Nam Phụ Độc Ác Online Nuôi Con

Chương 86:




Edit: Bonnie
Hai người vừa mới đăng ký xong, mới bước ra khỏi văn phòng đăng kí kết hôn quận Clark, ảnh của Đàm Khanh đã bị cô gái vừa xếp phía sau đăng lên Weibo.
Lộ Lộ phải cố gắng: # ảnh chụp # ảnh chụp # ảnh chụp # Có nhận ra ai đây không? Người ta đã giấu mấy người vụng trộm kết hôn rồi, hay cho một đóa bạch liên thanh khiết, không biết fans hâm mộ tẩy trắng có mệt mỏi không # chết cười # chết cười # chết cười #???
Cô gái kia là fan cứng của Nhiễm An Lạc, từ khi Nhiễm An Lạc debut cho tới hiện tại.
Cho dù xảy ra chuyện của nhà họ Kỷ, Nhiễm An Lạc hoàn toàn bị tuyết tàng(*) cũng không hề từ bỏ, trong lòng luôn có mơ mộng và hy vọng chờ đợi idol của mình ra mặt làm sáng tỏ.
(*) Tương tự với "phong sát", phong bế nghệ sĩ.
Fans càng có lai lịch sâu trong fandom thì thường có địa vị cao hơn.
Mặc dù còn kém ngưởi nổi tiếng rất nhiều, nhưng weibo của cô ta cũng có đến một hai vạn người theo dõi, bình thường chia sẻ về cuộc sống hoặc đăng vài câu nói cũng có hơn mười bình luận ở bên dưới.
Chỉ là từ khi Nhiễm An Lạc hoàn toàn biến mất, bình luận dưới Weibo cũng chậm rãi biến thành căn cứ còn sót lại của fandom, nhìn qua có vài phần thê lương.
Đàm Khanh và Nhiễm An Lạc tách ra từ một nhóm, hai người diss lẫn nhau, fans only không biết đã cấu véo bao nhiêu lần.
Có điều trước kia đa số đều là Nhiễm An Lạc chiếm thượng phong.
Mà bây giờ, theo "Huyền Vũ" và thông báo của Thịnh Kinh entertainment chậm rãi tăng nhiệt độ, tình thế của Đàm Khanh đã dần dần vượt qua Nhiễm An Lạc, fans hâm mộ cũng càng có lực lượng hơn.
Một phe là chiến đấu một mình, một bên khác là đội quân mới lập.
Tóm lại.
Mỗi ngày đều có thể cấu véo ra rất nhiều chuyện đặc sắc.
Trong sự công kích lẫn nhau gà bay chó chạy này, bình thường fans lớn đều tự kiềm chế giá trị bản thân, sẽ không tham gia vào cuộc vật lộn, nói mĩ miều là chỉ tập trung cho nhà mình.
Chỉ là không biết bị mấy câu của Hạ Minh Ngọc kích thích, hay là trong lòng thực sự không thể bỏ qua được.
Gần 0 giờ sáng giờ trong nước, mấy bức ảnh chụp bóng lưng có thể nhìn ra được rất rõ ràng là của Đàm Khanh đột nhiên khiến dân mạng bùng nổ.
Bối cảnh bên trong bức ảnh, cho dù là mấy người da màu hay là có vài tấm biển quảng cáo bằng tiếng Anh vô tình lọt vào, không một cái nào là không nói cho quần chúng ăn dưa biết địa điểm chụp tấm hình này không phải ở trong nước.
Giống như là vì để tiến thêm một bước chứng thực lời mình nói, chủ Weibo còn phát trực tiếp định vị địa điểm của mình.
Văn phòng cấp giấy phép kết hôn quận Clark, Las Vegas.
Có vẻ như đăng một bài vẫn cảm thấy chưa đủ.
Lại qua mười phút, chủ nhà đăng thêm một bức ảnh nữa lên.
Lộ Lộ phải cố gắng: Fans hâm mộ đừng không tin sao! # ảnh chụp # Không phải mấy người đều rất biết photoshop sao? Đi thăm dò xem bức ảnh này có phải là chỉnh sửa hay không đi? Cười chết mất, tôi thấy người không biết xấu hổ nhất trên đời này chính là Đàm Khanh đi? Bị đàn ông chơi thoải mái sao?
Cuối cùng bức ảnh lần này đã xuất hiện nửa bên mặt của Đàm Khanh.
Có vẻ như hắn đang đi ra ngoài cửa, khẽ cúi đầu, giống như là đang nhìn tấm giấy chứng nhận trên tay, dưới cằm tạo thành một đường cong xinh đẹp.
