[Tổng Võ Hiệp] Ngăn Cản Chồng Cũ Vai Phản Diện Hắc Hóa

Chương 34:




Editor: An Hồng Đậu Team
Reup: Mèo Tai Cụp
Đây là một cái ôm chặt cứng gió thổi không lọt.
Cánh tay Ngụy Tỷ siết chặt eo cô một cách gắt gao, cằm áp vào giữ vai và cổ cô, gần như nhào nặn toàn bộ thân thể mềm mại nhỏ nhắn của cô vào trong cơ thể mình.
Anh tham lam hít lấy mùi vị và nhiệt độ trêи cơ thể cô.
“Đừng gạt tôi.” Giọng nói khàn khàn của người đàn ông cọ xát vành tai cô.
Lăng Chân bị ép đến phải ngẩng mặt lên, cảm nhận được phần cơ ngực bụng rắn chắc của người đàn ông dán vào da thịt mình. Hơi thở nóng rực của anh quẹt qua chóp tai cô khiến nơi đó cũng hơi nóng lên.
"Tôi không có gạt anh." Cô nói.
Cô không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô biết Ngụy Tỷ của lúc này cần chữa trị một chút. Thực ra những gì cô nói hoàn toàn là thật lòng, không có chút gì là viện cớ che đậy, nhưng hình như thật sự có hiệu quả với Ngụy Tỷ.
Lăng Chân cũng không màng đến tư thế có hơi xấu hổ này, giống như đang cẩn thận vuốt ve một con mãnh thú, nhẹ nhàng vỗ về anh rồi thì thầm nói xấu người khác: "Anh đừng thấy tên Thẩm Ngôn Sơ đó nhìn có vẻ tấm lòng rộng mở, nhưng thật ra rất tự cho mình là đúng, tôi còn cảm thấy có chút ích kỷ nữa cơ. "
Ngụy Tỷ không nói gì, nhưng bàn tay đặt trêи eo cô đã giơ lên, bóp nắn gáy cổ trắng mịn như sứ của cô.
Đây là hành động tràn ngập ý tứ chiếm hữu.
Nhưng Lăng Chân không hề hiểu, cô chỉ theo bản năng cảm thấy như bị anh chộp lấy chỗ mẫn cảm, vì vậy càng ra sức trấn an: "Mặc dù tính khí của anh không tốt, rất nóng nảy, rất tiêu cực, còn có chút cực lệch lạc...nhưng anh..."
Vậy mà cô lại bí ngay lúc này.
Lúc nói về khuyết điểm thì cực kỳ trôi chảy, bởi vì đó là tính cách được thiết lập sẵn của Ngụy Tỷ luôn được nhấn mạnh trong nguyên tác. Nhưng khi nói đến ưu điểm, nhất thời cô không thể nghĩ ra từ ngữ gì hết.
Ngụy Tỷ rất tốt, nhưng cái tốt rất trừu tượng.
Những từ ngữ phổ biến được dùng để ca ngợi tính cách của người phàm dường như không được phản ánh trêи người Ngụy Tỷ.
Nhưng Ngụy Tỷ vẫn rất tốt.
Cô dừng lại một hai giây, nhưng người đàn ông đang ôm cô chợt cười khẽ.
Một tay Ngụy Tỷ ôm eo cô, một tay bóp nhẹ gáy cô, khẽ cười nói: "Lăng Chân, anh sẽ làm một người tốt, có được không?"
Giọng nói đó như lời thì thầm giữa hai người tình nhân, mang theo một chút hàm xúc lưu luyến không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Lỗ tai của Lăng Chân hơi nhột, nhưng cô rất vui mừng: "Đương nhiên là được rồi! Tôi vẫn luôn mong anh trở thành một người tốt!"
Như vậy, trùm nhân vật phản diện sẽ không hắc hóa, cô cũng có thể hoàn toàn thoát khỏi kết cục bi thảm trong sách gốc, tất cả mọi người ai nấy đều an ổn.
Thật là một kết thúc có hậu biết bao!
