Nam Chính Bệnh Kiều Xin Đừng Yêu Tôi

Chương 33: Tùy Ý Lựa Chọn




Trợ lý Hàn bên ngoài cửa liền vội vã bước vào, cung kính cúi đầu
" Lục tổng, ngài gọi tôi"
Thật ra lúc nhìn thấy Đoàn Hân Nghiên gương mặt giận dữ bước ra từ phòng tổng giám đốc thì anh ta đã biết bên trong nhất định là có biến rồi, chỉ là không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì lại khiến Lục tổng của anh nổi giận đến như vậy
" Sau này Đoàn tiểu thư có đến, nhất định phải được thông báo, không được tùy ý"
Lời nói của Lục Ảnh Quân mang theo toàn mùi thuốc súng, khiến cho trán của trợ lý Hàn cũng rịn ra một tầng mồ hôi
" Vâng, đã biết...Lục tổng xe cũng đã chuẩn bị xong, bây giờ có thể xuất phát
Lục Ảnh Quân đứng dậy, gương mặt nghiêm nghị bước ra cửa, Uyển Như và trợ lý Hàn cũng nín thở bước theo sau
Từ lúc lên xe Lục Ảnh Quân vẫn luôn im lặng, lưng tựa vào thành ghế nhắm mắt dưỡng thần. Uyển Như ngồi bên cạnh,cứ chốc chốc lại quay sang nhìn anh rồi lại cúi đầu thở dài, bỗng cô nghe thấy giọng nói của người bên cạnh vang lên
" Có chuyện?"
Uyển Như ngước mặt nhìn sang thấy anh vẫn không có mở mắt, dáng vẻ như cũ, hai bàn tay trên đùi bấu chặt vào nhau, cô ấp úng
" Tôi...tôi muốn hỏi...tại sao tôi cũng phải gặp gỡ phía truyền thông vậy"
" Dự án thời trang thu đông lần này khi ra mắt thị trường, cần có người mẫu quảng cáo, thân là người đại diện của bộ sản phẩm,vậy cô nói thử xem tại sao cô phải có mặt!"
Vừa dứt lời thì Lục Ảnh Quân cũng vừa mở mắt, anh xoay đầu nhìn thẳng vào gương mặt cô,thấy anh đột nhiên mở mắt nhìn mình khiến Uyển Như nhất thời không phản ứng kịp có chút giật mình, lắp bắp
" Tôi..tôi..."
" Một lát cứ chọn người cô thích là được, việc này tôi không có hứng thú"
Nói xong, đôi mắt anh nhắm lại như đang ngủ, trở về dáng vẻ im lặng như cũ
Trợ lý Hàn ngồi ở ghế lái, sau khi nghe xong một màn này thì có chút sửng sốt. Vốn dĩ Lục tổng của bọn họ trước giờ chưa từng quan tâm đến vấn đề chọn người mẫu quảng cáo cho sản phẩm ra mắt thị trường, mà đều do bộ phận cấp dưới quản lý, bọn họ có kinh nghiệm, nắm rõ được người mẫu nào phù hợp, người có xu hướng đang được yêu thích và lưu lượng cao nhất hiện nay, nên trước giờ vấn đề này Lục Ảnh Quân chưa từng đích thân ra mặt, và cũng không thích ra mặt, đây có lẽ là lần ngoại lệ đầu tiên
Trợ lý Hàn thầm nghĩ rồi đảo mắt nhìn cô gái với gương mặt vẫn còn đang ngây ngốc, ngồi bên cạnh Lục Ảnh Quân qua gương chiếu hậu, rồi thở dài cảm thán
Xe chạy một hồi thì dừng lại trước một nhà hàng cao cấp ở trung tâm thành phố, trợ lý Hàn là người bước xe xuống đầu tiên, anh chạy đến mở cửa xe cho Lục Ảnh Quân và Uyển Như, khi cả ba người cùng bước vào đại sảnh nhà hàng, nhìn thấy người vừa bước vào,nhân viên quản lý liền chạy đến cung kính cúi đầu chào đón
" Ngài Lục, phòng đã chuẩn bị xong, phiền ngài theo tôi qua bên này"