Tất cả bốn bức ảnh.
Người bên trái trong tấm ảnh kia có thể khẳng định là Đàm Khanh, mà người đứng ở bên phải, đi cùng Đàm Khanh lại được chụp rất có kỹ xảo.
Đã không có thẳng mặt hay là bên mặt, thậm chí ngay cả một bóng lưng hoàn chỉnh cũng không có.
Trong bức ảnh xuất hiện nhiều nhất cũng chỉ có bả vai.
Bả vai cao hơn Đàm Khanh một chút, âu phục màu xám bạc, bên trên có vài hoa văn rất tỉ mỉ.
Có lẽ đã vào khuya, lại đúng lúc không phải cuối tuần.
Ảnh chụp vừa truyền lên mạng, lượt xem rất thấp, ngay cả fans cứng của Đàm Khanh cũng không biết được bức ảnh mới nhất.
Ngược lại là quần chúng ăn dưa trầm mê tu tiên.
Vào lúc đám fans còn sót lại của Nhiễm An Lạc bắt đầu nói về chủ đề hắc Đàm Khanh, đã nhận được dưa vừa tươi lại ngọt.
Quần chúng ăn dưa nhiệt tình rất nhanh đã gộp thành một hội với đám fans còn lại của Nhiễm An Lạc nửa đêm cũng phải vì số liệu mà cố gắng.
XXX: Đầu tiên, chúng ta có thể căn cứ vào lời lẽ tức điên của chủ nhà để suy luận, người kết hôn với Đàm Khanh không phải một người phụ nữ.
XX: Cũng không phải một cô gái.
XXXX: Cũng không phải một con nhặng.
XX:...Như vậy thì là một tiểu ca ca? # đỏ mặt #
XXX: Ha ha tôi khuyên lầu trên tỉnh táo một chút, dù sao cũng sẽ là một lão già trên trăm cân, đúng là buồn nôn.
XX: Hì hì, tôi thấy bác gái lầu trên mới nên tỉnh táo chút đấy, có đàn ông già nào mà có bả vai và cái eo thế kia không? Mặc dù chỉ soi một nửa...
XXXX: Nhìn kĩ lại, luôn cảm giác bóng lưng này khá quen.
XXX: Như thế này nhé, không ai nhìn thấy tôi đi? Vụng trộm nói cho các bác, người đàn ông kia mặc một bộ đồ mà tui đã từng nhìn thấy trong sổ thiết kế của nhà thiết kế hoàng gia, nghe nói chỉ làm một bộ.
XX: Tui có một suy nghĩ...
XXX: Lầu trên cô không có một mình đâu, hãy để chúng ta nhân lúc fans của Đàm Khanh còn chưa tới mà lớn tiếng nói YY của hủ nữ ra!
XXX: # thổ huyết # hủ nữ thật sự là cái gì cũng có thể ăn được, không biết Đàm Khanh đã qua tay bao nhiêu người rồi sao, mà mấy đứa vẫn còn liếm?
XX: Không biết xấu hổ chết rồi, chắc hẳn đằng sau còn lỏng cả rồi đấy ahihi
Mặc dù trong nước đang là đêm muộn, nhưng không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của đám người tu tiên.
Sau khi người ở khắp nơi gia nhập, chủ đề từ bốn bức ảnh đã leo lên hot search.
Mà lúc Thịnh Kinh entertainment và trụ sở chính của Hạ thị đang binh hoang mã loạn—
Đàm Khanh đứng ở ven đường, vừa đáng thương lại tủi thân nũng nịu năn nỉ Hạ Minh Ngọc mua thêm cho hắn một cái kem Haagen Dazs(*) vị dưa Hami.
(*) Một hãng kem nổi tiếng ở Mỹ.
Điều kiện tiên quyết là, sau khi đã liên tục ăn ba cái kem vị dưa hấu dâu tây và xoài.
Tổng giám đốc Hạ vừa mới vào kì tân hôn lạnh lùng vô tình từ chối thỉnh cầu chân thành tha thiết của Đàm Khanh.
Đồng thời lấy hộp kem đã ăn xong trong tay Đàm Khanh ném vào thùng rác: "Nghe lời, không thể ăn nữa, ăn nhiều ban đêm sẽ đau bụng."
Đàm Khanh trơ mắt nhìn kem của mình đi xa, thương tâm léo nhéo: "Hức, chúng ta mới kết hôn ngày đầu tiên, ngay cả kem anh cũng không cho tui ăn, oa oa oa oa oa!"
