Mua Bán (Mãi Mại)

Chương 3:




Khi Đường Tình tỉnh lại, là đang nằm ở trên giường trong phòng khách sạn, chiếc áo trên người nhăn nhúm, được đấp chăn đến tận cổ, xem ra là có người đưa cậu về khách sạn. Hạ thân cậu lạnh lẽo, chỗ đùi một mảnh dính ướt, chỗ ẩn mật vô cùng đau đớn, tựa như bị xé rách vậy. Cậu vươn bàn tay run rẩy muốn sờ lên dị vật ẩm ướt ở trên đùi, nhưng vừa mới chạm đến, cậu liền nghiêng đầu qua một bên giường nôn ra một trận. Không cần nghĩ cũng biết đó là thứ gì, đó chính là thứ thuộc về Anthony.
Không thể chịu đựng loại cảm giác này thêm chút nào nữa, cậuu phóng nhanh xuống giường, thiếu chút nữa là ngã nhào. Sự đau đớn của thân thể khi bị xâm phạm mạnh mẽ qua giống như bị dao cắt làm hai vậy, cậu đau đến nổi gần như không thể bước đi.
Cậu nhích từng chút từng chút vào phòng tắm, mở vòi nước ra, cho nước chảy xuôi theo thân mình của mình. Cậu ngồi thụt xuống, vùi mặt vào hai đầu gối, tiếng nước chảy át đi tiếng khóc rống của cậu, thế nhưng lại không thể át đi chuyện thực cậu đã bị Anthony xâm phạm. Huống chi, đây lại là lần đầu tiên của cậu với đàn ông.
“Đáng chết! Đáng chết!”
Cậu không ngừng đánh lên sàn nhà tựa như muốn phát tiết hết nỗi hận ở trong lòng, thẳng đến khi tay chảy máu mới dừng lại. Cậu ở trong phòng tắm khóc rống một lúc thật lâu, không ngừng cầu cho Anthony gặp phải báo ứng.
◇◇◇
Vài ngày sau, bồi phòng của khách sạn đưa cho Đường Tình một bản fax, cậu nhìn địa chỉ fax thì biết được là do ông Viscount gửi đến. Nội dung bản fax nói là biệt thự của nhà Viscount sắp bị ngân hàng bán đấu giá, thân thể Eddie vẫn rất suy yếu, tóm lại đều là tin tức xấu.
Cuối cùng ông Viscount nhắc đến vụ hợp đồng buôn bán mà Anthony đã từng nói qua với cậu, ông Viscount hy vọng Anthony có thể huỷ bỏ án kiện này, nếu không Eddie ở trên thương trường chẳng những mất sạch danh dự, mà từ nay về sau có thể không gượng dậy được nữa, thậm chí ảnh hướng đến danh dự của nhà Viscount, bởi vì vụ án này liên can đến gián điệp kinh tế. Ông Viscount hy vọng Đường Tình có thể làm cho Anthony đồng ý huỷ bỏ án kiện.
Đường Tình ngồi miêm man suy nghĩ nguyên cả một buổi chiều, đến khi trời tối, cậu mới làm ra quyết định, cầm lấy điện thoại gọi cho người mà cậu không muốn gặp mặt nhất.
◇◇◇
Miệng vết thương ở nơi tư mật đã sớm lành, nhưng là miệng vết thương ở trong lòng cùng sự hoảng sợ vẫn còn mới nguyên, khiến cho Đường Tình khi nhìn thấy người cưỡng hiếp mình, vẫn như cũ lạnh run toàn thân.
Lần này bọn họ hẹn gặp mặt ở nhà hàng trong khác sạn 5 sao nổi tiếng, cho nên tuyệt đối sẽ không có khả năng phát sinh chuyện giống như lần trước.
Anthony ăn mặc rất chỉnh tề, như là vừa mới tan sở liền tới đây, dáng người anh cao lớn cộng thêm nụ cười tà nịnh tạo ra một cỗ mị lực khiến cho người ta trầm luân, vì thế các nữ bồi bàn trong nhà hàng đều nhìn anh không chuyển mắt.
“Hi, Đường Tình.” (Hi là chào = Tiếng anh)
Anh đối với tình cảnh chung quanh đã tập mãi thành quen, nên cũng không thèm để ý tới, tao nhã ngồi xuống đối diện với Đường Tình. Bộ dáng ưu nhàn tự tại kia tựa như đã sớm quên lần trước anh đã đối đãi như thế nào với Đường Tình.
