Mua Bán (Mãi Mại)

Chương 4:




Đường Tình cởi áo ra, rồi tiếp đến cởi quần, chờ sau khi cởi sạch, liền nằm lên trên giường. Xúc cảm lạnh lẽo làm cho cậu cảm thấy mình thật sự như một tên nam kỹ đang chuẩn bị tiếp đãi khách vậy.
Đường Tình cảm giác giường bị lún xuống, sau đó liền thấy Anthony áp lên trên thân thể hắn. Cậu cắn chặt răng, nhịn xuống xúc động muốn khóc. Cậu không muốn tỏ ra yếu thế ở trước mặt Anthony, nhưng mà tự tôn của cậu lại bị hành vi của anh làm cho hao mòn. Cậu cố gắng hô hấp, nghiên mặt qua một bên. Cậu cho rằng có lẽ chỉ cần nhắm mắt lại, tưởng tượng Anthony thành Eddie, thì cậu sẽ không còn thống khổ như vậy nữa.
Anthony vuốt ve cái cổ thon dài của cậu, rồi cúi đầu xuống, hôn lên cổ cậu. Hương vị trên người Anthony thực đặc biệt, hoàn toàn khác với hương vị của Eddie, thì sao cậu có thể đem hai người hoàn toàn khác biệt nghĩ thành một được đây?
“Anh nói…”
“Ân?”
Đường Tình thở sâu, nói đầy đủ lời mình muốn nói: “Anh nói anh muốn ngủ với tôi thẳng đến khi anh chán mới thôi, nhưng mà chừng nào thì anh mới có thể chán? A… Ngô…”
Cậu vừa mới hỏi xong, thì ngón tay Anthony liền không chút khách khí bóp mạnh lên điểm đỏ của cậu, làm cho cậu đau đến nổi phải la lên.
Anthony cười lạnh nói: “Đoạn quan hệ này còn chưa bắt đầu, mà em đã nghĩ đến kết thúc sao?”
“Tôi chỉ muốn có đáp án… A…” Cậu lại kêu lên một tiếng đau đớn, bởi vì ngón tay Anthony lại kẹp chặt điểm đỏ của cậu.
Anthony dùng sức vặn điểm đỏ của cậu, làm cho cậu phải cong vòng cả lưng lên, đau đến nổi thở phì phò.
“Bình thường nếu tình nhân thủ đoạn cao minh, thì cũng chỉ có thể hấp dẫn lực chú ý của tôi hai tháng, em chẳng có chỗ nào đặc biệt, có lẽ không quá một tháng thì tôi đã chán.”
Lời nói này hẳn là nên làm cho cậu cảm thấy nhục nhã, thế nhưng cậu lại thở phào một hơi, nghĩ thầm rằng – chỉ cần cố gắng vượt qua một tháng, thì có lẽ cơn ác mộng đáng sợ này sẽ chấm dứt.
“Nói cách khác là sau một tháng anh sẽ bỏ qua cho tôi?”
Anthony nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười vô cùng châm chọc, “Em khẩn cấp muốn chấm dứt quan hệ với tôi như vậy, khiến cho tôi cảm động đến nổi không biết phải hình dung như thế nào.”
Đột nhiên, Anthony hạ mệnh lệnh: “Cong chân lên, rồi tách ra hai bên!”
Cậu cảm thấy quẫn bách mà kẹp chặt hai chân. Ánh mắt Anthony lạnh như băng nhìn cậu, khiến cho đầu cậu đổ đầy mồ hôi lạnh. Cậu hoài nghi Anthony đối với cậu căn bản không phải là tình dục, mà chỉ là muốn nhục mạ cậu, tra tấn cậu mà thôi.
“Mở chân ra! Làm không được sao? Một trăm vạn Euro của tôi lại mua về một tên nam kỹ ngay cả chân cũng không thể mở ra sao?” Ngữ khí lãnh đạm của anh bao hàm khinh thường.
