Nàng Phi Điên Của Vương Gia Khát Máu

Chương 7.3: Quyết định đại hôn (3)




Phong Huyết Lân liếc nhìn Cổ Nhược Phong, Cổ Nhược Phong đã làm ổ trên ghế dáng vẻ không hề chuẩn bị nói chuyện nữa, xem ra sợ là muốn hắn giải quyết “quân sư” này rồi.
“Hả? Không biết ngươi có vấn đề gì?” Phong Huyết Lân hỏi rất thân thiết, thật sự thân thiết, nụ cười nơi khóe miệng là độ cong hoàn mỹ nhất trên đời, có thể mê hoặc mọi người, chỉ có điều xem ra Vân Thù lại cứng rắn rùng mình một cái! Huyết Vương gia, sợ rằng không dễ đối phó hơn Huyết Vương phi!
Ổn định tinh thần, Vân Thù lại cung kính thi lễ, hắn không muốn bị nắm tóc ở điểm này!
“Thảo dân nghe gia chủ Vân gia nói chuẩn bị tặng người một nửa gia sản?” Vân Thù là người thông minh, đươngnhiên biết đạo lý lời nào không thể nói, có mấy lời, chỉ có thể nói nhiêu vậy, để cho người ta nghe hiểu là được, nhiều hơn nữa, đó chính là hoàn toàn ngược lại còn không bằng nói nhảm rồi!
Hai con mắt đỏ màu máu của Phong Huyết Lân vẫn khép hờ như trước, không tỏ vẻ vui mừng hay quá nhiều cảm xúc bởi vì lời của Vân Thù! Qua một lát, đợi đến lúc Vân Thù cho rằng Phong Huyết Lân không biết nên trả lời như thế nào, Phong Huyết Lân mới ung dung phun ra một câu: “Chuyện của Vân gia dĩ nhiên do gia chủ Vân gia làm chủ, Bổn vương… chỉ nhận kết quả.”
Khóe miệng Vân Thù giật giật, Huyết Vương gia vốn là sư phụ của một cái bẫy giết người không đền mạng! Bây giờ người nào không biết gia chủ Vân gia Vân Ngạo Thiên đã giao một nửa gia sản cho Huyết Vương phi! Không sai, đã cho! Lúc trước Vân Ngạo Thiên cùng Cổ Nhược Phong và Phong Huyết Lân lựa chọn gia sản đã nhất định xong rồi! Một tờ giấy hiệp nghị cũng đã ký! Cuối cùng chỉ chờ giao giấy tờ đất, khế ước mua bán nhà cho Cổ Nhược Phong là xong việc! Mà bây giờ một câu nói của Phong Huyết Lân —— hắn, chỉ nhận kết quả! Cho dù Vân gia có thể tự giải quyết vấn đề nội bộ! Không trách được lên đầu Phong Huyết Lân cùng Cổ Nhược Phong!
Vân Thù chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa trời đất mù mịt! Thủ hạ đưa tin tức tới, Cổ Nhược Phong chọn cửa hàng mặt tiền kiếm được lợi nhuận nhiều nhất của Vân gia đó! Tuy nói chọn một nửa gia sản, nhưng trên thực tế đã móc rỗng ba phần tư Vân gia! Để lại cho Vân gia bọn họ mấy cửa hàng lỗ vốn cùng cửa tiệm ra sức chống đỡ vốn không thu được vào, ngay cả cửa hàng mặt tiền thu được vào cũng không được mấy tiệm! Vậy Vân gia bọn họ làm sao sống!
“Soạt!”một tiếng, Cổ Nhược Phong rút tờ khế ước hiệp nghị ra, phía trên chính là chữ ký của gia chủ Vân Ngạo Thiên! Danh sách tên cửa tiệm khiến đại trưởng lão Vân Đạo đang ngồi thâm trầm không thểbình tĩnh được nữa!
Còn không đợi người ta kịp phản ứng, Cổ Nhược Phong đứng lên: “Bổn Vương phi còn bận rộn đi tham gia đại hôn thành chủ, các vị giao hết thiếu nợ gì đó trước đi, phải biết rằng xưa nay bổn Vương phi … rất, không, kiên nhẫn, được…”
Gằn từng chữ, từng chữ một đánh vào tận đáy lòng người ta, dieênda ânlêqu uydonn khủng hoảng lan khắp toàn thân! Trong đầu nhớ tới thế gian loan truyền chuyện ồn ào huyên náo về Bách Hoa sơn trang bị quét sạch!
Nghe nói, Bách Hoa sơn trang bị diệt vì thiếu trang chủ Hoa Huyễn Trúc chọc giận Huyết Vương phi!
Nghe nói, sở dĩ Bách Hoa sơn trang bị diệt nhanh chóng là bởi vì khẩu khí của trang chủ Hoa Linh không tốt, chọc giận Huyết Vương phi không thể kiên nhẫn được!
Cặp mắt độc ác của Vân Đạo hung ác nhìn chằm chằm Vân Ngạo Thiên, hắn là gia chủ lại làm chuyện tổn hại tới lợi ích của gia tộc, hắn có tư cách gì để ngồi vững vị trí gia chủ của Vân gia!