Lăng Chân cảm thấy mình đã dỗ dành thành công rồi, cô mỉm cười vỗ về anh: "Vậy anh cố lên nhé, còn nữa…có thể buông tôi ra được chưa?"
Bị anh ta ôm chặt lâu như vậy, cô thấy mình sắp không hít thở nổi nữa rồi.
Cuối cùng Ngụy Tỷ xoa xoa đầu cô, sau đó mới buông cô ra một cách không tình nguyện.
Trước khi đi ngủ, Lăng Chân nhận được tin nhắn Wechat của Triệu Ngạn.
"Chị dâu, sau khi nói cho chị biết chuyện này thì đừng tức giận nhé, chủ yếu là do tôi đoán chừng ông chủ sẽ không nói cho chị biết, cho nên tôi sẽ tiết lộ cho chị một điểm mấu chốt…Hôm nay Hà Tịch bị sa thải rồi!"
Lăng Chân sửng sốt.
Lần trước gặp cô ta, giám đốc Hà còn ở trước mặt cô khoe khoang công trạng của mình vượt trội đến cỡ nào, ở trong Khánh Tỷ giữ vị trí quan trọng đến nhường nào, thế sao lại đột ngột bị sa thải rồi?
Cô trả lời: "Tại sao thế?"
Triệu Ngạn nghẹt một bụng tâm sự nên dứt khoát gửi cô cho một đoạn văn ngắn kể lễ đầu đuôi ngọn ngành, đoạn cuối như sau:
"Tóm lại là vậy đấy, chị dâu không cần phải lo lắng cho Ngụy tổng, anh ấy gọn gàng dứt khoát sa thải luôn người ta, còn nói là "Công ty không cần loại người phá hoại gia đình người khác", đệch, tôi cảm thấy tôi cũng sắp yêu anh ấy luôn rồi!"
Lăng Chân hơi hoảng hốt sau khi đọc xong đầu đuôi sự việc.
Cô không ngờ Hà Tịch lại chọn cách như vậy để mưu cầu tình cảm, cũng không ngờ Ngụy Tỷ sẽ có phản ứng như thế.
Trong sách gốc, sau này các loại vướng víu dây dưa của nguyên chủ với Thẩm Ngôn Sơ cũng tới tai Ngụy Tỷ. Nhưng trong sách, tội danh này không nghiêm trọng bằng việc hại chết mẹ Ngụy, điều mà Ngụy Tỷ thống hận chính là cô ấy vì Thẩm Ngôn Sơ mà gián tiếp hại chết mẹ Ngụy, đổi thành Vương Ngôn Sơ hay Triệu Ngôn Sơ gì cũng đều hận, và đổi lại là một sự trả thù mang tính chất hủy diệt.
Giờ đây, trong tình huống rất mơ hồ, hai kì phùng địch thủ là nhân vật phản diện và nam chính lại được sắp đặt liên quan đến nhau. Cuối cùng Lăng Chân cũng hiểu tại sao Ngụy Tỷ lại bắt cô so sánh mình với Thẩm Ngôn Sơ.
Ngụy Tỷ căm hận sự phản bội, nhưng không chất vấn cô lấy một câu, ngược lại chĩa mũi dao thẳng vào kẻ khiêu khích trung gian.
Lăng Chân chớp mắt, cảm thấy mình đã chạm tới chút ôn nhu thầm kín của Ngụy Tỷ.
Trùm nhân vật phản diện thực sự đang thay đổi, Lăng Chân nghĩ rằng chỉ cần mấy tháng nữa, khi mà thời điểm Ngụy Tỷ biến mất trong nguyên tác trôi qua êm đềm, cốt truyện sẽ không cần đến sự hắc hóa của anh nữa, đến lúc đó, quả bom hắc hóa này thực sự được xem là an toàn rồi.
Bây giờ cô càng ngày càng có lòng tin.
Vài ngày sau, Hình Lập giành được trang bìa của một cuốn tạp chí phụ nữ dành cho sao hạng hai về cho cô.
