Khi Cố Lẫm lái xe đi ngang qua cửa hàng bánh ngọt, Tịch Du bảo anh ngừng xe, bởi vì trong nhà không có đồ ngọt, cậu muốn mua bánh ga tô mang về.
Tịch Du để Cố Lẫm chờ mình trên xe, tự vào mua bánh. Khi cậu vào cửa hàng, người rất đông, xếp hàng mãi mới tới phiên cậu.
“Hai miếng Black forest, một miếng Tiramisu, hai miếng Mousse, hai cốc trà sữa Chocolate, mang về.” Tịch Du tùy tiện chọn mấy món, mua quá nhiều để hết hạn sẽ rất lãng phí.
Xách vài túi nilon nhỏ, sau khi kiểm tra cẩn thận xem túi có bị đứt không, Tịch Du mới ra khỏi cửa hàng.
Đúng lúc đó có người bước vào, Tịch Du nghiêng sang một bên nhường đường.
Xung quanh bỗng chốc trở nên có chút xẩu hổ. Liễu Tây Dương thốt ra hai tiếng “Du Du”, Tịch Du lại chỉ bình thản gật đầu, sau đó lướt qua hắn mà đi ra ngoài.
Liễu Tây Dương còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được, dù sao giờ bọn họ đã là người xa lạ.
Sợ Cố Lẫm chờ lâu sốt ruột, Tịch Du bước mau hơn. Ngồi vào xe, Tịch Du lập tức báo cho Cố Lẫm biết mình mua món gì, còn nhấn mạnh rằng cậu đã mua cả phần cho anh, để anh thấy cậu quan tâm anh nhiều tới nhường nào, vẻ mặt háo hức chờ anh khen cậu.
Cố Lẫm nhận lấy cốc trà sữa Tịch Du đã cắm ống hút, uống một ngụm nhỏ rồi đặt trên đế tròn để cốc trên ô tô.
“Ngày mai anh sẽ đi công tác.”
Cố Lẫm vừa nói như thế, Tịch Du hoàn toàn không ngờ tới.
Cậu vỗ ngực: “Xin tổ chức cứ yên tâm, em sẽ… ăn hết những món này!” Trong lòng lại tự thầm nhủ: Ha ha, những cái bánh này đều thuộc về mình hết. Tất nhiên, suy nghĩ trẻ con như vậy cậu làm sao có thể để lộ trước mặt anh Cố Lẫm được.
Cố Lẫm thì lại nghĩ tới một việc khác, gần đây Tịch Du mê phim kinh dị. Trong lúc vô tình thấy trên weibo có danh sách đề cử phim kinh dị, dù cậu nhát gan vô cùng nhưng vẫn không chống lại được lòng hiếu kỳ, tiếp tục xem. Mỗi khi xem xong, cậu lại nghi thần nghi quỷ, bị dọa cho chết khiếp.
Mấy ngày nay Cố Lẫm đều bị kéo đi xem cùng cậu. Phim kinh dị hay ở chỗ mỗi khi tới đoạn gay cấn kinh khủng, sẽ có hiệu ứng âm thanh nhắc nhở cậu, báo trước rằng trên màn hình sẽ xuất hiện cảnh đáng sợ. Tịch Du trực tiếp nhắm mắt lại, để Cố Lẫm miêu tả cảnh diễn ra cho cậu, không dám tự mình xem màn hình.
Vì vậy, khi Cố Lẫm nhìn thấy trên phim có gì, anh sẽ kể lại đơn giản. Như là, một nữ quỷ tóc tai rối tung chui ra từ trên mặt đất, cả người đầy máu, một mắt lòi ra, đứng ở phía sau nhân vật chính, nhân vật chính không phát hiện ra, nữ quỷ vỗ vai hắn một cái. Nhân vật chính đột nhiên quay đầu lại.
A! Hai tiếng thét chói tai vang lên, kèm theo âm nhạc đột ngọt. Một là của nhân vật chính trong phim, một là của Tịch Du.