Hạ Minh Ngọc: "..."
Hạ Minh Ngọc đưa tay kéo Đàm Khanh gần lại trong ngực, chặn mặt trời cho hắn, có chút bất đắc dĩ lại có chút đau lòng: "Có phải quá nóng hay không? Còn đứng được sao?"
Đàm Khanh nghĩ trăm phương ngàn kế để ăn thêm một cái kem ly, làm tổ trong ngực Hạ Minh Ngọc tủi thân nói: "Sao bạn của anh còn chưa tới làm người chứng hôn cho cho chúng ta vậy? Có phải anh không yêu tui rồi hay không? Có phải anh đã thay lòng đổi dạ, có phải anh có tiểu yêu quái khác bên ngoài hay không!"
Hạ Minh Ngọc: "..."
Hạ Minh Ngọc vỗ lên mông Đàm Khanh, khẽ mắng: "Đừng nghịch, một yêu quái đã quá đủ cho anh rồi, ngoan một chút."
Đàm Khanh cọ xát trong ngực Hạ Minh Ngọc, đưa ra yêu cầu cuối cùng lần nữa: "Vậy tui ngoan ngoãn, anh lại mua cho tui một cây kem nữa nhé?"
Hạ Minh Ngọc: "..."
Nhưng mà Đàm Khanh đứng ở đầu đường chờ ăn tạm thời vẫn không thể ăn được chiếc kem vị dưa Hami kia.
Tựa vào ngực Hạ Minh Ngọc chưa được bao lâu, Đàm Khanh liền phát hiện có hai cô gái ăn mặc sành điệu đang đứng ở bên kia đường len lén nhìn về phía hai người.
Nhìn mười giây.
Hai mươi giây.
Oa.
Nhìn hai phút còn không đi!
Đàm Khanh xoay đầu một vòng trên âu phục của Hạ Minh Ngọc, lại đưa tay kéo tay Hạ Minh Ngọc: "Anh nhìn nơi đó, có người đang lén lút nhìn chúng ta sao?"
Hạ Minh Ngọc đã để ý đến hai cô gái kia sớm hơn Đàm Khanh ăn uống no đủ đang mệt rã rời, chỉ là thấy hai cô vẫn không tới gần, cũng không có ác ý gì, mới không mở miệng nói cho Đàm Khanh.
Lúc này nghe Đàm Khanh nhắc đến, Hạ Minh Ngọc liền gật đầu: "Chắc chỉ là trùng hợp gặp phải."
Động vật nhỏ trời sinh có lòng đề phòng nặng, vô ý thức nhếch khóe miệng: "Trùng hợp cái rắm í, tui thấy hai cô đó vụng trộm nhìn chúng ta mấy lần rồi! Anh ở chỗ này đừng đi đâu, tui đi hỏi hai cổ một chút."
Sao Hạ Minh Ngọc có thể để một mình Đàm Khanh chạy tới bên kia đường được, đang muốn đưa tay ngăn hắn lại.
Lại phát hiện hai cô gái ở đối diện nhìn hơn nửa ngày hình như đã xác định cái gì, chạy đến đây thật nhanh.
Đi qua vạch qua đường, đứng cách một cái hàng rào trên đường nói: "Xin chào, xin hỏi là Đàm Khanh sao?"
A.
Đàm Khanh còn đang uể oải dựa vào người Hạ Minh Ngọc không muốn nhúc nhích, chỉ kéo kính râm ở trên sống mũi xuống một chút, hiếu kì nói: "Hai người quen tui sao?"
Chắc là nhận được câu trả lời của Đàm Khanh, hai cô gái kia vui vẻ đến mức muốn hét lên: "Bọn tôi là fan hâm mộ sớm nhất của cậu! Mặc dù ở nước ngoài nhưng siêu yêu cậu! Bọn tôi cũng nhìn thấy tin cậu kết hôn trên Weibo rồi, Khanh Khanh không cần để ý đến đám anti fans trên mạng, bọn tôi vĩnh viễn ủng hộ cậu và yêu cậu!"
Đàm Khanh ngơ ngác: "..."
Vẫn là Hạ Minh Ngọc phản ứng lại trước, không nghĩ tới ở đây cũng có thể gặp được fans của Đàm Khanh.
Anh khẽ gật đầu với hai cô gái, mở miệng hỏi: "Trên Weibo..."