Thực tế, đây đã là một nguồn tài nguyên khó có được đối với một ngôi sao mới, ngoài việc nhìn vào mạng lưới tài nguyên cá nhân của Hình Lập thì còn nhìn vào sức mạnh của Khánh Tỷ ở đằng sau nữa, mặc dù đây không phải là trang bìa của một tháng quan trọng, nhưng cũng không phải là thứ mà phụ bản hay báo điện tử có thể so sánh được.
Sắp xếp xong thời gian chụp, Hình Lập đích thân đưa cô và Tiểu Đức đến studio.
Lăng Chân chưa từng nếm trải kiểu đã ngộ có cả quản lý và trợ lý bao quanh thế này, cũng như chưa có kinh nghiệm chụp hình tạp chí. Sau khi ngồi lên xe chuyên dụng của nghệ sĩ, Lăng Chân có chút lo lắng.
Ngụy Tỷ tiễn cô lên xe, đứng ngoài cửa xe chỉnh trang vạt áo dùm cho cô: "Thả lỏng nào."
Lăng Chân thở ra và gật đầu: "Ừm."
Hình Lập ngồi ở hàng ghế sau, bấm kính xe xuống và trêu chọc: "Tôi phải đưa người đi rồi ạ."
Vẻ mặt của Ngụy Tỷ lạnh nhạt lại, không đếm xỉa đến sự trêu chọc của anh ta, cau mày: "Anh nhớ coi chừng một chút."
Hình Lập cười: "Yên tâm, có tôi rồi."
Studio có hơi xa, ngồi xe mất hơn một tiếng đồng hồ.
Thái độ làm việc của Lăng Chân rất nghiêm túc, cho dù cô thích hay không, vì để xứng đáng nhận được số tiền đó, cô sẽ cố gắng hết sức để làm tốt nhất có thể. Mấy ngày nay cô đã xem khá nhiều clip hậu trường chụp ảnh trong những năm gần đây và soi gương luyện tập rất nhiều biểu cảm và động tác, không biết lát nữa chụp ảnh có phát huy được tác dụng hay không.
Khi đến nơi, Lăng Chân đi theo Hình Lập vào studio, lập tức có rất nhiều người tươi cười chào hỏi Hình Lập. Vị quản lý kim bài này ở trong giới chính là một bảng hiệu sống, có không ít người sau khi chào hỏi Hình Lập xong thì nhìn Lăng Chân ở phía sau với ánh mắt dò xét.
"Tiểu nghệ sĩ mới rất xinh đẹp."
Hình Lập mỉm cười và nói đầy ẩn ý: "Nghệ sĩ được ký hợp đồng duy nhất của Khánh Tỷ, có thể không đẹp được sao?"
Đối phương nghe xong thì ánh mắt nhìn Lăng Chân thay đổi rất nhiều.
Các tác phẩm điện ảnh và truyền hình mà Khánh Tỷ đầu tư trong những năm gần đây đều bùng nổ ở nhiều mức độ khác nhau, nhưng chưa từng ký hợp đồng với bất kì một nghệ sĩ nào, cô gái nhỏ này có thể ký được thì xuất thân chắc hẳn không đơn giản.
Sau khi gặp tổng biên tập của tạp chí, Hình Lập ở lại tiếp tục xã giao, còn Lăng Chân thì được đưa đi tạo mẫu.
Phong cách lần này thiên về thanh lạnh, vì vậy trong lúc make up chuyên gia trang điểm đã tránh những gam màu ấm thường dùng trong trang điểm mắt hàng ngày mà sử dụng một số gam màu lạnh rất táo bạo.
Lăng Chân nhìn mình trong gương, có chút thiếu tự tin liệu mình có thể kiểm soát được hay không, nhưng cũng không tiện nêu ra ý kiến.
Nhưng sau đó, lớp make up càng trở nên quá đà.