Thiếu chút nữa Cố Lẫm cũng bị Tịch Du dọa sợ luôn, dù sao người bên cạnh mình đột nhiên hét lớn trực tiếp tạo thành lực mạnh đánh thẳng vào lỗ tai anh.
Tịch Du vừa hung hăng chà đạp quần áo của Cố Lẫm vừa hô to “Quá kinh khủng rồi, dọa chết người rồi.” Cố Lẫm buồn bực lắm, em đâu có xem phim, tự tưởng tượng lung tung cũng có thể bị dọa đến thế cơ đấy.
Sức tưởng tượng của con người là vô tận, ai biết được hình ảnh hiện ra trong đầu Tịch Du là cái gì.
Chịu sự kích thích của phim ảnh, mỗi đều khi muốn đi vệ sinh, Tịch Du đều phải đánh thức Cố Lẫm, cho dù mở hết đèn, một mình cậu vẫn sợ hãi.
Người nhát gan thường cảm thấy rất hứng thú với phim kinh dị, Cố Lẫm từng nói với Tịch Du, dù em thật sự muốn xem phim cũng đừng cho rằng nó có liên quan tới cuộc sống ngoài đời. Ví dụ như mấy phim như 《 Bên gối có mặt người 》,《 Nửa đêm đừng soi gương 》,《 Phía sau có người 》đều là bối cảnh vườn trường, ký túc xá, chuyện ma trên chuyến tàu đêm gì đó, Tịch Du sống rời xa mấy hoàn cảnh này, không liên quan gì tới cậu thì có thể miễn cưỡng xem.
Nhắc tới điều này, Cố Lẫm thật lo lắng Tịch Du ở nhà một mình không dám ngủ, sẽ ảnh hưởng tới thân thể nghỉ ngơi, cái được không bù nổi cái mất, liền đề nghị cậu tới nhà Tịch Dương ở vài ngày.
Tịch Du nghĩ một chút, lấy lí do hiện tại cậu đã sớm quên sạch mấy phim kinh dị cậu xem hôm trước, có thể ở nhà một mình.
Cố Lẫm nửa tin nửa ngờ nhìn cậu, quan sát nét mặt của Tịch Du, thấy không có gì dị thường, nhưng anh vẫn lải nhải: “Không dám ngủ một mình nhất định phải tới nhà Tịch Dương.”
“Vâng, em đã biết.”
Một đêm trước khi Cố Lẫm đi công tác, anh biến thành anh quản gia dong dài nhắc nhở một đống lớn cần chú ý, càng nói càng nhiều, còn muốn liệt kê ra, chỉ sợ Tịch Du quên mất.
Cậu vội vàng bảo anh dừng lại, dù sao bây giờ cậu đã khác xưa rồi, chí ít về mặt ăn uống, cậu có thể nấu cơm, không đến mức khiến bản thân chết đói.
Hiếm khi có ngày nghỉ, thế mà Cố Lẫm phải đi công tác, đón chuyến bay sáng sớm. Tịch Du vốn muốn tiễn anh, còn cố ý đặt đồng hồ báo thức, nhưng khi đồng hồ kêu, cậu không nhịn được nhấn tắt, tiếp tục quay về với giấc ngủ, chốc lát sau đã ngủ say như chết.
Cố Lẫm vốn không muốn phiền phức cậu đi tiễn, thắt xong cà vạt, anh dịu dàng hôn lên trán cậu một cái rồi mới xách hành lí đi.
Tịch Du bị quấy rối lầm bầm vài tiếng, trở mình đè chặt chăn.
Khi cậu tỉnh lại, rửa mặt xong thì ăn sáng bằng bánh ga tô, hiếm khi có ngày nghỉ, cậu không có tiến đồ tiến hành ru rú trong nhà cả ngày. Vừa lên QQ, Cam ngọt đã gửi rất nhiều tin nhắn tới, ava nhấp nháy liên tục.
