Năm Ấy Chúng Ta Lỡ Hẹn

Chương 84:




Vì sao Vân Tường lại có thể diễn xuất sắc đến như thế ư???
Vì mỗi lúc rảnh rỗi cô thường đến câu lạc bộ nhạc kịch của trường ở thành phố C để tập diễn chung với mọi người vở nhạc kịch kinh điển này rất nhiều lần.
Vì lời nói vu vơ thuở nhỏ mong có một ngày đứng cùng sân khấu diễn vở nhạc kịch này với Đới Thiên Sơn mà Vân Tường đã cố gắng nắm bắt tâm lý của từng nhân vật và nghiên cứu vở nhạc kịch này rất nhiều lần.
Thông qua máy biến ấm, giọng hát khàn khàn động lòng người mang âm hưởng của đàn ông cộng với nửa khuôn mặt yêu nghiệt không phân giới tính kia cũng đã đủ khiến người ta điên cuồng.
Ngay lúc mọi người đang rơi vào khung cảnh lãnh mạn quá đẹp đẽ kia thì đèn trên sân khấu chợt tối dần.
Đến lúc ánh đèn sáng lên lần nữa thì "Bóng Ma" kia đã biến mất, Christine tỉnh lại trong phòng mình, dường như tất cả chỉ là một giấc mộng.
Sau đó, Christine và "Bóng Ma" trải qua thời gian vừa là thầy vừa là bạn, "Bóng Ma" âm thầm truyền thụ kỹ năng ca hát cho Christine, đồng thời loại trừ hết chướng ngại cho cô, thậm chí còn không tiếc mà hại đến mạng người, đưa cô lên vị trí nữ diễn viên chính của nhà hát…
Nhưng mà, tất cả chỉ khiến Christine thêm sợ hãi, mà tình cảm giữa cô và Raoul lại càng lúc càng khắng khít không thể tách rời.
Sau một chuyện ngoài ý muốn xảy ra trên sân khấu, Christine và Raoul thừa dịp mọi người đang hoảng hốt để chạy trốn lên nóc nhà. Ở đó, cô nói ra tình cảm của mình dành cho Raoul, Raoul cũng bày tỏ tình yêu thương dành cho cô chôn dấu đã lâu, hai người cùng cất tiếng hát khúc ca "All I ask of you" để tỏ rõ tâm ý của nhau.
Raoul:
“Không còn những cuộc trò chuyện cùng bóng tối nữa
Quên đi những đôi mắt mở to kinh hãi này.
Anh ở đây, không điều gì có thể tổn hại đến em - những lời lẽ anh nói sẽ sưởi ấm và làm em bình tâm.
Hãy để anh là sự do của em
Để cho ánh sáng sớm mai hong khô những giọt lệ của em,
Để bảo vệ em và để dẫn lối cho em...”*.
*Lời dịch trong vở kịch “ Bóng ma trong nhà hát”.
Christine:
“Hãy nói anh yêu em vào từng khoảnh khắc em tỉnh giấc
Ngoảnh đầu buôn chuyện cùng mùa hè..
Nói anh cần em đi, bên anh lúc này và luôn bên anh...
Hứa với em rằng mọi lời anh nói là chân thật - đó là tất cả những gì em mong đợi ở anh...”*.
*Lời dịch trong vở kịch “ Bóng ma trong nhà hát”.
Raoul:
“Hãy để anh là nơi nương tựa của em,
Hãy để anh là ánh sáng của em.
Em được an toàn:
Sẽ không một ai tìm thấy em -
phía sau em, nỗi sợ còn xa lắm...”*.
*Lời dịch trong vở kịch “ Bóng ma trong nhà hát”.
Christine:
“Mọi điều em muốn là sự tự do, một thế giới không có màn đêm nào nữa...
Và anh, luôn ở cạnh em, để ôm em và giữ em thật kĩ...”*.
*Lời dịch trong vở kịch “ Bóng ma trong nhà hát”.