Đường Tình cắn chặt răng, mở rộng hai chân ra trước mặt anh, trong lòng tự an ủi – dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên bị anh nhìn, ngày đó khi bị xâm phạm, cũng đã bị nhìn qua. Anthony nhìn chăm chú vào nơi tư mật của cậu, rồi vươn tay chạm vào nơi đó, khiến cho cậu xấu hổ và giận dữ không thôi. Cậu vội nghiên mặt qua một bên, không muốn đối mặt với tình cảnh khốn đốn này.
Anthony quát khẽ: “Không cho quay đầu qua một bên!”
Cậu cũng không chút khách khí gầm nhẹ lại: “Chẳng lẽ ngay cả quyền quay đầu mà tôi cũng không có sao?”
“Tôi muốn em nhìn rõ ai đang làm tình với em, tôi không cho phép em nhắm mắt lại rồi tưởng tượng tôi thành người khác!”
Cậu không biết Anthony làm sao lại biết được tâm tư của cậu, nhưng bị nói trúng tim đen liền khiến cậu cảm thấy chột dạ. Cậu đích xác đã dự định sẽ tưởng tượng anh thành Eddie. Cậu còn chưa kịp phản bác lại, thì đã cảm nhận được đầu ngón tay của Anthony đang đậm mạnh vào trong cơ thể cậu, sau đó là nơi tư mật của cậu bị nông ra, hại cậu cảm thấy rất là khó chịu.
Anthony kéo hộc tủ ra, cầm lấy một cái hộp nhỏ, không biết quẹt cái gì đó lên đầu ngón tay, mà động tác đâm mạnh vào trong cơ thể cậu đã trở nên thông thuận hơn. Cậu cũng bắt đầu nhận lấy sự âu yếm của Anthony. Ửng hồng dần dần lan rộng khắp trên mặt cậu, Anthony không giống như lần trước vội vàng tiến vào trong cơ thể cậu, mà là anh dùng ngón tay thong thả ra vào nơi tư mật của cậu, càng ngày ngón tay càng xâm nhập sâu hơn.
“Anh … Anh… làm gì vậy?”
Cậu không chịu nổi cảm giác như thế, thắt lưng vừa ngứa lại vừa tê dại, hạ bộ chẳng những không chút đau đớn giống như lần trước bị xâm phạm mạnh mẽ, mà ngược lại cậu còn dần dần bởi vì động tác quy luật của anh mà phát ra tiếng rên rỉ. Loại thanh âm này làm cậu cảm thấy mình thật dâm tiện. Càng làm cho cậu xấu hổ hơn chính là cậu vì được Anthony âu yếm mà dần dần có phản ứng.
Cậu bắt đầu lâm vào tình dục, hạ bộ ướt đẫk một mảnh. Anthony thực chuyên chú rút ngón tay ra. Khiến cho cậu cảm thấy bất mãn mà ‘hừ’ một tiếng. Anthony nở nụ cười, cái loại cười đắc ý này làm cho cậu phẫn hận không thôi. Anthony chồm người lên, muốn hôn môi cậu.
Cậu nổi tính trẻ con lên, quay đầu qua một bên, bình ổn tâm tình, cự tuyệt nói: “Tôi không muốn hôn môi.”
Thái độ Anthony lập tức thay đổi, anh cưỡng chế kéo đầu cậu lại, sức lực lớn đến nổi như muốn bóp nát cằm cậu. “Em không có quyền lựa chọn, miệng mở ra!”
“Không, không được.” Sự kiên trì của cậu chỉ đổi lấy cậu trả đầy lãnh khốc của Anthony.
“Tôi nói rồi em không có quyển lựa chọn.”