Đáp lại nhân viên quản lý là cái gật đầu đã biết của Lục Ảnh Quân, sau đó anh ta dẫn đường đến một gian phòng V.I.P ở trên lầu 3, khi đến trước cửa phòng nhân viên quản lý cúi đầu rồi rời đi
Trợ lý Hàn lúc này mới tiến lên mở cửa, vừa bước vào phòng liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên, và một cô gái khá trẻ tuổi lại còn rất xinh đẹp đã ngồi đợi sẵn, Thấy Lục Ảnh Quân bước vào hai người bọn họ liền đứng dậy cung kính chào hỏi
" Lục tổng"
Lục Ảnh Quân gương mặt vẫn lạnh lùng, dáng vẻ ưu nhã bước đến ngồi xuống đối diện,Uyển Như cũng rụt rè theo sau anh ngồi xuống bên cạnh, giọng điệu cao ngạo như bậc quân vương
" Đều ngồi đi"
Như được ân xá hai người liền vui vẻ ngồi xuống.Lúc này nhân viên phục vụ bước vào đặt menu trên bàn chờ đợi gọi món. Người đàn ông trung niên liền cầm menu hai tay cung kính đưa cho Lục Ảnh Quân
" Lục tổng, mới ngài chọn trước"
Lục Ảnh Quân không nhìn menu, mở miệng gọi món, sau đó đẩy menu về phía Uyển Như
Nhìn thấy hành động của Lục Ảnh Quân, hai người bọn họ không ai bảo ai ánh mắt hiếu kỳcnhìn về phía Uyển Như
Sau khi cầm menu trên tay, cô lật tới lật lui mà vẫn không biết phải gọi món nào, vì trong menu đa phần đều là tiếng anh, một nhà hàng cao cấp đến cả cái thực đơn cũng cao cấp, cuối cùng cô đành khép menu lại, e ngại nhìn nhân viên phục vụ
" Cho tôi một phần giống ngài ấy"
Sau đó cô trả menu về phía hai người đối diện, bọn họ nhận menu trong tay cô hướng về phía nhân viên phục vụ gọi món
Khi nhân viên phục vụ rời đi, không khí yên tĩnh trở lại. Người đàn ông trung niên bắt đầu lên tiếng giới thiệu
" Lục tổng, tôi xin giới thiệu, tôi là Trương Phát giám đốc của công ty truyền thông SunShine, còn người ngồi bên cạnh tôi đây là cô Đàm Phương Hoa vừa là trợ lý vừa là trưởng phòng giám sát của SunShine"
Cô gái ngồi bên cạnh vừa nghe gọi đến tên mình, gương mặt xinh đẹp liền ửng hồng diễm lệ, đôi mắt nhìn Lục Ảnh Quân đầy vẻ phong tình vạn chủng, chìa ra bàn tay thon dài đến trước mặt anh
" Lục tổng xin chào,Tôi là Đàm Phương Hoa, rất vui được gặp ngài"
Lục Ảnh Quân nhìn thấy dáng vẻ đa tình của cô gái trước mặt liền cụp mắt chán ghét, giọng lạnh nhạt
" Ừm.."
Hai người bọn họ nhìn thấy hành động thờ ơ của anh liền có chút gượng gạo, bàn tay đưa ra của Đàm Phương Hoa cũng có chút ngại ngùng, e dè rụt lại, nhưng cùng đều là những người lão làng có kinh nghiệm thương trường nên rất nhanh khôi phục lại dáng vẻ vui vẻ bình thường
Trương Phát là người biết rõ tính cách của Lục Ảnh Quân trước giờ luôn xem trọng thời gian liền không dám vòng vo mà vào thẳng vấn đề, ông ta lấy ra một tập album ảnh những ngôi sao bậc nhất đưa đến trước mặt Lục Ảnh Quân giọng điệu nịnh nọt
" Lục tổng, hôm nay thật vinh hạnh cho kẻ hèn mọn như chúng tôi, khi được ngài đích thân di giá đến đây, ngài xem trong đây tất cả đều là những minh tinh hạng A nổi tiếng nhất và đang được yêu thích nhất hiện nay, đều đã được chúng tôi lựa chọn rất kĩ càng, tất cả đều là người có gia thế sạch sẽ, ngài xem.."