“Huyết Vương phi, Vân Ngạo Thiên đã không phải là gia chủ của Vân gia, cho nên, phần hiệp nghị này…” Muốn để cho Vân Đạo hắn chịu thua, còn hơi sớm!
“Đây là chuyện khi nào? Sao bổn Vương phi không biết?” Cổ Nhược Phong nhíu mày, Vân Đạo này đúng là đủ lợi hại! Một câu nói phế ngay vị trí gia chủ của Vân Ngạo Thiên!
“Tứ đại trưởng lão có thể hủy bỏ quyền lợi gia chủ của Vân gia! Hiện tại thảo dân đại biểu cho tứ đại trưởng lão phế bỏ vị trí gia chủ của Vân Ngạo Thiên!” Vân Đạo không hề nhượng bộ chút nào! Chỉ cần Vân Ngạo Thiên không còn là gia chủ Vân gia, hiệp nghị này không còn tác dụng gì rồi! Hôm nay Vân Ngạo Thiên làm ra chuyện như vậy đã không có tư cách tiếp tục làm gia chủ! Vốn chuyện này phải thông qua bốn đại trưởng lão mới được, nhưng bây giờ ý kiến của tam trưởng lão Vân Ngạo Kỳ đã không còn quan trọng! Vân gia đã đến giờ phút nguy cấp sinh tử tồn vong, vị trí gia chủ của Vân Ngạo Thiên —— phải hủy bỏ!
“Vân Đạo ngươi!” Vân Ngạo Kỳ tức giận trợn to mắt, mặc dù hắn không hiểu vì sao gia chủ lại làm như vậy, nhưng nhất định là có nguyên nhân! Hắn tin tưởng gia chủ! Vân Đạo hắn đây là muốn làm phản sao!
“Ha ha…”Cổ Nhược Phong nhìn Vân gia đấu nội bộ, dường như bọn họ không đếm xỉa đến nàng Huyết Vương phi nữa hả? Vung tay phải lên, toàn bộ bàn ghế trong phòng bay ra ngoài, mà người lại yên ổn hoặc đứng hoặc té trên mặt đất! Công lực của những người này cũng có đẳng cấp đó! Vân Đạo tự nhận mặc dù công lực của mình kém hơn Vân Ngạo Thiên, nhưng cũng có thể coi là cao thủ trên đời này! Vậy mà hôm nay nhìn thấy chiêu thức của Cổ Nhược Phong, trong lòng lạnh toát!
Cặp mắt lóe lóe, cuối cùng chìm lắng xuống. Vân Đạo nắm chặt tay trong ống tay áo, ẩn nhẫn cúi mắt xuống. Hắn vốn tưởng rằng dù hai người Huyết Vương phi cùng Huyết Vương gia lợi hại nhưng tuổi tác còn ít, vào gia tộc Vân gia, bên trong xảy ra chuyện gì, Vân Đạo hắn muốn truyền ra bên ngoài như thế nào thì truyền thế ấy, điều kiện đầu tiên là hắn phải có thể khống chế được hai người này! Lúc trước hắn còn cười nhạo hai người đúng là nghé con không sợ cọp, cửa Vân gia có thể dễ dàng tiến vào như vậy sao? Hai người còn trẻ như vậy, mặc dù đã bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng không so được với công lực của mình, hơn nữa, trong tay mình không thiếu cao thủ võ công! Nếu hai người không biết phân biệt, nhất định lấy một nửa gia sản Vân gia, cũng đừng trách Vân Đạo hắn lòng dạ hiểm ác!
Vốn định mượn chuyện này để phế bỏ vị trí gia chủ của Vân Ngạo Thiên, nhưng hôm nay thấy thân công lực của Cổ Nhược Phong, hắn vốn không nhìn thấu rốt cuộc nội lực của Huyết Vương phi này có bao nhiêu thâm hậu! Hắn chỉ biết dưới sức ép này hắn gần như tê liệt ngã xuống đất! Mà Cổ Nhược Phong chẳng qua chỉ vung nhẹ ống tay áo, vốn không dùng lực! Thực lực của nàng đã vượt xa sự tưởng tượng của Vân Đạo, thậm chí trực tiếp bóp chết mưu kế của Vân Đạo từ trong trứng nước!
Cổ Nhược Phong phất phất ống tay áo vốn không hề có bụi bẩn, nhẹ nhàng nói: “Bổn Vương phi mặc kệ gia chủ Vân gia sau này do ai đảm đương, nhưng khi Vân Ngạo Thiên ký hiệp ước với bổn Vương phi thì vẫn là thân phận gia chủ của Vân gia, các ngươi cứ nộp các loại giấy tờ đất, khế ước mua bán nhà đất trước đi, khiến bổn Vương phi tham gia đại hôn thành chủ trễ, các ngươi… ai tới đảm đương trách nhiệm này?” Tròng mắt híp lại, gần như là đường cong giống Phong Huyết Lân, lười biếng như thế, càng làm cho người ta nhìn không thấu!