Cậu nhất quyết ngậm chặt miệng lại, Anthony dùng sức bóp một cái lên nam tính của cậu. Cậu bị đau mà hé miệng kêu lên, liền lập tức bị Anthony xâm nhập khoang miệng. Đầu lưỡi Anthony tựa như một cơn lốc xoáy, càng quét ngang dọc trong miệng cậu. Anthony đang nhấm nháp hương vị của cậu, ngoài ra khí lực cầm lấy nam tính của cậu cũng nhẹ lại, bắt đầu cao thấp mà vuốt ve nam tính của cậu.
Cậu thật sự chưa làm tình bao giờ, cho nên chỉ luật động vài cái đã muốn phát tiết. Phản ứng bản năng của nam tính làm cho thắt lưng của cậu không tự chủ được mà nâng lên. Thừa dịp cậu vừa nâng lưng lên, ngón tay của Anthony lại lần thứ hai đâm sâu vào cấm địa của cậu.
Hơi thở của cậu dần dần dồn dập, cậu không biết Anthony đã đưa cái gì vào trong cơ thể cậu, nhưng loại cảm giác này làm cho cậu gần như sắp nổi điên. Đôi môi cậu run rẩy, ánh mắt mê ly, mỗi lần nơi cấm địa đi đâm sâu thì nước mắt cậu sẽ chảy xuống, luật động của ngón tay hại cậu liên tiếp thở phì phò. Cậu vốn tưởng rằng loại sự tình này đối với cậu mà nói là một việc rất thống khổ, nhưng mà thực tế, cậu lại hoàn toàn không thể cự tuyệt.
“Anh, anh… anh bỏ cái gì vào trong cơ thể của tôi vậy?” Chỉ một câu hỏi thôi mà cậu cũng phải dùng sức để hỏi một cách đứt quãng, theo động tác Anthony âu yếm, cái mông của cậu bắt đầu đong đưa.
Mỗi khi ngón tay Anthony đâm vào một chỗ nào đó, thì trong cơ thể cậu sẽ xuất hiện một loạt cảm giác tê đau, thống khoái, cùng vô hạn vui sướng làm cho cậu mê say đắm chìm. Anthony liếm môi cậu, không ngừng trêu đùa cậu, nhưng không trả lời vấn đề của cậu.
Từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống, mông cậu đong đưa qua lại, thắt lưng cũng lắc lắc, hai chân thon dài đầy vô lực không cách nào ôm lấy thân hình cường tráng của người đàn ông ở trước mắt. Cậu cố hết sức kề sát thân thể của mình vào thân thể của đối phương, nhất là mỗi khi Anthony cố ý dùng dương cương của anh vỗ về chơi đùa nơi tư mật của cậu, cho dù cậu cắn chặt môi đểi không phát ra thanh âm, nhưng vẫn không nhịn được mà thở dốc dồn dập.
“Ngô… Ân… Ân…”
“Cảm giác rất tuyệt đi?” Thanh âm khàn khàn của Anthony vang lên bên tai cậu, khiến cho cậu thở mạnh một hơi, không tự chủ được mà buộc chặt chỗ tư mật.
Cậu cắn môi dưới, không trả lời vấn đề này, nhưng chỉ cần nhìn biểu tình của cậu là biết cậu đang cực kỳ hưng phấn. Mỗi một lần chỗ tư mật bị ngón tay Anthony đâm sâu vào, thì cậu liền thở dốc đến lợi hại. Tốc độ luật động của ngón tay quá chậm, cậu hoàn toàn không chiếm được thỏa mãn. Cậu muốn… muốn Anthony tiến vào trong cơ thể cậu, nhồi căng cậu, giống như lần trước vậy.
Không! Không!
Cậu đang suy nghĩ gì vậy? Sao cậu có thể muốn Anthony? Đây là một chuyện hoàn toàn không có khả năng xảy ra trên cõi đời này!
“Để cho tôi đứng lên! để cho tôi đứng lên!” Cậu dùng lực vặn vẹo thân mình.