Ngồi cùng một chỗ với người cưỡng hiếp mình, khiến cho Đường Tình gần như không thể thở nổi, cậu đầu váng mắt hoa, ngay cả bàn tay bưng tách trà cũng không thể ức chế mà run rẩy, hình ảnh cậu bị anh xâm phạm mạnh mẽ lại hiện lên trong đầu khiến cho cậu cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Anthony thấy thế, vươn tay cầm lấy bàn tay đang bưng tách trà của cậu. Cậu không hiểu vì sao Anthony lại làm như vậy, nên đã ngẩng đầu nhìn lên, vừa vặn đối diện với ánh mắt hừng hực ngọn lửa của Anthony.
Biểu tình Anthony thực nghiêm túc, ngữ khí cũng rất bình thản nói: “Đường Tình, thời điểm em muốn cùng đối phương đàm phán, thì mặc kệ trong lòng sợ hãi thế nào, cũng tuyệt đối không được biểu hiện ra ngoài. Khi ngồi xuống, phải bày ra bộ dáng thong dong vui vẻ, tựa như em đang nghỉ ngơi vậy.”
“Anh …”
Anthony buông tay cậu ra, lạnh lùng nói: “Tay em không được run rẩy, ánh mắt không được né tránh, phải lộ ra nụ cười tràn ngập tự tin, tự nói với mình, cũng như nói cho người đã cưỡng hiếp em biết rằng – đó chẳng qua như bị chó hoang cắn một miếng mà thôi, em căn bản không thèm để ý, hắn không thể chinh phục được em.”
Đường Tình kinh ngạc nhìn Anthony. Sao người đàn ông này lại dạy cho cậu cách phải đàm phán với anh như thế nào, rột cuộc người này đang suy nghĩ điều gì?
Anthony uống một hớp trà, trên mặt không có biểu tình gì, sau đó thả lỏng tựa lưng vào ghế ngồi. “Lần này cần nói chuyện gì? Vụ án buôn bán gián điệp?”
Tay cậu không còn run rẩy nữa, cậu nắm chặt chén trà, uống hơn phân nửa hồng trà trong tách, dáng vẻ thong dong dường như đã quay về bộ dáng tự tại của cậu trước đây. Anthony lộ ra ánh mắt tán thưởng.
Đường Tình gật đầu nói: “Đúng vậy, vụ án buôn bán gián điệp, tôi hy vọng anh có thể huỷ bỏ vụ kiện này.”
“Ha ha, muốn tôi buông tha cho trăm vạn Euro? Không, không có khả năng.” Trong lời nói của Anthony tràn ngập đùa cợt.
Đường Tình lạnh lùng nhìn chằm chằm vào anh, rồi rống lớn vào mặt kẻ đã cưỡng hiếp mình. “Đây là anh nợ tôi, tôi muốn anh huỷ bỏ!”
Lời nói của Anthony càng thêm đùa cợt: “Tôi nợ em cái gì? Chỉ mới làm một lần, mà em đã xỉu mất, chẳng có một chút lạc thú nào đáng nói.”
Nghe thấy lời anh nói, Đường Tình nắm chặt nắm tay nói: “Vậy chúng ta gặp nhau trên tòa đi.”
Anthony cất tiếng cười to, “Em nghĩ rằng anh sẽ để ý sao? Từ trước đến nay scandal đã theo tôi như hình với bóng, mất danh dự với tôi mà nói căn bản chẳng là gì, em cứ việc đi tố cáo tôi a, đến lúc đó, chỉ sợ là kiếp sống người mẫu của em cũng sẽ kết thúc, bởi vì tất cả mọi người đều nghĩ rằng em đã bán xuân mà còn làm giá, từ trước đến nay nghề người mẫu vẫn luôn bị thế nhân kì thị như vậy.”
“Anh…”
Mặt Đường Tình đỏ lên, bởi vì anh nói rất đúng, đích xác có một số người mẫu không có lòng tự trọng, muốn lấy sắc để đánh đổi những thứ vật chất, nhưng người mẫu chuyên nghiệp vẫn có rất nhiều, chẳng qua phần lớn người đời cứ cho rằng bọn họ là xướng nam kỹ nữ cao cấp, mà cái nhìn thế tục này rất khó bị thay đổi.
Nụ cười mỉa của Anthony tràn ngập tự tin, anh rất thích xem bộ dáng Đường Tình bối rối. “Em trừng mắt thực đáng yêu.”