Hai cô gái vòng qua lối đi bộ tới, cô nàng bên trái cực kì nhanh chóng lấy điện thoại ra: "Anh chính là Hạ tiên sinh sao? Vừa rồi chúng tôi mới nhìn thấy ảnh của anh, ảnh anh và Khanh Khanh trong văn phòng đăng kí kết hôn bị đưa lên mạng, bây giờ đã lên hot search rồi, anh có muốn nhìn không?"
Dường như con gái theo đuổi idol luôn có chỗ độc đáo trên phương diện tổng kết, chỉ với mấy câu đã nói ra rõ ràng mọi chuyện rồi.
Hạ Minh Ngọc lễ phép nhận lấy điện thoại, chỉ xem mấy bức ảnh, liền có thể đoán được người đăng là ai.
Dù sao cách dùng từ công kích mãnh liệt này, trước đó không lâu mới vừa gặp xong.
Hạ Minh Ngọc không trực tiếp nói rõ với hai cô gái, mà kéo Đàm Khanh đang chuẩn bị vụng trộm chạy đi mua cây kem thứ tư về.
Tiếp đó, anh nhìn về phía hai cô gái đối diện, có vẻ hơi suy tư một lát, cực kì lễ phép nói: "Nếu hai người đã nói mình là fan hâm mộ sớm nhất của Khanh Khanh, không biết có thể đi chứng nhận một chút với tôi không."
Đưa ra yêu cầu này, có vẻ Hạ Minh Ngọc cũng cảm thấy quá mức đột ngột, thế là rất khách khí khẽ cười: "Xin hai cô bỏ qua cho, bởi vì tôi và Đàm Khanh đang muốn đến giáo đường tiến hành công chứng, có thể sẽ cần ít nhất một công chứng viên..."
Ngụ ý không cần nói cũng biết.
Hai cô gái đầu tiên là ngẩn ngơ, tiếp theo không dám tin che miệng lại, mở to hai mắt hét to: "Thật sao? Hạ tiên sinh, Khanh Khanh, thật sự có thể chứ?!"
Hạ Minh Ngọc vuốt vuốt đầu Đàm Khanh, thấp giọng hỏi hắn: "Khanh Khanh, em cảm thấy thế nào?"
Đàm Khanh đã sắp bị phơi ỉu xìu dưới ánh mặt trời, nghe vậy chật vật quay đầu lại nói với hai cô gái: "Hai người có muốn ăn kem ly không?"
Hai cô gái: "..."
Không đợi các cô trả lời.
Đàm Khanh đã quay đầu lại, nghiêm túc ngửa mặt lên cười với Hạ Minh Ngọc: "Tui cũng đồng ý á! Hai cô ấy làm chứng khổ cực như vậy, chờ chứng nhận xong, chúng ta mời hai cổ ăn kem ly được không?"
Hạ Minh Ngọc: "..."
Hạ Minh Ngọc lắc đầu, cúi đầu nhéo chóp mũi Đàm Khanh: "Anh biết rồi, em cũng đang muốn ăn một cái, đúng không?"
Đàm Khanh không trả lời, ngẩng đầu kéo Hạ Minh Ngọc bước vào trong giáo đường.
Giữa trưa, trong giáo đường cực kì yên tĩnh.
Mục sư đã sớm chuẩn bị xong tất cả, khi nhìn thấy Đàm Khanh và Hạ Minh Ngọc dắt tay tiến vào giáo đường mới lộ ra nụ cười ấm áp.
Lật quyển sách màu đen ra.
Mục sư mới đặt câu hỏi cho từng người.
"Hạ Minh Ngọc — cho dù là nghèo khó hay giàu có, cho dù thuận lợi hay khó khăn, cho dù là khỏe mạnh hay bệnh tật, cậu có đồng ý làm bạn với Đàm Khanh, cho đến chết cũng không tách ra không?"
Hạ Minh Ngọc: "Vâng."
"Đàm Khanh, cậu có đồng ý như vậy hay không?"
Đàm Khanh: "..."
Mục sư dừng lại một giây, lại dùng tiếng Trung hỏi một lần nữa: "Đàm Khanh?"
Đàm Khanh sững sờ chỉ trong một cái chớp mắt.
Rất nhanh.
Đàm Khanh khẽ gật đầu, ngoan ngoãn nhỏ giọng nói: "Vâng, cho dù là nghèo khó hay giàu có, cho dù thuận lợi hay khó khăn, cho dù là khỏe mạnh hay bệnh tật, tui đều sẽ bảo vệ Hạ Minh Ngọc thật tốt... Cho đến khi cái chết mang anh ấy rời khỏi bên cạnh tui."
Cho đến khi hắn lại biến thành người cô đơn lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.