Vân Đạo đã vụng trộm cắn nát một hàm răng vàng khè! Cái gì gọi là trộm gà không được còn mất nắm gạo! Hắn vốn định mượn cơ hội khó có được này để kéo Vân Ngạo Thiên xuống ngựa, lại khiến cho Vân gia không có chút tổn thất nào, triệt để nhét Vân gia vào trong lòng bàn tay mình! Mà hôm nay, không nói đến vị trí gia chủ của Vân Ngạo Thiên, coi như mình trở thành gia chủ Vân gia, cũng phải nhận đống cục diện rối rắm này, chi bằng không cần vị trí gia chủ!
Cường thế của Cổ Nhược Phong đã bày ra đó, những giấy tờ đất khế ước mua bán nhà đất chia ra ở trong tay bốn đại trưởng lão cùng bảy đại quản sự! Muốn lấy những thứ đó ra từ trong tay họ, vốn còn khó hơn lên trời! Nhưng mà, Cổ Nhược Phong vừa ra, còn ai dám không cho?! Lại không nói tới thực lực của nàng, coi như bây giờ ngươi không giao đồ nàng muốn ra, đợi khi nàng trở về, Huyết Nguyệt sơn trang tới tạo áp lực, Vân gia đừng hy vọng có đường sống!
“Người đâu, cầm giấy tờ đất!”Vân Đạo cắn răng nghiến lợi nói ra những lời này!
Vân Đạo đã lên tiếng, Puck.dieendda.nleequyd.onn các trưởng lão quản sự khác cũng rối rít cầm giấy tờ đất khế ước mua bán nhà đất lên!
“Gần đây dường như Huyết Nguyệt sơn trang hơi rảnh rỗi…” Lời nói nhẹ nhàng truyền đến, khiến một số người vốn có chút tâm tư muốn đóng gói y phục rời đi sau lưng cứng ngắc, hai chân càng run rẩy!
Khóe miệng Cổ Nhược Phong mạnh mẽ kéo ra, quả nhiên, Phong Huyết Lân còn phúc hắc sâu hơn một tầng!
Mình khuyên can nói nhiều lời như vậy, chỉ một câu đầu tiên nói ra đã trấn áp ý định của bọn họ! Uy hiếp rõ ràng như vậy, lại khiến cho người ta không có lời nào để nói, ai bảo lời Phong Huyết Lân hoàn toàn thuộc về “Lầm bầm làu bàu”!
Không ai dám nhiều lời một câu về Cổ Nhược Phong cướp bóc đòi nợ! Cho dù một câu đồn đại cũng không dám! Người bên ngoài chỉ biết gia chủ Vân gia vì hạnh phúc của nữ nhi đã đưa một nửa Vân gia cho Huyết Vương phi, hy vọng Huyết Vương phi có thể làm chủ hôn cho hai người Vân Lan và Bắc Ưng!
Chuyện này, nghe mơ hồ, nhưng trên đời ai không biết chỉ cần có thể dính líu tới Huyết Vương gia và Huyết Vương phi liền được hai đại tôn thần này che chở, không phải sẽ một bước lên trời *?!
(*) nguyên văn: 吃香的喝辣 toàn được nhậu nhẹt ăn ngon. Là thành ngữ mới của Trung Quốc.
Nhìn tân hoàng Mộ Dung Niệm Hàn đi, vừa mới lên ngôi liền được Huyết Vương gia Huyết Vương phi giải quyết vấn đề biên quan bằng mười triệu lượng bạc trắng!
Cổ Uyển Ngưng mẫu thân của Huyết Vương phi đại hôn cùng Hỏa Diễm thành chủ thành Vô Hỏa, của hồi môn nha, mười dặm hồng trang! Ai nói bị phu quân ruồng bỏ là bất hạnh? Hạnh phúc như vậy trên đời này ai có thể so sánh? Nghe nói thành chủ Hỏa Diễm kia cưng chiều nàng ta lên tận trời, thủ thân như ngọc ba mươi mấy năm đấy!
Còn có, đã từng nhìn thấy phủ Huyết Vương chưa? Đã từng nhìn thấy Huyết Nguyệt sơn trang chưa? Đá xanh tốt nhất, hoa lạ cỏ quý, ngọc thạch làm lan can!
Còn có phủ thành chủ thành Cố Bắc bây giờ! Một buổi chiều liền biến hóa nghiêng trời lệch đất, ổ ăn mày thành viện hoa lệ! Đây có thể là bản lĩnh của người như thế nào?!
Cho nên mới nói, chỉ cần tạo quan hệ tốt với Huyết Vương gia, Huyết Vương phi, trên đường làm quan có Hoàng đế bao bọc cho, trên đường tiền tài có Huyết Nguyệt sơn trang bảo vệ ngươi! Như vậy không lo buôn bán thua lỗ, đừng nói một nửa gia sản Vân gia, mặc dù đưa cả Vân gia, bảo đảm không quá ba năm rưỡi là có thể kiếm lợi nhuận về rồi!
Vì thế, Vân Ngạo Thiên này, ánh mắt đủ sắc bén!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.