“Tôi còn muốn lấy đao giết chết anh a!” Cậu nói ra một câu tràn ngập phẫn hận khiến cho Anthony cất tiếng cười liên tục.
Anthony lại cất tiếng đùa cợt: “Tôi hẳn là nên cao hứng khi trên bàn không có dao nĩa.”
“Anh là đồ mặt dày, tôi muốn anh lập tức huỷ bỏ vụ kiện!”
Anthony ngừng cười, ánh mắt thâm trầm nhìn cậu, “Tuyệt đối không có khả năng, bất quá chúng ta có thể thương lượng.”
“Thương lượng cái gì?”
Cậu nhìn chăm chú vào Anthony, Anthony ngược lại cầm tay cậu, cậu dùng lực giãy dụa, lại bị anh cầm thật chặt.
Anthony lên tiếng ca ngợi cậu: “Ngươi có bàn tay xinh đẹp, đôi mắt xinh đẹp, khuôn mặt xinh đẹp, còn có thân thể xinh đẹp.”
Đường Tình không muốn nghe anh nói như vậy, điều đó chỉ khiến cho cậu nhớ tới những hình ảnh không thể chịu nổi. “Rốt cuộc anh muốn nói gì?”
Cậu lại giãy dụa muốn rút tay về, nhưng vẫn không sao rút về được, bàn tay cậu bị Anthony giữ chặt. Anthony bắt đầu vuốt ve bàn tay cậu. Đôi mắt anh giống như có thể phun ra lửa vậy. Đường Tình đột nhiên phát hiện Anthony có một đôi mắt có thể khiến cho đàn bà lâm vào trong biển tình.
“Tôi muốn ngủ với em.” Anh nói ra một câu tựa như đang bình phẩm thời tiết vậy.
Đường Tình liền cảm thấy ghê tởm, cậu nhớ tới lần trước Anthony đã dùng bạo lực cùng thủ đoạn hèn hạ như thế nào để ép buộc cậu quan hệ với anh.
“Anh đừng có nằm mơ!” Đường Tình gầm nhẹ.
“Không chỉ một lần, mà tôi muốn ngủ với em rất nhiều lần.”
Trên bàn không có dao nĩa, nhưng mà có thìa, Đường Tình liền cầm lấy nó chỉ thẳng về phía anh. “Không có khả năng! Tôi không đồng ý!”
Thương lượng không có đạt thành, Anthony bắt lấy bàn tay đang cầm thìa của cậu, bóp chặt lấy. Tay cậu đau đến mức khiến cho hốc mắt cậu phiếm hồng, thế nhưng cậu vẫn ương ngạnh nhìn thẳng vào mặt Anthony đầy căm tức.
Ngữ khí của Anthony rất lạnh đạm. “Em không có quyền không đồng ý, nếu em muốn tôi huỷ án kiện, rất đơn giản, chỉ cần em ngủ với tôi, đến khi nào tôi chán thì thôi.”
“Anh nằm mơ đi!” Cậu không có khả năng cam tâm tình nguyện ngủ cùng với Anthony, cho dù chết cũng không có khả năng.
“Em muốn Eddie yêu dấu của em lưu lạc đầu đường xó chợ bị người ta nhạo báng sao?”
Đường Tình nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh ấy là anh trai của anh, anh hãm hại anh ấy như vậy, thì được ích lợi gì?”
Anthony cười đến thực hạ lưu, trả lời càng thêm dâm loạn: “Tôi có thể thao một tên người mẫu nam yêu anh tôi đến thần hồn điên đảo, sau này nếu bọn họ sống cùng với nhau, thì anh tôi cũng chỉ có thể dùng lấy cơ thể đã bị tôi xuyên thủng, bất quá mấy ngày hôm trước tôi cũng đã xuyên thủng cơ thể đó rồi.”
“Anh là tên vô sỉ!”
Cậu vung tay lên, nhưng lại bị Anthony cản được. Anthony bắt lấy mặt cậu, hung hăng hôn lên môi cậu, thoải mái hút lấy nước bọt trong miệng cậu. Cậu phẫn nộ đẩy anh ra, nhưng vẫn bị cường hôn như cũ. May mà vị trí bọn họ ngồi bị khuất trong góc, người cũng rất ít, cho nên không có ai nhìn thấy hai người đàn ông thế nhưng lại đang hôn.
Cậu giận dữ hét lên: “Tôi sẽ đi học quyền anh, lần sau sẽ đánh cho anh chết khiếp!”
