Mục Thần

Chương 261: Gọi người tới




Đột nhiên Mục Vỹ cảm thấy bên cạnh có thêm mấy cận vệ cũng không tồi. Có Lâm Hiền Ngọc và hai tý muội Thanh Trĩ Thanh Sương, hẳn chỉ cần ra lệnh là đủ, ngồi mát ăn bát vàng!
“Đi!"
Trịnh Thành Vân nghe thấy mình phải tới phủ nhà họ Mục lập tức tỏ vẻ mếu máo cầu xin. Thế nhưng bị Lâm Hiền Ngọc đè lại, lão ta không thể phản kháng.
“Đại hộ pháp, đại hộ pháp. Bọn ta tới rồi!"
Đúng lúc Lâm Hiền Ngọc định lôi Trịnh Thành Vân rời đi, hai người Cảnh Tân Vũ và Hiên Viên Giá lại xông tới, cười tủm tìm đón lấy Trịnh Thành Vân.
Lâm Hiền Ngọc nhìn hai người họ bằng ánh mắt kỳ quái.
Đại hộ pháp?
Từ bao giờ gã lại có thêm cái tên này!
“Ha ha, đại hộ pháp. Sau này ngài chính là hộ pháp đứng đầu bên cạnh sư phụ. Hai người bọn ta là bộ đôi hộ pháp át chủ bài!”
Hai người kia khoe cơ bắp vạm vỡ, vẻ mặt kiêu ngạo nói.
Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Nếu gặp phải đám tôm tép kia, chỉ cần bọn ta đứng im một chỗ đã doạ được rồi. Không được thì để bọn ta ra tay, không đánh lại được thì lại mời ngài lên”
Thấy bộ dạng đắc ý của hai người họ, Lâm Hiền Ngọc không hiểu ra sao.
“Hai người các trò muốn làm hộ vệ hả? Ít ra cũng phải có tu vi cao hơn ta chứ?”, Mục Vỹ khinh bỉ xua tay, không nhịn được nói: “Cút sang một bên, không rảnh chơi với các trò".
“Chúng trò không nói đùa với thầy!”
Cảnh Tân Vũ và Hiên Viên Giá đều không chịu buông tay, kiên trì tóm chặt cánh tay của Trịnh Thành Vân.
Thấy bọn họ như vậy, Mục Vỹ bất đắc dĩ cười khổ, đành phải quay người rời đi.
Hai đứa nhóc này còn tưởng đứng cạnh mình oai phong lắm.
Nhưng bọn họ không hề hay biết thực tế nguy hiểm tới mức nào.
đông.
“Mục Vỹ!”
Giờ phút này, Khô Du Chá vẫn bị hai người Thanh Trĩ Thanh Sương cầm chân.
“Ngươi không dám đánh với ta cũng được. Nhưng ba tháng sau sẽ bắt đầu cuộc thi của các lớp cao cấp rong Lôi Phong Viện. Nếu ngươi có thể khiến lớp chín trung cấp thăng lên cao cấp, khi đó ngươi chính là thay giáo cao cấp của Lôi Phong Viện. Giáo viên của các lớp cao cấp cũng sẽ tham gia thi đấu”.
“Nếu ngươi tự thấy mình có bản lĩnh thì hãy giúp lớp chín trung cấp thăng lên lớp chín cao cấp đi. Ta và ngươi sẽ chiến một trận trong cuộc đấu giữa các giáo viên, khiến ngươi mất hết mặt mũi!
“Năm nay không được thì đợi sang năm, sang năm không được ta lại đợi sang năm nữa. Chỉ sợ cả đời này ngươi cũng không thể khiến lớp chín trung cấp thăng lên cao cấp được thôi."
Cuộc thi giữa các lớp cao cấp?
Cuộc thi giữa các giáo viên?
Không phải Mục Vỹ không biết chuyện này, nhưng hiện giờ Khô Du Chá nhắc tới rõ ràng là đang khiêu
“Đi thôi!"
Hắn thở dài đi trước dẫn đường rời khỏi đám khích hắn.