Cam ngọt: Đáng ghét TUT
Cam ngọt: Lại thân mật!
Cam ngọt: Tôi bị kích thích rồi *gào khóc*
Cam ngọt: Tôi cũng muốn thân mật tình cảm (╯‵□′)╯︵┻━┻
…
Tịch Du đã từng nghe Cam ngọt nói qua từ sau khi tên trai thẳng hacker chia tay bạn gái, mấy cô gái tốt thổ lộ với hắn ta đều bị từ chối, không có tâm tư quen bạn gái, còn nói thẳng bọn họ đừng mơ mộng.
Du lai du khứ: Thân mật cái gì?
Các tin nhắn trước của Cam ngọt đều là gửi offline, giờ Tịch Du vừa lên mạng, Cam ngọt lập tức kích động trả lời.
Cam ngọt: Tự cậu đi xem weibo đi!
Cổ Ý mới đăng weibo, thời gian là sáng sớm.
Cổ Ý: Đi công tác vài ngày, tự chăm sóc bản thân cho tốt nha =3= @ Du lai du khứ
Được rồi, không thể nghi ngờ là thân mật ân ái O(*////▽////*)q
Du lai du khứ: Anh còn chưa theo đuổi được trai thẳng sao? Cũng tại anh không bẻ cong được hắn thôi.
Cam ngọt: Du Du!!!!!!
Cam ngọt: *Gào khóc* *ôm*
Du lai du khứ: Làm sao vậy?
Tịch Du chỉ thấy Cam ngọt biểu hiện như vậy hẳn là thất tình rồi, lẽ nào thật sự thất bại? Không thể nào. Cho dù thất bại, Cam ngọt đã từng trải qua nhiều khó khăn như vậy còn có thể đứng lên, làm sao lần này lại nghiêm trọng như vậy?
Cam ngọt: Hắn nói hắn thích tôi, hắn nói hắn thích tôi!!!
Du lai du khứ: (°ο°) Vậy không phải tốt sao? Anh nên vui vẻ mới phải.
Cam ngọt: Tôi không thể tin được, sao có thể dễ dàng cong như vậy chứ? Cứ ảo ảo thế nào ấy.
Tên trai thẳng mình thích đã lâu, theo đuổi đã lâu, đột nhiên đùng một cái bị mình bẻ cong, còn nói thích mình, đây rõ ràng là kết quả tốt, nhưng Cam ngọt lại vô cùng băn khoăn.
Du lai du khứ: Nhìn dáng vẻ của hắn không giống người thích tùy tiện nói đùa.
Cam ngọt: Hắn thổ lộ với tôi, tôi sợ tới mức bỏ chạy ngay lập tức.
Du lai du khứ: Sặc, sao anh có thể vô dụng như vậy?
Điện thoại di động đột nhiên rung lên, là Cam ngọt gọi tới.
Bên trong phát ra tiếng khóc vừa khoa trương vừa có chút thê thảm, Cam ngọt thút tha thút thít nói: “Du Du~ Cậu phải thu lưu tôi.”
“A?”
“Tôi tới thành phố A rồi, sắp tới dưới nhà cậu.”
Người này, trốn thật đúng là xa.
“Tới rồi cứ trực tiếp lên đi, tôi ở nhà.”
Ngắt điện thoại, lúc này Tịch du mới phát hiện Cam ngọt chỉ dùng điện thoại để đăng nhập QQ. Qua một hồi, Cam ngọt tới, hai tay trống trơn, chắc là lúc bỏ trốn quá gấp gáp, không kịp thu thập hành lý.
Nhìn thấy Tịch Du, cậu ta có đối tượng để dốc bầu tâm sự, Cam ngọt quấn quít hỏi Tịch Du: “Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?” May mà đây là cuối tuần, còn có thể trốn ở đây hai ngày giảm xóc rồi trở về.
Tịch Du nhéo Cam ngọt một cái, chứng minh cậu ta không có nằm mơ. Nhưng Cam ngọt vẫn lâm vào nỗi lòng băn khoăn khó tin của mình “Trước đây đâu có bị mình bẻ cong, sau giờ lại cong rồi?”.