Raoul:
“Rồi em nói rằng em sẽ sẻ chia cùng anh một tình yêu, một cuộc đời...
Hãy để anh dẫn đường cho em thoát ra khỏi sự quạnh hiu...
Hãy nói em cần anh, có em kề bên, bên em...
Bất cứ nơi nào em đi, hãy để anh cùng đi - hỡi Christine, đó là tất cả những gì anh mong đợi ở em...”*.
*Lời dịch trong vở kịch “ Bóng ma trong nhà hát”.
Christine:
“Hãy nói rằng anh sẽ sẻ chia cùng em một tình yêu, một cuộc đời...
Anh hãy nói một lời và em sẽ theo anh...”
Raoul & Christine:
“Mỗi ngày sẻ chia cùng anh(em), mỗi đêm, mỗi sáng...”.
Christine:
“Hãy nói anh yêu em...”.
Raoul:
“Em biết anh yêu em mà...”
Raul & Christine:
“Yêu anh(em) là tất cả những gì anh(em) mong đợi ở em(anh)...
Bất cứ nơi nào em(anh) đi hãy để anh(em) đi cùng...
Yêu anh(em) là tất cả những gì anh(em) mong đợi ở em(anh)...”*.
*Lời dịch trong vở kịch “ Bóng ma trong nhà hát”.
Tất cả mọi người ngồi bên dưới đột nhiên thấy nai con chạy loạn trong lòng ngực mình khi chứng kiến một màn trình diễn quá hoàn hảo, quá tình cảm của Raul và Christine.
Đối lập với sự ngọt ngào lãnh mạn của cặp đôi đang chìm đắm trong tình yêu kia, trong một góc khác của sân khấu giọng hát ai oán, chứa đầy sự phẫn nộ của Bóng Ma vang lên làm cho không khí trở nên âm u, quỷ dị đến lạ.
Phantom:
“Tôi đã trao cô âm nhạc của tôi...
Làm cho bài hát của cô cất cánh...
Và giờ cô trả ơn tôi thế nào:
Từ chối tôi và phản bội lại tôi...
Anh ta đã bị hút hồn khi nghe tiếng hát của cô...
Christine...
Christine...”.
Raoul & Christine:
“Hãy nói mỗi ngày em(anh) sẽ sẻ chia cùng anh(em), mỗi đêm, mỗi sáng...
Em(anh) hãy nói một lời và anh(em) sẽ theo em(anh)...
Sẻ chia mỗi ngày cùng anh(em), mỗi đêm, mỗi sáng...”.
Phantom:
“Cô sẽ nguyền rủa ngày cô không làm tất cả những điều đó
Bóng ma kia mong đợi ở cô đó...!”.
"Bóng Ma" kia thấy hết tất cả, đau khổ vì Raoul mê hoặc Christine và sự phản bội của Christine, vì thế "Bóng Ma" quyết định nguyền rủa bọn họ.
...
Đến lúc khi diễn viên trong nhà hát nói lời cảm ơn kết thúc vở Faust, "Bóng Ma" làm chùm đèn treo rơi xuống đầu Christine, nhằm tỏ rõ sự phẫn nộ và cảnh cáo của mình.
Sau nửa năm trôi qua, "Bóng Ma" khiến người ta bàng hoàng sợ hãi không còn xuất hiện nữa, đèn treo cũng đã được sửa, nhà hát tổ chức vũ hội hóa trang chào mừng cuộc sống mới.
Christine và Raoul đã bí mật đính hôn trong thời gian này, hai người nắm tay nhau nhảy múa trong đám người.
Ngay lúc cuộc vui đến cao trào, chợt có người khách đeo mặt nạ tử thần màu đỏ xuất hiện, mọi người đều bị người kì quái này dọa cho hốt hoảng.
Người đến chính là Bóng Ma mai danh ẩn tích đã lâu.
"Bóng Ma" tìm trăm phương nghìn kế ngụy trang thành người khác và giành được cơ hội được diễn cùng Christine.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.