Anthony ngăn cậu lại, giữ chặt chân cậu, sau đó ưỡn mạnh về phía trước, dương cương thật lớn của anh liền thẳng tiến vào trong thông đạo ấm áp. Lần này cậu hé miệng kêu ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào mà chính bản thân cậu cũng chưa từng nghe qua. Cậu không có cảm giác đau đớn, chỉ cảm thấy một trận tê dại, ngứa ngáy.
“A… A…”
Cậu cắn môi, Anthony lại tiếp tục vuốt ve cậu. Ý thức của cậu càng ngày càng mơ hồ, cậu hé miệng ra, cắn lấy ngón tay Anthony, bắt đầu điên cuồng mút lấy hương vị trên ngón tay anh. Cậu không chỉ mút ngón tay Anthony, mà còn liên tiếp phát ra những tiếng ngâm khẽ, rên rỉ ngọt nị và tiếng thở dài đầy thỏa mãn, mỗi một lần dương cương Anthony đâm sâu vào nơi mẫn cảm, thì thân mình cậu lại run rẩy lên.
“Còn muốn, tôi còn muốn, ô… mạnh hơn một chút…”
Cậu hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì, thắt lưng cậu đong đưa càng ngày càng kịch liệt, hai tay cậu nắm chặt ra giường, cảm giác tê dại lan rộng khắp tứ chi của cậu. Dương cương của Anthony luật động trong cơ thể cậu càng ngày càng nhanh, đâm càng lúc càng sâu, nhưng có khi chỉ tiến vào rất cạn, làm cậu phát ra tiếng hút không khí thật cao.
“Tình, em đẹp quá, em cứ thỏa mái nhận lấy khoái cảm mà tôi gây ra cho em…”
Nước mắt cậu không ngừng rơi xuống, tóc cậu dính đầy mồ hôi và nước mắt mà trở nên ẩm ướt. Nơi tư mật của cậu không ngừng co rút lại, bao chặt lấy dương cương của Anthony, tựa như không muốn cho Anthony rời đi. Anthony cũng va chạm vào trong cơ thể cậu càng ngày càng mãnh liệt, gây cho cậu từng đợt cao trào. Ngay khi cậu đạt tới đỉnh điểm mà bắn ra, thì cũng đồng thời ngất đi.
◇◇◇
Đường Tình xụi lơ nằm ở trên giường, trên người tràn đầy mồ hôi, mồ hôi đó không chỉ có của cậu, mà còn có của Anthony rơi xuống trên người cậu. Hạ thân của cậu vừa nóng lại vừa ướt, cậu vươn tay từ từ sờ xuống, cái thứ dính ướt kia không chỉ của mình Anthony, mà còn có của cậu khi hưng phấn chảy ra.
Anthony vừa tắm xong, khoát áo tắm nghênh ngang đứng ở bên giường.
Trong lòng Đường Tình bỗng nổi lên một cỗ cảm giác bi thương khiến cho cậu phẫn hận nói: “Anh không mang bao cao su sao?”
“Có cần thiết không? Tôi thích chơi trần.”
“Tôi không thích của anh… Của anh…” Cậu không sao nói tiếp được nữa.
Anthony thản nhiên tiếp lời: “Em không thích t*ng trùng của tôi lưu lại trong cơ thể em?”
Cậu cắn răng, quay mặt qua chỗ khác, trong lòng vừa xấu hổ vừa giận dữ. Cậu đích xác không thích cái thứ đó lưu lại trong cơ thể cậu, loại cảm giác này rất kỳ quái.
Anthony cười lạnh nói: “Tôi biết em muốn nói cái gì, em không thích mình giống như nam kỹ ở dưới thân tôi vặn vẹo thỉnh cầu, làm gì mà phải ngại ngùng không dám nói ra!”
Đây mới là lời trong lòng cậu muốn nói nhất. Đường Tình bị anh khinh bỉ, khiến cho thanh âm trở nên run rẩy: “Nhất định vừa rồi anh đã cho tôi dùng thuốc, bằng không tôi sẽ không, sẽ không…”
Bằng không cậu sẽ không lắc mông, chủ động ôm lấy thân thể Anthony, rồi không chút liêm sỉ nào mà khẩn cầu Anthony mau chóng tiến vào trong cơ thể cậu.