“Có thể là lâu ngày sinh tình không?” Tịch Du suy đoán.
“A a! Tôi còn nghĩ giống như mơ.” Cam ngọt nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra, sau đó thẳng thắn mặc kệ, “Quên đi, đến lúc đó rồi tính.”
Tịch Du lôi mấy món điểm tâm mua hôm qua ra chiêu đãi Cam ngọt. Máy tính của Cố Lẫm để ở nhà, vì vậy cũng lấy ra cống hiến cho cậu ta chơi.
Hai tên trạch nam cứ thế ngoan ngoãn ở nhà tự chơi với nhau.
Trái ớt vòng vo weibo một hồi rồi tag Tịch Du vào. Biết là Tịch Du thích xem nên chia sẻ cho cậu.
【 Series phim kinh dị Nhật Bản 】Sau khi xem hết, tất cả đều tiêu luôn.
Là bức tranh của một bộ phim, trên tranh không thấy gì kinh khủng, để phòng ngừa vạn nhất, Tịch Du đọc kỹ bình luận phía dưới của Trái ớt.
Sợ đến tiểu ra quân, ghê quá ┭┮﹏┭┮
Một chút cũng không thấy kinh khủng mà.
@XX Xem hộ tôi bên trong là cái gì?
Ai nha~ Ôi mẹ ơi, bị cái rương dọa sợ rồi.
Làm sao đây, buổi tối không ngủ được.
…
Tuy rằng hình như rất đáng sợ, nhưng Tịch Du vẫn không nhịn được lòng hiếu kỳ, nhấn vào xem.
Trên poster có hình vẽ và chữ, trông không tệ.
Nam nhân vật chính muốn chia tay với nữ nhân vật chính, cô gái mỉm cười đồng ý, xách hành lí trong phòng hai người thuê đi, chỉ để lại một cái rương. Người con trai hỏi đó là cái gì, cô gái nói chẳng phải lúc sinh nhật, anh muốn một cái máy tính sao, tặng quà sớm cho anh. Cô gái đi rồi, để cái rương lại. Người con trai thở dài một hơi, gọi điện thoại cho người khác. Hóa ra người con trai này ngoại tình, bồ của hắn không nghe máy, nhưng cái rương lại rung lên. Người con trai thấy bên kia rương có vết máu, hơn nữa cái rương một mực rung động. Vì vậy hắn hiếu kỳ nhòm vào bên trong rương qua lỗ hổng…
Tịch Du xem tới đây, phía dưới để trống hình ảnh, cậu biết đây là dùng để giảm xóc trước phần đáng sợ cuối cùng. o(╥﹏╥)o Thế nhưng Tịch Du không dám xem tiếp.
Cậu đi gọi Trái ớt, có thể cô bạn đã xem qua.
Du lai du khứ: Bên trong rương là cái gì?
Trái ớt: Không kinh khủng lắm đâu, chỉ có chút đáng sợ thôi.
Du lai du khứ: Cô kể tôi nghe đi mà.
Trái ớt: Lá gan đừng bé như vậy chứ, ngoan, tự xem đi, tôi đâu có thấy ghê.
Du lai du khứ: Lá gan tôi bé hơn của cô nhiều lắm, cô trâu bò như vậy ﹁_﹁
Trái ớt: ╭(╯^╰)╮
Du lai du khứ: Nè, mau nói cho tôi biết đi, là cái gì vậy?
Trái ớt: [ Trả lời tự động ] Xin chào, hiện tại tôi có việc, một lát nữa sẽ liên hệ lại với bạn.
Du lai du khứ: A a a a! Quỷ hẹp hòi.
Vốn phía dưới weibo có khoảng hơn một nghìn bình luận, nhưng Tịch Du không dám nhấn vào bởi vì hình ảnh sẽ bị phóng to. Tuy rằng có thể kéo chuột để xem bình luận, Tịch Du chỉ sợ đang kéo thì nhìn thấy hình ảnh cuối phim, kích thích còn lớn hơn nữa.