Viền kẻ mắt vừa dày vừa đen và xếch thẳng ra ngoài, làm cho đôi mắt hạnh hơi tròn của Lăng Chân trở nên sắt dài, các đường nét khác cũng được make up rất mạnh tay. Các đường nét nguyên bản của Lăng Chân rất mềm mại, nhưng sau khi tạo khối và highlight lên thì gò má của cô hơi nổi lên một chút, cảm giác nữ tính cũng yếu bớt và trông thành thục hơn rất nhiều.
Cuối cùng, sau khi make up xong, Lăng Chân chớp mắt trước gương. Thanh lạnh quả thực là đủ thanh lạnh, nhưng sao cô cứ cảm thấy nét thanh lạnh này có chút nổi loạn...
Tiểu Đức luôn chờ ở bên cạnh cũng cười gượng một cái: "Make up này thật là nghệ thuật."
Nghệ thuật, chính là thứ mà bọn người phàm như hai người không hiểu được.
Kiểu tóc cũng khá độc đáo, mái tóc đen của Lăng Chân được chải hết ra phía sau, đỉnh đầu được dùng keo xịt tóc vuốt thật bóng loáng bằng phẳng, phần tóc rũ ở sau đầu được tết kiểu như chiếc roi một đuôi.
Sau khi thay quần áo xong, Lăng Chân đã hoàn toàn phó mặc cho trời.
Trong những bộ trang phục đã được chuẩn bị có một chiếc đầm đen, phần thân trêи hở vai rộng, từ dưới ngực là chất liệu xuyên thấu; phần thân dưới là một làn váy nặng dài chạm đất.
Lăng Chân bước ra khỏi phòng thay đồ, kéo kéo lôi lôi góc áo một cách không được tự nhiên, hỏi Tiểu Đức: "Có ổn không?"
Tiểu Đức ngước mắt lên khỏi điện thoại và hít một hơi.
Bỏ qua lớp trang điểm thật thì chiếc đầm này vô cùng, vô cùng lộ liễu.
Cậu ấy luôn cho rằng Lăng Chân ốm như vậy, hẳn là có thân hình xí quách gầy còm, nhưng không ngờ những gì thiếu nữ nên có thì cô không hề thiếu, đổi quần áo xong liền trở nên gợi cảm.
Quả thật là Lăng Chân không quen với bản thân thế này, nghĩ đến lát nữa phải đối mặt với ống kính độ nét cao thì cảm thấy hơi e sợ.
Cô suy nghĩ một hồi nhưng không nghĩ ra chủ ý gì nên lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh toàn thân rồi gửi cho Ngụy Tỷ.
"Tạo hình này có phải hơi…”
Bên kia, ngay khi Ngụy Tỷ mở Wechat và nhấp vào ảnh xem, đồng tử liền co lại.
Người phụ nữ trong ảnh phơi trần cần cổ trắng nõn sạch mịn và xương quai xanh tinh tế như cánh chim, khuôn ngực mướt mát phập phồng. Nhìn xuống dưới nữa, dưới lớp vải xuyên thấu lộ ra vòng eo nhỏ hẹp, nửa che nửa kín, vô cùng hấp dẫn.
Ngụy Tỷ xem bức ảnh mà yết hầu khẽ lăn.
Một lúc sau, Lăng Chân nhận được cuộc gọi từ Ngụy Tỷ.
"Thay bộ khác đi." Người đàn ông nói.
Lăng Chân bụm microphone và nhỏ giọng hỏi: "Anh cũng thấy không ổn đúng không."
"Ừm." Màu mắt của Ngụy Tỷ rất tối và giọng nói nhẹ nhàng một cách kỳ lạ: "Không ổn."
Lăng Chân có chút khó xử: "Nhưng tôi không biết có thể đổi được không..."
Ngụy Tỷ như đang dỗ dành cô: "Được, ngoan, đi thay đi."
Khi Lăng Chân đã thay ra một bộ váy dài, Hình Lập gõ cửa bước vào phòng thay đồ, vừa đối diện với gương mặt đã make up tràn ngập tính nghệ thuật của Lăng Chân thì trầm mặc.
Lăng Chân chớp đôi mắt được gắn mi giả vừa dày vừa nặn một cách ngây thơ.