Anthony chẳng chút nào để ý nói: “Tôi có bỏ một chút thuốc làm cho em sung sướng, tôi không muốn để cho em nhớ tới sự thống khổ ở lần đầu tiên, tôi hy vọng có thể khiến cho em hưởng thụ, để tôi một lần nữa thưởng thức thân thể của em.”
Nghe được câu nói của Anthony, Đường Tình giận dữ hét: “Anh là đồ hạ lưu!”
Anthony âm hiểm cười, “Tôi không thể không thừa nhận, thời điểm em cao trào thật sự là rất mê người, em vừa rên rỉ vừa đong đưa thắt lưng, khiến cho tôi gần như không thể kéo dài được, sợ là đã không thể thỏa mãn em.”
Câu trả lời đầy hạ lưu của Anthony làm cho Đường Tình cực kỳ phẫn nộ, cậu bắt lấy đồ vật xung quanh, ném về phía anh, “Cút, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Anthony bước lên phía trước hai ba bước, bắt lấy hai tay của cậu, “Em nghe rõ cho tôi, đừng hỡ một chút là phát giận với tôi, tôi muốn chơi em như thế nào, đó là tùy vào tôi.”
“Anh là kẻ xấu xa, là rác rưởi của nhà Viscount…”
Anthony lạnh như băng nói: “Tôi là rác rưởi của nhà Viscount, điều này không có sai, nhưng là tôi tuyệt đối không phải là người xấu, mong em chú ý cách dùng từ của mình.”
“Anh và Eddie cách nhau một trời một vực, anh ấy tuyệt đối sẽ không đối xử với tôi như vậy.”
Anthony cười to lên, “Chỉ tiếc là Eddie của em không cứu được em, em cho là hắn không biết em đến Đài Loan để cầu xin tôi sao?”
“Anh không cần bôi đen anh ấy, anh ấy làm việc quang minh lỗi lạc, không giống như anh, là một tên bỉ ổi đê tiện tiểu.”
Anthony cởi áo tắm ra, thân thể cường tráng tràn ngập mị lực nam tính.
Đường Tình vừa thấy thế, hầu kết liền di chuyển lên xuống phập phồng, thanh âm cũng trở nên run rẩy. “Anh muốn làm cái gì?”
Anthony leo lên giường. “Chưa đủ rõ sao? Hiện tại, kẻ bỉ ổi đê tiện này lại muốn ngủ với em.”
Đường Tình xê dịch thân mình về phía bên kia, cố gắng kéo dài khoảng cách với anh, bối rối quát: “Không được, tôi không muốn nhìn thấy anh!”
“Tôi đã nói rồi, em không có quyền lựa chọn, người của nhà Reason Lando Viscount toàn là kẻ dơ bẩn hạ lưu, bọn họ biết rất rõ khi em tới Đài Loan sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng họ vẫn đưa em tới đây. Em tưởng là anh trai tôi hoàn toàn không biết em tới Đài Loan là để muốn ngủ với tôi sao? Hắn biết rõ! Tên nhu nhược đó luôn ngồi xem mọi thứ xảy ra, ngồi chờ ‘ngư ông đắc lợi’, hắn vừa hy vọng công ty của hắn sẽ thoát khỏi nguy khốn, vừa muốn em vĩnh viễn yêu hắn, giữ mãi hình tượng thanh cao ở trong lòng em.”
“Anh … Anh không được chửi anh ấy!”
“Hắn không hề thanh cao như vậy, em đã nhìn lầm hắn rồi.”
Đường Tình nhìn ra được ánh mắt của Anthony vào lúc này tràn đầy giận dữ, cậu cuộn tròn thân thể trần truồng của mình lại, không muốn lại nằm dưới thân thể Anthony phát ra những tiếng rên rỉ đầy phóng đãng như lúc nãy nữa.
