rồi vươn tay ra “A……” Nhạc Cần Nghiên ngả người về sau, trừng mắt “Lục Tư Tư, chị không biết xấu hỗ.”
“Hang… ” Lục Tư Tư bí hiểm cười cười, “Nghiên Nghiên, người phụ nữ đã qua một lần đỏ như chị thì sợ cái gì?
Hơn nữa là em tự nói chị đến thử, nhưng cảm xúc thật tốt, nói như thế nào cũng là cỡ C nhỉ.”
Nhạc Cẩn Nghiên đỏ mặt, hai tay ôm ngực không nói lời nào.
“Hà ha. tệ. ” Lam Hân nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên như vậy, nhịn không được nở nụ cười, Nghiên Nghiên so với cô còn đầy đặn hơn nhỉ?
Lục Tư Tư vừa nghe, thấy Lam Hân nở nụ cười, cũng cười theo: “Tiểu Ức, chị biết A Thành lừa em là không đúng, nhưng hãy bao dung một chút, bao dung đối phương, các em gặp nhau không dễ dàng, A Thành lừa em có thể là có nỗi khổ, thằng bé tuy rằng trầm mặc ít lời, nhưng tâm từ không tồi, đặc biệt là với chuyện của em, nó lại càng cần thận không dám có một chút sai lầm.”
Lam Hân khẽ gật đầu, “Chị Tư Tư, thật ra em cũng không tức giận như vậy, tựa như hai người nói, may mắn người bảy năm trước là anh ấy.”
Nhạc Cẩn Nghiên cười khẽ: “Xem ra cậu đã nghĩ thông suốt, Lam Lam, cậu nói rất đúng, may mắn là Lục Hạo Thành, nếu không, với hiểu biết của tôi, cả đời này cậu sẽ cảm thấy rất có lỗi với Lục Hạo Thành.
Giờ đây, khi cậu nhìn thấy một ngày nắng hết mây và sương mù, tin tưởng một người còn vui hơn là ghét một ai đó, sau khi cậu đã phải chịu đựng bao nhiêu năm trời, rốt cuộc ông trời sẽ đối xử tử tế với cậu. “
Lam Hân cười gật đầu, ánh mắt sáng ngời như nước mùa thu.
“Chị Tư Tư, Nghiên Nghiên, cám ơn hai người.”
Lam Hân nhìn qua, may mắn bên người còn có các cô.
Cái gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.Đôi khi cô không thể nhìn rõ một số chuyện, nêu người khác ở bên cạnh nhắc nhở cô một chút, cô có thể nghĩ thông suốt vấn đề, bao dung tha thứ sẽ hạnh phúc hơn hận thù, đây là điều cô luôn biết.
fCóC bóc ” Bỗng nhiên có người gõ cửa, Lam Hân nói: “Tiên vào.”
Lam Tử Tuần trong tay cầm một túi tư liệu đi đến.
Lam Hân: “Tiểu Tuần, lại đây ngồi.”
Lam Tử Tuấn nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên cùng Lục Tư Tư, chào xong mới đi qua.
Lục Tư Tư nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tuấn, giờ phút này kích động không kìm được nước mắt.Trước đó, cô cũng không để ý A Thành cưới một bà mẹ đơn thân có 3 đứa con, chỉ cần có thể khiến A Thành hạnh phúc, như thế nào đều có thể, hơn nữa cô cũng rất thích 3 anh em Tiểu Tuấn, hiện tại ba đứa lại là đứa nhỏ của A Thành, khiến cô cảm giác chuyện này càng thêm hoàn mỹ.
Thật tuyệt vời, khó trách ngày đó nhìn thấy ba anh em, cô luôn có một loại cảm giác nhìn thấy A Thành trước đây.
Lam Tử Tuấn cầm trong tay tư liệu đưa cho mẹ, đáy mắt lóe lên tia sáng không thể giải thích được, “Mẹ, thật xin lỗi!”
Lam Hân nhìn thoáng qua con trai, lại nhìn thoáng qua tư liệu, mở ra xem, xét nghiệm cha con, Lục Hạo Thành cùng Lam Tử Tuấn, là quan hệ cha con.
Nhạc Cần Nghiên cùng Lục Tư Tư vừa thấy, cũng khiếp sợ nhìn Tiểu Tuấn.
Nhạc Cần Nghiên kinh ngạc hỏi: “Tiểu Tuần, thì ra con đã sớm biết chuyện này.”
Lam Tử Tuấn gật gật đầu, nói: “Mẹ, thật xin lỗi, trước đó con tìm người làm xét nghiệm, đã biết đó là cha chúng con, muốn để cha tự mình nói ra chuyện này với mẹ nên đã không nói, thật xin lỗi.”
Lam Hân nhìn con trai có chút xa lạ, Tiểu Tuấn tìm ai nhờ: làm xét nghiệm, thằng bé đã quen người nào?
“Tiểu Tuấn, con..” “Mẹ, con biết mẹ muốn hỏi cái gì, nhưng mẹ yên tâm con quen người tốt, không phải người xấu.”Lam Tử Tuần nói xong, xoay người rời đi.
Lam Hân bỗng nhiên gọi lại “Tiểu Tuần.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.