Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 974:




Lục Hạo Thành cũng không thèm liếc mắt nhìn cô ta, chỉ nhìn vào Lam Hân ở bên cạnh, “Lam Lam, em cùng Nhạc tiểu thư đi thay quần áo đi.Nơi này cứ để anh xử lý.”
Giọng điệu anh dịu dàng, mang ý dỗ dành.
Lam Hân gật gật đầu.
Lâm Mộng Nghỉ nhìn con gái mỉm cười: “Lam Lam, con đi trước đi, lát mẹ tới tìm con, còn có, những chuyện hôm nay, con không cần phải cảm thấy gánh nặng.”
Lam Hân nhìn thoáng qua đám người Tôn Tịnh Nhã, cô sẽ không cảm thấy gánh nặng, những người này chưa bao giờ để cô vào mắt, cô cần gì phải dùng sự lương thiện của mình đi dành cho mấy con sói kia chứ?
Nhạc Cẩn Nghiên cắt lời: “Lam Lam, chúng ta đi đi, cứ để như vậy sẽ đổ bệnh mát.Đi thay quần áo trước đã.”
Vẻ mặt Nhạc Cẩn Nghiên lo lắng, cô vừa rồi nên đi cùng Lam Hân mới phải, nhưng nơi vắng vẻ như vậy rất dễ có người hùa nhau bắt nạt Lam Lam.
Quả thực rất đáng giận, tên khốn kiếp nào rảnh rỗi đến vậy, luôn gây sự với Lam Lam nhà mình.
Cô đi qua giúp đỡ Lam Hân, nhìn thoáng qua đám phụ nữ đang ngồi bệt dưới đất, kết cục cáu kết với nhau làm việc xấu chính là táng gia bại sản.
Ha ha! Cô lạnh lùng cười thầm trong lòng, mang theo Lam Hân rời đi.
Lục Hạo Thành thấy các cô rời đi rồi, mới nói với bảo vệ: “Tìm cho tôi một căn phòng trống, dẫn đám người này qua đó.”
“Vâng, giám đốc Lục, giám đốc Lục mời đi bên này!”
Một gã đàn ông mập tiến lên nói.
Lục Hạo Thành nhìn Có Ức Sầm, “Ức Sầm, anh ở lại cùng với bác gái Cố, chuyện còn lại tôi sẽ xử lý.”
“Được!”Cố Ức Sầm nói.
Hy vọng Lục Hạo Thành sẽ không khiến Tiểu Ức phải thất vọng.
Mà vài tên phóng viên nhìn thấy Lục Hạo Thành rời đi cùng với đám người gây rối, chỉ có thể mang vẻ mặt mắt mát rời đi, tin tức tốt như vậy lại không thể đưa tin, không có chuyện gì buồn bực hơn nữa..
Trong căn phòng rộng lớn, đám phụ nữ vừa gây rối phát run, đứng chung một chỗ, ánh mắt hoảng sợ nhìn Lục Hạo Thành, tựa như chờ Lục Hạo Thành tuyên án tử hình vậy.
Lục Hạo Thành ngồi trên sô pha, khuôn mặt tuần tú lạnh như băng khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Căn phòng yên tĩnh, không khí vô cùng áp lực.
Âu Cảnh Nghiêu cũng nghe tin mà chạy tới.
Nhìn thoáng qua đám phụ nữ đang chật vật, anh nhíu mày đến gần Lục Hạo Thành: “Làm sao vậy?”
Lục Hạo Thành mang vẻ mặt đầy sát khí, giọng lạnh nhạt, “Là bạn học cũ của Lam Lam, bị người ta sai khiến tụ tập đi bắt nạt Lam Lam, hiện tại cần điều tra lại một chút, là ai sai khiến mấy người này?”
Âu Cảnh Nghiêu vừa nghe, mặt đanh lại, “Cái này còn cần phải điều tra sao?
Mấy người này nhất định biết người đứng sau họ là ai?”
Tôn Tịnh Nhã vừa nghe, vội vàng lắc đầu, “Chúng tôi không biết, chúng tôi thật sự không biết là ai, đối phương chỉ chuyển tiền qua rồi bảo chúng tôi hãy đến đây, đối phương là ai chúng tôi thật sự không biết.”
Nếu bán đứng đối phương, cuộc sống của cô ta cũng không được dễ dàng.
Âu Cảnh Nghiêu vừa nghe lời này, sắc mặt càng lạnh lẽo: “Các người không biết cũng được, chỉ cần tra tài khoản ngân hàng là biết ai cho đám các người tiền, tôi có năng lực tra được ai là người gửi tiền, hay việc các người chủ động khai ra, đây là hai khái niệm khác nhau.”
Giọng Âu Cảnh Nghiêu lạnh nhạt, lại lộ ra uy hiếp.
Đám phụ nữ nghe vậy, đáy lòng cũng càng thêm sợ hãi, một đám do dự không biết có nên nói ra không.
25Ê NA Tầng trên của sảnh tiệc chính là phòng ở của khách sạn, Nhạc Cẩn Nghiên mang theo Lam Hân đi tới tầng năm.
Lam Hân vào đi tắm rồi thay quần áo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.