Sau đó, không biết Hình Lập đã nói gì với bên tạp chí, tóm lại, lớp make up đã được tẩy đi và làm lại, thay đổi thành kiểu trang điểm đơn giản hơn và quần áo cũng gần giống với phong cách thường ngày của Lăng Chân.
Khi Lăng Chân đang chụp hình, tổng biên tập và Hình Lập đứng ngoài xem, thở dài: “Tôi nghĩ đứa trẻ này vốn có điều kiện rất tốt, nếu có thể xoay sở được bộ đồ ban nãy thì có lẽ rất hút mắt. Nhưng bây giờ tạo hình này tuy rằng an toàn nhưng không nổi trội lắm."
Hình Lập cười và nói đầy ẩn ý: "Vẫn là an toàn một chút thì hơn."
Dù gì, đây cũng là yêu cầu của ông chủ bọn họ.
...
Mặc dù có trục trặc ở phần tạo hình một chút, nhưng quá trình quay chụp vẫn diễn ra suôn sẻ.
Chỉ là đèn flash liên tục nhấp nháy khiến Lăng Chân có chút lóa mắt, khi cô đang nghỉ ngơi thì cảm thấy trong dư quang có thứ gì đó cứ lóe lóe lên, nhưng lúc nhìn qua thì không có gì cả.
Lăng Chân nghĩ, có lẽ là bị lóa mắt bởi ánh đèn flash.
Chụp hình đến tận buổi chiều mới kết thúc, vẫn là Tiểu Đức lái xe, Lăng Chân thì dựa vào ghế ô tô, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cuộc hành trình rất yên bình, cho đến khi tới dưới cao ốc Khánh Tỷ, Hình Lập đột nhiên nói: "Đám người kia bám theo cũng rất sít sao nhỉ."
Lăng Chân mở mắt ra, dụi mặt: "Hả?"
Nửa tiếng trước, một hot search đã xuất hiện trêи Weibo…
#Lăng Chân trong trang phục hiện đại#
Có người đã lén chụp vài tấm hình mơ hồ của cô tại hiện trường chụp tạp chí, góc chụp rõ ràng, chân dung người được chụp không lộ vẻ lùn, mà lộ vẻ mập. Hơn nữa, bộ quần áo mà Lăng Chân thay ra sau đó lấy chi tiết làm trọng, nhưng nhìn từ xa, đó chẳng khác nào chỉ là một chiếc váy rất bình thường.
Tài khoản Weibo đó viết như sau: [Tạo hình hiện đại của "Tiểu Phù Thanh" bị lộ ra ngoài! Lăng Chân, một đối thủ khó lường trong làng giải trí là nhân vật nữ thứ trong "Tiên vấn" đã từng cực hot với tạo hình cổ đại tuyệt mỹ, nhưng tạo hình hiện đại lại như trong hình! Tôi thấy hơi thất vọng, có vẻ như không được đẹp như trong trang phục cổ trang [suy nghĩ] [trầm tư] Còn các bạn thấy sao?]
Hot search này lúc đầu không được phổ biến cho lắm, xếp hạng khoảng bốn mươi. Nhưng mười phút sau, một hot search bùng nổ khác lại xuất hiện…
#Tạo hình hiện đại không bằng tạo hình cổ đại của nữ minh tinh#
Hai bài viết đặt chung một chỗ, dụng ý đằng sau rõ rành rành. Rất nhanh sau đó, hai hot search được gắn liền với nhau và vọt lên vị trí thứ bảy.
Chụp lén vốn dĩ là một hành vi vô cùng trái đạo đức trong nghề, hơn nữa sau khi chụp lén còn bán lên hot search và tuyên truyền trắng trợn, đằng sau chắc hẳn là có người mua chuộc.
Khi đến văn phòng của Ngụy Tỷ, Hình Lập ngồi xuống ghế sô pha uống một ngụm nước.
"Có một số blogger trêи cổng hot search có hợp tác với công ty giải trí Trường Kỳ và công ty giải trí Thịnh Hạ."