“Quả Cam, tới xem ảnh.” Tịch Du không biết lá gan Cam ngọt có đủ lớn hay không, cũng không định hỏi, nếu như nói rõ với Cam ngọt là muốn cậu ta giúp đỡ, lỡ đâu Cam ngọt cũng nhát gan không dám nhìn, Tịch Du sẽ không biết được rốt cuộc trong rương là cái gì.
Vậy nên, Cam ngọt đáng thương bị Tịch Du lợi dụng.
Nhưng rất không may…
Cam ngọt bị Tịch Du gọi, theo phản xạ ngó sang nhìn màn hình máy tính, lúc này Tịch Du đã kéo chuột xuống, mắt cũng đã nhắm lại.
“Du Du!” Cam ngọt rống to hơn, “Cậu dọa tôi làm gì?”
Tịch Du lập tức lăn chuột lên trên. Được rồi, đã không còn hình ảnh. Cậu khẩn cấp hỏi Cam ngọt rốt cuộc đã thấy điều gì.
“Có một con mắt nhìn chằm chằm tôi, làm tôi sợ muốn chết. Du Du, tôi sợ nhất mấy thứ này.” Cam ngọt bị dọa không nhẹ, tới giờ còn chưa bình tĩnh.
“Thực sự rất kinh khủng sao?”
Cam ngọt mãnh liệt gật đầu. Tịch Du không dám nhìn, thấy phản ứng của Cam ngọt, trong đầu bất tri bất giác tưởng tượng ra hình ảnh đó.
Nhòm vào trong rương, có một con mắt nhìn chằm chằm cậu…
A!
Tịch Du lắc đầu, không nên tưởng tượng nữa.
Hai người chơi tới tận buổi tối, Cam ngọt khen ngợi tay nghề của Tịch Du vài cậu rồi muốn đi tắm. Cũng may Tịch Du có quần lót mới, không cần phiền phức ra ngoài mua.
Cam ngọt vào nhà tắm, Tịch Du lên mạng thấy weibo của Cam ngọt.
Cam ngọt không ngọt: @ Du lai du khứ thật là xấu xa. Cho tôi xem hình ảnh kinh khủng như vậy, hừ hừ hừ.
YY: Σ( ⊙▽⊙” Không ngờ gan Cam ngọt nhỏ như vậy, là ảnh gì thế?
YY: Xoa cằm, chúng ta là người theo khoa học chủ nghĩa xã hội nha, đừng tưởng tưởng lung tung.
Trái ớt: Du Du không dám nhìn nên cho anh nhìn đó, Quả Cam, anh thật quá đáng thương.
YY trả lời Trái ớt: Là cái gì vậy?
Trái ớt trả lời YY: [ Link]
YY: (  ̄_  ̄|||) Đâu có gì kinh khủng. Không phải chỉ là một con mắt có thêm chút tơ máu thôi sao, rất bình thường mà.
YY: Con trai cũng có người nhát gan nha ﹁_ ﹁ Quả Cam, mau chóng tìm tiểu công tới hộ giá đi.
…
Âm nhạc mơ hồ truyền tới, đồng thời có tiếng kêu sợ hãi của Cam ngọt.
Tịch Du đứng ở ngoài cửa phòng vệ sinh, hỏi Cam ngọt làm sao vậy. Cam ngọt run rẩy hô: “Du Du, cậu tắm với tôi đi. Tôi sợ lắm, đều là tại cậu.”
“Ặc, được rồi.”
Thực ra Tịch Du cũng sợ, bởi cậu không nhìn thấy ảnh nên có thể tưởng tượng xa vời. vì vậy, hai thụ thụ nhát gan cứ thế giúp đỡ nhau tắm rửa cho xong.