Không thể không nói, muốn các học trò từ cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất tăng lên tăng thứ ba rong vòng ba tháng là rất khó!
Còn khó hơn tăng từ cảnh giới thân xác lên cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất gấp mười lần.
Nhưng ý đồ khiêu khích của đối phương quá rõ ràng, Mục Vỹ có muốn trốn tránh cũng không thoát được.
“Các học trò lớp chín trung cấp, người ta muốn giẫm lên mặt mũi các trò thì các trò phải làm gì?"
“Giẫm trả lại!"
“Lớp chín vô địch!”
“Bóp chết bọn hắn!"
Toàn bộ người của lớp chín đều hô vang.
“Được rồi, ta đi trước đây. Nên làm gì thì làm đi”, Mục Vỹ khoát tay rời đi.
Thấy thế, Thiết Phong xua tay nói: “Mau trở về đi Hiện giờ lớp chúng ta là lớp chín trung cấp, mọi người cần tranh thủ đột phát cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ ba mới được. Sau này trở thành học trò của lớp cao cấp thì lớp ba, lớp sáu cao cấp gì đó đều sẽ trở thành đối thủ của chúng ta!"
“Được!”
Thiết Phong vừa dứt lời, đám học trò lớp chín trung cấp đều bừng bừng ý chí.
Lúc trước bọn họ vẫn luôn cho rằng bản thân là rác rưởi, là phế vật, nhưng hiện giờ thì không!
Dù không phải vì chính mình, bọn họ cũng phải nỗ lực vì Mục Vỹ, vì người thầy bọn họ kính yêu!
Nhà họ Mục ở Đế Đô.
Mục Vỹ vừa bước vào, lão quản gia đã vội vàng chạy ra đón.
“Li thúc mời các vị phu nhân và thiếu gia của các nhánh tới đây giúp tôi”
“Ý của thiếu trưởng tộc là...."
Mục Li là lão quản gia của nhà họ Mục, không biết võ công nhưng lại nắm giữ quyền lực không nhỏ.
Theo như Mục Vỹ được biết, trước giờ Mục Li luôn được Mục Thanh Vũ tin tưởng. Mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều giao cho ông ta xử lý.
Bản thân hân cũng không nhìn thấu người này, nhưng đã được Mục Thanh Vũ coi trọng như vậy thì chắc chắn không hề đơn giản, cứ đối xử cung kính là được.
“Lí thúc cứ kệ ta. Hôm nay ta muốn dùng đến quyền lợi của thiếu trưởng tộc”.
“À được rồi”, Mục Li đáp lại một tiếng rồi bắt đầu gọi người tới.
Đám người Lâm Hiền Ngọc, Thanh Trĩ, Cảnh Tân Vũ đứng sau cũng không hiểu chuyện gì.
Rốt cuộc Mục Vỹ muốn làm gì?
Chẳng mấy chốc, các phu nhân và con cháu đang ở trong tộc đều lần lượt xuất hiện.
Đại phu nhân, nhị phu nhân, tam phu nhân, tứ phu nhân dẫn theo con trai đứng trong sảnh lớn nhà họ Mục.
“Mục Vỹ ngươi muốn làm gì? Sao lại gọi bọn ta tới? Đừng tưởng ngươi là thiếu trưởng tộc thì có thế, lạm dụng chức quyền”, đại phu nhân lên tiếng trước tiên.
Nhị phu nhân lập tức tiếp lời: “Dù là trưởng tộc, nếu không có việc gì cũng không thể đùa giỡn bọn ta Nếu hôm nay ngươi không có việc gì, bọn ta sẽ bẩm báo lại với trưởng tộc!”
“Đại phu nhân và nhị phu nhân đừng vội. Hôm nay ta mời mọi người tới đương nhiên là có việc, hơn nữa còn liên quan tới tương lai hưng suy và vinh nhục của nhà họ Mục chúng ta. Vậy nên mong các vị phu nhân hãy phối hợp”
Việc liên quan tới tương lai hưng suy và vinh nhục của nhà họ Mục?
Nghe thấy vậy, đám người đều sững sờ.
Rốt cuộc là có chuyện gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.