Lục Ảnh Quân nhìn thấy gương mặt nịnh nọt của ông ta liền rũ mắt xuống liếc qua tập album trên bàn rồi đảo mắt nhìn Uyển Như
" Chọn đi, tất cả đều tùy ý cô"
Một câu nói của Lục Ảnh Quân khiến hai con người ngồi đối diện anh phải nhìn nhau trố mắt kinh ngạc đến há hốc mồm, họ tò mò không biết rốt cuộc cô gái ngồi bên cạnh đây đến cùng là có thân phận gì mà có thể được Lục Ảnh Quân trước giờ nổi tiếng lạnh lùng, khó gần, ưu ái đến vậy
Còn phía Uyển Như sau khi nghe anh nói như vậy cô liền cảm thấy có chút áp lực, để cô tùy ý lựa chọn chẳng khác nào tất cả mọi trách nhiệm về sau đều sẽ đổ lên đầu cô sao, Còn đang suy nghĩ sẽ mở lời từ chối thế nào liền bắt gặp ánh mắt sắc lẹm của anh bắn qua, những lời đang định nói ra cũng bị nuốt ngược vào. Uyển Như liền cúi đầu chăm chú xem xét, căng hết mày vận động hết chất xám nghiên cứu
Nhìn thấy dáng vẻ cúi đầu chăm chú,chau mày tập trung vô cùng nghiêm túc của cô, khiến khóe miệng anh bất giác nhếch lên một đường cong khó thấy
Bên ngoài nhân viên phục vụ một lần nữa bước vào, tất cả món ăn đều được mang đến và bày biện trên bàn vô cùng đẹp mắt, mùi thơm nghi ngút đánh thức khứu giác của tất cả những người có mặt.Uyển Như nãy giờ đang đói bụng, ngửi được mùi thức ăn thơm phức, cô liền ngẩn đầu, xoa xoa chiếc bụng rỗng, rất muốn nhanh chóng được ăn cơm nhưng ngó thấy vị đại nhân mặt lạnh ngồi bên cạnh vẫn bất động thanh sắc, cô chỉ biết thèm thuồng nhìn một bàn thức ăn trước mặt
Lục Ảnh Quân thấy Uyển Như vẫn ngồi im nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn, liền biết cô gái nhỏ có lá gan thỏ đế, nếu anh không ăn cô nhất định cũng sẽ không dám ăn, nghĩ vậy anh đưa tay động đũa
Nhìn thấy Lục Ảnh Quân bắt đầu dùng bữa, tất cả mọi người cũng lần lượt ăn cơm
Lúc này cô trợ lý xinh đẹp Đàm Phương Hoa ngồi đối diện dù đã bị anh từ chối một lần nhưng có lẽ vẫn chưa từ bỏ ý định của mình, ánh mắt cô đầy si mê nhìn Lục Ảnh Quân, đứng dậy đưa tay gắp thức ăn bỏ vào chén anh,giọng mềm mại, ngọt ngào
" Lục tổng, đây là món được xem là ngon nhất của nhà hàng này, ngài nếm thử xem"
Nhìn thấy thức ăn mà Đàm Phương Hoa vừa bỏ vào chén mình Lục Ảnh Quân liền tức giận đặt mạnh đũa xuống bàn, chân mày anh nhíu chặt, đôi mắt chim ưng híp lại nhìn về phía Đàm Phương Hoa khiến cô giật mình sợ hãi, còn đang không biết bản thân đã làm sai điều gì khiến anh tức giận, thì nghe thấy tiếng anh hét lớn
" Khải Trạch mau gọi phục vụ vào đây cho tôi"
Khải Trạch nãy giờ đứng gác bên cạnh liền vội vã lên tiếng gọi phục vụ
Phục vụ bên ngoài nghe gọi đến tên mình liền sợ hãi chạy vào
" Lục tổng, không biết ngài cần gì ạ?"
Lục Ảnh Quân đưa tay lấy ra trong túi áo một chiếc khăn mùi xoa, lau lau bàn tay mình, ánh mắt u lãnh vẫn đặt trên người Đàm Phương Hoa
" Đổi cho tôi một bộ chén đũa khác, Lục Ảnh Quân tôi từ trước đến giờ, đều không thích người khác chạm vào đồ của mình"
Vừa dứt lời thì chiếc khăn mùi xoa trên tay anh cũng liền bị ném xuống đất
Uyển Như bên này vốn dĩ đang ăn cơm rất ngon miệng, nhưng một màn vừa rồi khiến thức ăn vào trong miệng đã chẳng còn chút mùi vị gì nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.