Anthony cười ‘ha ha’, ngữ khí bao hàm đùa cợt. “Tôi rất mong chờ mình sẽ được ngủ với tuyển thủ quyền anh, chắc sẽ đánh được nhiều trận hơn.”
“Anh …” Cậu dần dần phát hiện mình thường xuyên bị Anthony chọc giận đến không còn lời nào để nói.
Anthony buông tay cậu ra, lạnh nhạt nói: “Bộ dáng em tức giận tràn ngập sức sống, tôi không thích nhìn thấy biểu tình trầm lặng của em, nó không thích hợp với em.”
Thời điểm cậu ngạc nhiên, thì Anthony đã đặt lên bàn một tấm danh thiếp. “Em trở về suy nghĩ một chút đi, tôi cam đoan em ngủ với tôi không phải là một chuyện quá khổ sở, thậm chí có thể nói đó là một loại hưởng thụ.”
Cậu khinh thường nói: “Thế nhưng lần trước cơ thể của tôi không phải nói như vậy.”
Anthony vuốt ve mặt của cậu một phen, ngay khi cậu muốn đẩy ra thì anh buông tay.
Anh lạnh nhạt nói: “Bởi vì em đối với tôi tràn ngập thành kiến và chán ghét, cho nên mặc kệ tôi đối với em ôn nhu đến thế nào, thì em cũng chỉ cảm thấy thống khổ, không bằng cứ tốc chiến tốc thắng đi!”
“Lời này của anh có ý gì?”
Anthony không giải thích, đứng lên rời đi. Mà Đường Tình có một loại lỗi giác vẫn đang bị anh vuốt ve, vì thế cậu nâng tay lên xoa xoa gò má của mình. Rốt cuộc người đàn ông này đang nói cái gì? Và đang suy nghĩ điều gì?
Anthony đối với cậu luôn tràn ngập đùa cợt và tàn nhẫn, nhưng anh lại dạy cho cậu làm thế nào để đàm phán và cố ý chọc giận cậu, chính là muốn làm cho tâm tình của cậu không còn trầm buồn nữa, đây có nghĩa là anh đang cổ vũ cậu, an ủi cậu?
Suy nghĩ của cậu loạn thành một đống, đến cuối cùng vẫn không thể hiểu được rốt cuộc Anthony là người như thế nào, vì sao anh ta phải làm như vậy.
◇◇◇
Đường Tình cầm danh thiếp trong tay mà tâm phiền ý loạn. Rốt cuộc cậu phải làm thế nào mới tốt đây? Làm thế nào mới có thể giúp cho Eddie thoát khỏi cục diện hiện tại? Chẳng lẽ chỉ có một cách duy nhất là cậu phải ngủ với Anthony sao? Chẳng lẽ cậu thật sự phải bán đứng thân thể của mình, mới có thể trợ giúp Eddie sao?
Nghĩ tới việc sẽ ngủ với Anthony, cậu liền run lên cằm cặp, nỗi thống khổ vì bị xâm phạm mạnh mẽ lần trước, vẫn còn mới nguyên trong kí ức của cậu. Cậu không biết có phải quan hệ với đàn ông đều thống khổ như vậy không? Vì dù sao nơi bị nam tính sỏ xuyên qua kia cũng không phải là nơi dùng cho việc làm tình. Mặc dù có không ít người mẫu là đồng tính luyến ái, nhưng bọn họ cũng không đề cập tới vấn đề này, nhưng thông qua nụ cười tươi đầy thỏa mãn của bọn họ thì có lẽ chuyện này cũng không phải thống khổ như vậy, mà ngay cả Anthony cũng cam đoan đây là một loại hưởng thụ.
Hắn dùng lực tát vào mặt mình một cái, tức giận vì mình đang suy nghĩ cái gì, đối với Anthony mà nói, đương nhiên là hưởng thụ, đối với cậu mà nói, làm sao có thể là hưởng thụ được chứ? Cậu đang ôm mặt thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cậu biết đó là ai gọi tới, liền run rẩy cầm lấy ống nghe.
“Tình?”
“Ông Reason Lando?”
“Con cùng với nó thương lượng thế nào rồi? Nó đồng ý hủy bỏ không?”
Cậu há miệng, nhưng không phát ra tiếng, chờ đến khi có thể phát ra tiếng, thì lại nghe thấy mình nói rằng — “Dạ, hắn đồng ý hủy bỏ.”