“Đừng, đừng mà.”
Anh dễ dàng bắt lấy cậu, chỉ một cái kéo mạnh cậu đã bị Anthony đặt ở dưới thân. Cảm giác phẫn nộ cùng bất lực làm cậu cảm thấy mình thật sự rất đáng thương, cậu quay đầu đi, lại bị Anthony dùng sức kéo trở về.
Thanh âm của anh tựa như tiếng kêu gào của ma quỷ: “Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không để cho em tưởng tượng tôi thành kẻ khác, tôi là Anthony, và tôi đang ngủ với em, đang vuốt ve thân thể của em, tôi muốn ngủ với em một lần lại một lần.”
Cậu không hề muốn đối mặt với sự thật, nhưng là Anthony luôn ép buộc cậu. “Anh … Anh là kẻ xấu xa, tra tấn người khác như vậy rất thú vị sao?”
“Tên nhu nhược kia không hề xứng với em, nếu em sống cùng với hắn, em sẽ rất nhanh hiểu được cái gì gọi là tra tấn.”
“Anh không có tư cách gọi anh ấy là kẻ nhu nhược, anh kém xa anh ấy vạn lần, nếu tôi có thể xử lý xong chuyện của anh, thì tôi có thể sống cùng anh ấy.”
“Ai nói?”
“Ông nội của anh nói.”
“Bọn họ đều lừa em.” Lời vừa dứt, Anthony thô bạo tách hai chân cậu ra, bắt đầu tiến vào trong cơ thể cậu.
Trong cơ thể cậu bởi vì tác dụng của thuốc mà vẫn còn mềm mại trơn ướt, Anthony chỉ ưỡn người một cái đã dễ dàng xâm nhập vào trong.
“Buông, tôi không muốn ngủ với anh!” Cậu giãy dụa thân mình, đá đá hai chân, nhưng chỉ đổi lấy sự cười nhạo của Anthony.
Mà lời nói của anh càng làm cho Đường Tình cực kỳ xấu hổ và giận dữ. “Thế nhưng thân thể của em lại rất muốn ngủ với tôi, nó đang ở bao chặt không cho tôi rời đi này, chờ chút nữa em sẽ còn vừa la vừa khóc vì quá sung sướng! Thật hy vọng Eddie tới đây nhìn bộ dáng dâm đãng của em một chút, hắn nhất định sẽ không tưởng tượng được cái người vẫn luôn tỏ ra nghiêm trang, mà khi ở trên giường lại phóng đãng vô sỉ như thế.”
“Câm miệng, anh câm miệng, không cho phép anh nói nữa!” Đường Tình rống lớn lên.
“Tôi không chỉ muốn ở trước mặt em nói như vậy, mà tôi cũng sẽ ở trước mặt hắn nói như vậy, đến lúc đó tôi xem hắn còn muốn em nữa hay không, muốn cái thân thể đầy dâm đãng đã bị tôi xuyên qua?”
Đường Tình gần như đã hỏng mất, cậu che mặt khóc lên. Kỳ thật Anthony nói rất đúng, cho dù cậu cứu được sự nghiệp của Eddie, nhưng nếu để cho Eddie và ông Viscount biết được cậu dùng thân thể để đổi lấy kết quả như thế, thì Eddie sẽ nhìn cậu với ánh mắt nào đây? Nói không chừng còn có thể hoài nghi cậu là nam kỹ chuyên nghiệp. Cho dù Eddie có một chút thương cậu, thì anh ấy cũng sẽ không muốn nhìn thấy cậu nữa.
Cậu càng nghĩ càng cảm thấy tuyệt vọng, thế nên cất tiếng chửi Anthony – người đã làm tổn thương cậu, “Anh là kẻ xấu xa, rác rưởi, anh giống như mẹ của anh vậy, thích lấy phá hoại làm niềm vui!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.