Đợi tới buổi tối đi ngủ, Cam ngọt đề nghị bật đèn ngủ. Tịch Du đồng ý, sau đó kéo rèm cửa sổ lại thật kín.
Cam ngọt gọi một cuộc điện thoại, chính là khi cậu tắm có người gọi nhỡ, tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cậu sợ hãi. Điện thoại vừa kết nối, Cam ngọt đánh phủ đầu mắng mỏ người kia chẳng phân biệt được thời điểm gọi điện tới dọa cậu sợ mất mật.
Tịch Du nghe được giọng điệu hờn dỗi nũng nịu của cậu ta, hẳn người kia là anh chàng hacker.
Cam ngọt nói chuyện với hắn ta rất lâu, Tịch Du nhân cơ hội coi thanh âm của Cam ngọt như tiếng hát ru, một chốc sau đã ngủ mất.
Vậy nên tới khi Cam ngọt ngắt máy, phát hiện Tịch Du đã ngủ rồi, sau khi hô nhỏ một tiếng tạm biệt, Cam ngọt cũng mau chóng nhắm mắt.
Trong đầu cậu ta lại hiện ra hình ảnh con mắt kia, Cam ngọt không khỏi phiền não tỉnh lại, nhưng không thể gọi Tịch Du dậy theo. Cậu ta mắng Tịch Du trong lòng một lúc: làm người ta sợ muốn chết, bản thân lại ngủ thật ngon.
Không có cách nào khác, Cam ngọt đành phải gọi điện thoại đi quấy rối người khác.
“Cậu nói chuyện phiếm với tớ đi, bạn tớ đang ngủ, tớ có chút sợ.”
—- Ừ, lần sau đừng xem mấy thứ kia, cậu nhát gan.
“Tớ bị bạn gài bẫy mà, sớm biết là thứ dọa người như thế, tớ tuyệt đối không xem. Cậu có vẻ hả hê nhỉ?”
—- Muốn tớ hát ru cho cậu ngủ không?
“Cậu hát toàn sai, khó nghe muốn chết.”
—-
“Được rồi, cậu hát đi.”
…
Chẳng qua bao lâu, tiếng hít thở đều đều của Cam ngọt vang lên.
Tu tu tu, cuộc trò chuyện kết thúc.
Khi thức dậy, Tịch Du và Cam ngọt đều mang vành mắt đen thui, có thể thấy đêm qua ngủ không hề ngon. Nguyên nhân là cái gì, trong lòng hai người đều biết rõ ràng.
“Du Du, tôi phải đi về.”
“A? Nhanh vậy?”
“Còn tiếp tục ở đây thì cả hai chúng ta đều bị hù chết!”
Tịch Du biết nhất định là Cam ngọt đang giận hôm qua cậu cho cậu ta xem cái thứ đó. Nhưng lại thấy Cam ngọt bổ sung: “Thực ra là hắn ra bảo tôi mau trở về.” Cam ngọt có chút xấu hổ quay đi.
Tịch Du lập tức hiểu ý: “Vậy hóa ra anh là kẻ thấy sắc quên bạn!”
“Chính là ở phòng ngủ của tôi náo nhiệt hơn. Du Du, cậu ở một mình phải cẩn thận!” Cam ngọt trước khi đi còn không quên kích thích Tịch Du đang cô đơn, sau đó liền “không chút lưu luyến” mà rời đi.
Tịch Du buồn chán trừng mắt nhìn theo bóng lưng Cam ngọt.
╭(╯^╰)╮ Hừ, tôi cũng có thể tìm anh Cố Lẫm của tôi.
Tịch Du lập tức gọi điện thoại cho Cố Lẫm, anh vừa nghe máy, cậu đã vội vàng hỏi lúc nào anh mới về.
“A? Ngày kia?”
—- Lại xem phim kinh dị hả?
Cố Lẫm dù sao cũng hiểu rất rõ Tịch Du.
“Vâng.” Hu hu ~~~~(>_<)~~~~
—- Thu thập quần áo sang nhà Tịch Dương đi.
“Vâng.”