Nam Phụ Bị Cưỡng Chế Yêu

Chương 62:




“Hoàng Đế Felix Lasper đến.”
Hoàng đế vừa bước vào mọi người xung quanh liền im lặng, đến nỗi có thể nghe rõ cả tiếng hít thở.
“Ngày hôm nay nhân dịp mọi người có mặt ở đây ta xin tuyên bố Hứa Yên Tô con trai cả nhà họ Hứa sẽ chính thức trở thành đô đốc ở phía Nam. Người đồng hành cùng cậu ấy sẽ là Hứa Quân Dục con trai út Hứa gia và….”
“Mục Ý, con trai thứ của Mục gia.”
Cái gì? Tại sao Mục Ý lại đi cùng anh trai tôi, chuyện này kiếp trước không hề có xảy ra.
Không chỉ tôi mọi người xung quanh cũng rất ngạc nhiên.
Những tiếng xì xầm bắt đầu vang lên.
“Sao lại để một omega làm trợt lý cho đô đốc chứ.”
“Thật điên rồ, nhị thiếu gia nhà họ Mục chẳng phải đã kết hôn cùng nhị thiếu gia họ Hứa sao?”
“Chậc chậc, đây là tình tay ba trong truyền thuyết à?”
Mục Ý từ đám đông bước ra, thần sắc ung dung bình tĩnh. Thấy tôi đôi mắt cậu ta loé lên, nhưng lại chần chừ không dám tiến tới.
“Thế nào, có bất ngờ không Hứa Thần.”
Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Hoàng thái tử không biết từ khi nào đã đứng ở cạnh tôi. Hôm nay hắn mặc một chiếc áo choàng nên khó có ai phát hiện được ra hắn.
“Chuyện này là do ngài làm?”
Hoàng thái tử cười nhẹ, đôi mắt như có như không nhìn tôi.
Hắn ta dựa gần về phía tôi.
Nhẹ nhàng thì thầm nói chỉ có tôi và hắn nghe thấy:
“Nếu ta nói đúng thì sao? Anh muốn làm gì, đại tá thân mến của tôi~”
Tôi nghiêng người né tránh, hoàng thái tử so với tôi cao hơn một cái đầu. Đứng trong tư thế đó tạo cảm giác như hoàng thái tử đang ôm tôi vậy.
“Tôi không có định làm gì ngài.”
Tôi ước còn không được. Việc hoàng thái tử tiến cử Mục Ý đi cũng thật đúng lúc.
Hoàng thái tử thấy tôi không quan tâm liền bĩu môi, quay mặt đi.
“Thật nhàm chán, Hứa Thần anh không thể nào thú vị hơn chút sao?”
“Nếu ngài cảm thấy tôi nhàm chán có thể kiếm người khác chơi.”
Đúng vậy, mau đi kiếm người khác và tránh xa tôi ra đi.
Bỗng một lực mạnh kéo tôi lại gần về phía hoàng thái tử. Cái eo bị một cánh tay giữ chặt khiến tôi không cử động được.
“Ngài—“
Lời còn chưa nói xong đã có một hơi ấm phả vào tai tôi.
“Nhưng biết sao đây? Anh càng vậy ta càng thích.”
“Ngài là biến thái sao?”
Nếu không phải biến thái thì là tên tâm thần, ai lại đi thích người không phải gu mình đâu.
Buổi lễ rất nhanh đã kết thúc, sau đó là anh tôi sẽ lên đường đi luôn.
Chắc chắn là không thể thiếu tôi được.
“Anh trai anh nhất định phải giữ gìn sức khoẻ đấy, còn có thuốc ức chế nữa.”
“Anh biết rồi, Hứa Thần em cứ như là đang chăm chồng đi xa vậy. Không cần thiết phải đến mức đó đâu.”
Anh hai nói cái gì vậy? Mặt tôi đỏ ửng lên vì ngượng.
Bố mẹ nghe vậy thì cười nói trêu hai anh em tôi khăng khít quá làm người ta hiểu nhầm.
“Anh nói gì thế? Em lo cho anh là điều bình thường.”
Tôi biết bản thân nhiều lúc hay lo lắng thái quá. Nhưng điều đó có là bởi vì tôi rất sợ hãi những người này sẽ lại rời xa tôi thêm một lần nữa.
Chỉ cần nhớ lại thôi cũng đã khiến cho trái tim tôi đau quắt lại.
Hy vọng lần này tôi sẽ có thể cứu được gia đình mình.
Bi kịch kiếp trước không thể lại xảy ra.
Ở phía đằng xa Mục Ý và Hứa Quân Dục đang sắp xếp, thu dọn hành lý của mình.
Thi thoảng lại đảo mắt liếc nhìn sang chỗ này.
Kể từ khi làm lễ xong Mục Ý không có đến tìm tôi. Tuy vậy tôi có thể cảm nhận rõ ánh mắt đang không ngừng dõi theo của Mục Ý.
Mà cả Hứa Quân Dục cũng vậy.
“Anh Thần, em sắp phải đi rồi, anh không muốn ôm tạm biệt em một cái sao?”
Hứa Quân Dục mặt dày tiến tới nắm tay tôi, tự nhiên bị cậu ta tấn công như vậy khiến tôi không kịp phản ứng.
Vốn dĩ tôi và Hứa Quân Dục có mối quan hệ rất tốt, hiện giờ sau khi tái sinh lại quan hệ của chúng tôi lại bị tôi cắt đứt.
Bây giờ ở ngoài có nhiều người như này nếu từ chối thì quả thật không hay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.