“Thật tốt quá, Eddie nhất định sẽ rất mang ơn con.”
Cậu cúp điện thoại, vào phòng tắm rửa mặt, đứng ở trước gương nhìn vào biểu tình đầy thống khổ vì quyết định của chính mình một lúc lâu, sau đó cậu cầm lấy danh thiếp, gọi điện thoại cho Anthony, nói cho anh biết quyết định của mình.
◇◇◇
Ngay thời điểm cửa xe ở bên cạnh Đường Tình mở ra, cậu đã hít sâu thở mạnh rất nhiều lần, rồi mới ngồi vào trong xe. Anthony ngồi ở phía bên chỗ lái, đang hút thuốc và nhìn thẳng về phía trước đường đi. Cậu bước vào trong xe, thắt dây an toàn. Anthony không nói một câu, tiếp tục lái xe đi. Cậu cũng trầm mặc không nói mặc cho anh chở cậu tới nơi anh muốn ngủ với cậu.
Xe tấp vào trong gara của một building cao cấp, cậu vẫn cứ đi theo sau Anthony, thẳng đến khi tới tầng cao nhất thì mới dừng lại. Vừa mở cửa ra, Đường Tình vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy trang hoàng ở phía trong căn hộ.
“Đây là nhà của anh sao?”
“Thực nghệ thuật đi!”
Cậu trợn mắt há hốc mồm, trang hoàng trong phòng tựa như một khu nhiệt đới, thậm chí ở nơi gần tường còn có một hồ cá rất lớn, trong hồ có rất nhiều cá đang tung tăng bơi lội, chung quanh còn có cây cối um tùm. Cậu không ngờ là Anthony lại ở một nơi như thế này, nếu nhìn vào bài trí của căn hộ thì người ta sẽ nghĩ rằng đây là nhà của một nghệ sĩ, chứ không phải là nhà của một thương nhân. Cậu nhìn phong cảnh xinh đẹp trong căn hộ mà không ngừng kinh hô lên, hít lấy hít để hương khí tự nhiên trong nhà, ngoài ra trên tường còn treo những bước tranh rất nổi tiếng.
“Anh có tranh của Kiều Hứa nữa à? Nghe nói tranh của ông ta rất ít, hơn nữa giá cả cũng rất cao.”
Anthony hé miệng cười, “Tuy tôi là một thương nhân thích hơi tiền, nhưng cũng cần phải nâng cao thân phận tự cao tự đại của mình.”
Cậu kinh ngạc nhìn bộ dáng tự giễu của Anthony, “Thế thì anh không cần chọn tranh của ông ta, treo vài bức tranh về phục hưng thời đại cũng được mà?”
“Cỡi quần áo đi! Hiện tại tôi muốn ngủ với em.”
Cậu không ngờ là Anthony lại thay đổi đề tài, mà thái độ cũng trực tiếp như vậy, hơn nữa còn dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào cậu. Nội tâm hưng phấn vì được nhìn thấy khung cảnh đầy nghệ thuật liền biến mất tăm, thậm chí còn phản ứng một cách đờ đẫn, một giây sau cậu mới nhớ tới mục đích mà mình tới đây, đó chính là để cho Anthony ngủ với cậu.
“Đi vào phòng này.” Anthony mở một cánh cửa khác ra.
Cậu cất bước đi vào, bên trong có một cái giường thật lớn, sàn nhà làm bằng gỗ lim, tạo cho người ta cảm giác ấm áp, khiến cho tâm lý dễ dàng thả lỏng, gian phòng này chính là phòng ngủ chính.
“Muốn tôi cởi quần áo giúp em không?”
Đề nghị của anh lập tức bị Đường Tình cự tuyệt. Đường Tình nắm chặt vạt áo, cho dù làm bộ thực thoải mái, nhưng vẫn không khắc chế được run rẩy.
“Tự tôi làm.”
Cậu gian nan cởi từng nút áo, mà Anthony chỉ hai ba cái liền cởi sạch quần áo. Ngay khi cậu nhìn thấy nam tính của Anthony đã cương cứng, ngẩng cao đầu, thì trong lòng cậu dâng lên xúc động muốn chạy trốn. Bất quá lòng tự tôn của cậu không cho phép mình yếu đuối như vậy, hơn nữa nghĩ đến hậu quả nếu cậu chạy trốn, thì Eddie sẽ gặp phải rủi ro, càng khiến cho cậu không thể động đậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.