Lăng Chân nghe thấy tên công ty này, trong lòng mơ hồ có chút phán đoán, có điều cũng không nói gì.
Ngụy Tỷ mở điện thoại ra, lướt Weibo xem qua.
Dưới những bài hot search có đủ các loại bày tỏ sự thất vọng với tạo hình hiện đại của Lăng Chân, nhánh còn lại là fan của các minh tinh nữ khác đem thần tượng của mình ra so bì với Lăng Chân, so sánh dìm hàng rất rõ ràng.
Anh hơi cau mày: "Có nên gỡ xuống hay không?"
Hình Lập có kinh nghiệm hơn trong lĩnh vực này, anh ta xua tay: "Nhanh sắc này của cô nhóc nhà mình chỉ cần chụp vài tấm ảnh đăng lên là tự khắc vả mặt bọn họ. Không cần gỡ".
Anh ta quay đầu lại nói với Tiểu Đức: "Chút nữa lấy máy ảnh chụp vài tấm ảnh đời thường của cô ấy, chắc là cậu biết sửa ảnh chứ nhỉ?"
Tiểu Đức chớp chớp đôi mắt được trang điểm tinh xảo của mình: "Đương nhiên được~"
Lăng Chân ngoan ngoãn đợi bọn họ thảo luận xong rồi mới hỏi: "Nhưng tại sao phải mua hot search vào lúc này?"
Hình Lập mở bài hot search đọ sắc của các nữ minh tinh và đưa điện thoại qua cho cô xem. Nữ minh tinh đứng đầu trong đó là một người quen, Giản Ôn Di của Giải trí Thịnh Hạ.
"Dạ tiệc từ thiện em biết chứ? Là thảm đỏ cuối cùng trong năm nay, các ngôi sao tụ họp, outfit thảm đỏ rất quan trọng." Hình Lập nói: "Trong lần bầu phiếu toàn dân trước, cô ta đã bị tạo hình cổ trang của em đè bẹp, lần này cô ta hằm hè như vậy là muốn trả lại một đòn.”
Lăng Chân “à” một tiếng, thầm nghĩ giới showbiz này quả là phức tạp.
Hình Lập lấy lại điện thoại: "Đến lúc đó "Tiên vấn" cũng đã đóng máy, các diễn viên chính chắc cũng sẽ đến thảm đỏ, em phải cân nhắc về tạo hình của mình thật cẩn thận đó."
Bên cạnh, Ngụy Tỷ nghe đến ba từ "diễn viên chính" thì hai mắt tối sầm lại.
Hình Lập đột nhiên nhớ ra gì đó, quay sang hỏi Ngụy Tỷ: "Chắc Ngụy tổng cũng đã nhận được thư mời rồi nhỉ? Năm nay vẫn không đi à?"
Trong những dịp quyên góp tiền tài như thế này, ban tổ chức chắc chắn sẽ không bỏ qua các nhà đầu tư, doanh nhân để góp phần vào “sân khấu công ích” của những nhân vật tầm cỡ.
Tuy nhiên, trước nay Ngụy tổng không bao giờ tham dự những sự kiện lặt vặt như vậy, gửi thư mời cũng chỉ tổ uổng phí.
Nhưng sau khi anh ta hỏi xong, Ngụy Tỷ bỗng xoay mặt và nói với Lăng Chân: "Số tiền quyên góp trong đêm từ thiện này và ba mươi phần trăm số tiền thu được từ buổi đấu giá sẽ được tặng cho trẻ em khuyết tật vùng Tây Bắc."
Lăng Chân mở tròn mắt: "Thật à!"
Ngụy Tỷ gật đầu: "Vì vậy anh cũng sẽ tới."
Hình Lập: "..."
Lăng Chân không ngờ Ngụy Tỷ lại có tấm lòng tốt như vậy, hai mắt sáng ngời, cảm động: "Anh thật tốt!"
Hình Lập: "..."
Người đàn ông này đang giả dạng sói lớn vẫy đuôi gì vậy chứ??

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.