Mưu Đồ Của Bạn Cùng Phòng

Chương 3:




3
Những lời chửi rủa của Hứa Tĩnh thốt ra ngày càng khó nghe, cái kết cho sự hỗn láo là cậu ta bị Tiêu Vân đánh mạnh vào người hai lần.
Thấy trong mắt Hứa Tĩnh dấy lên sự oán độc, tôi mới từ từ đi ra hòa giải.
Tôi tách hai người đang vật lộn trên mặt đất ra và đứng giữa họ khuyên ngăn.
"Tiêu Vân và Giai Giai không phải là loại người như vậy, họ không cố ý đâu."
"Cậu cũng chỉ vì bảo vệ em trai nên mới nói ra những lời này, bạn bè chung phòng với nhau đừng để hiểu lầm vậy chứ."
Tiêu Vân đứng ở sau lưng tôi, nghe xong chỉ liếc nhìn Hứa Tĩnh một cái.
Trước giờ cậu ấy vẫn luôn không thích tính cách của Hứa Tĩnh nhưng cũng sẽ không chủ động gây chiến, lần này là do Hứa Tĩnh kích động Tiêu Vân trước.
Hứa Tĩnh nhìn tôi rồi quay sang nhìn Tiêu Vân, cậu ta không tin tôi tốt bụng đến mức đứng về phía cậu ta. Oán độc trong mắt Hứa Tĩnh dần tiêu tan, cậu ta hừ lạnh một tiếng rồi quay người trở về giường.
4
Những ngày sau đó, mọi thứ trong ký túc xá đều yên bình.
Trước kia hết tiết Hứa Tĩnh sẽ đến thư viện ôn tập nhưng bây giờ cậu ta lại trở về ký túc xá.
Mặc kệ là lúc nào, chỉ cần nghe thấy tiếng của tôi là Hứa Tĩnh sẽ chạy đến để quan sát.
Mấy lần tôi quay đầu lại thì nhìn thấy cậu ta đang đứng im lặng phía sau mình.
Thậm chí mỗi lần tôi đi tắm, Hứa Tĩnh cũng vặn khóa cửa và đòi xông vào.
Nhưng tôi có thói quen khóa cửa nên cậu ta không mở được thì hét to bên ngoài.
"Thẩm Diên! Cậu khóa cửa làm gì? Tôi làm rơi đồ bên trong!"
Tôi vẫn không chịu mở cửa nên Hứa Tĩnh chỉ có thể hò hét bên ngoài.
Chuyện đó xảy ra nhiều lần đến mức khiến tôi nghi ngờ, rốt cuộc Hứa Tĩnh muốn làm gì?
Hôm nay, tôi vẫn như thường ngày cầm đồ vào phòng tắm để thay.
Nhưng tôi đứng đây được vài phút rồi mà Hứa Tĩnh vẫn nằm trên giường không có động tĩnh gì.
Tôi nghi ngờ bước vào phòng tắm, thận trọng liếc nhìn xung quanh trước khi cởi quần áo.
Vừa nhìn đã phát hiện những vật dụng như sữa tắm, dầu gội của Hứa Tĩnh bên trên kệ.
Cậu ta sợ bày ra thì những người khác sẽ dùng ké nên luôn cất chúng ở trong tủ.
Vậy tại sao chúng lại ở đây? Thật đáng nghi.
Tôi mở từng chai dầu ra thì phát hiện bên trong là một chiếc điện thoại di động, camera của chiếc điện thoại này thông qua lỗ nhỏ trên chai dầu ghi lại mọi thứ bên ngoài.
5
"A a a!!!"
Tiếng hét trong phòng tắm đánh thức Hứa Tĩnh đang ngủ mơ trên giường.
Cậu ta nhanh chóng rời giường rồi chạy tới với vẻ vui mừng.
Hứa Tĩnh xoay nắm cửa, ai ngờ cửa thực sự mở ra.
Người bên trong phòng tắm thấy vậy hét toáng lên.
Tống Giai Giai vội vàng mặc quần áo, đôi mắt cậu ấy đỏ hoe.
Thấy người chạy đến là Hứa Tĩnh, Tống Giai Giai lập tức ném chiếc điện thoại màu trắng vào mặt cậu ta.
“Cậu đặt điện thoại trong phòng tắm để quay lén à?"
Tống Giai Giai là một cô gái trầm tính và dè dặt, dù bản tính có mềm mỏng đến đâu nhưng khi thấy những video quay lén kia thì cũng không khỏi tức giận.
Thấy người trong phòng là Tống Giai Giai, nụ cười trên mặt Hứa Tĩnh chợt khựng lại.
"Sao thế?"
Đúng lúc Hứa Tĩnh đang ấp úng không biết nói gì, tôi lặng lẽ xuất hiện sau lưng cậu ta như một bóng ma.
Giọng nói đột ngột vang lên khiến Hứa Tĩnh giật mình.
"Cậu...... Sao cậu lại ở đây?"
Tôi cầm bữa sáng mang về từ canteen trên tay, nhìn Hứa Tĩnh với vẻ mặt khó hiểu.
"Tôi vừa mới từ canteen về, các cậu có chuyện gì vậy?"
Hứa Tĩnh nhìn tôi rồi quay sang nhìn Tống Giai Giai, không biết giải thích thế nào.
Đúng là tôi nên ở trong kia mới đúng, dù sao theo thói quen thì tôi sẽ đi tắm vào giờ này.
Nhưng tôi vừa rời đi thì người đang vội vàng chuẩn bị cho cuộc hẹn là Tống Giai Giai đã bước vào.
Trước khi đi tôi cũng đã dời những vật cản ra để người sau có thể dễ dàng phát hiện tội ác của Hứa Tĩnh. Chiếc điện thoại trắng giữa một rừng đồ đen không bị phát hiện mới lạ.
Nhưng Tống Giai Giai không đề cao cảnh giác nên tắm được một lúc mới phát hiện ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.