Hoa Vinh vì mấy ngày gần đây công việc không thuận lợi liên tục bị người ta ám toán tập kích nên trong lòng có chút không vui. Nhưng khi về đến Thảo Điền anh tuyệt nhiên không để những điều không vui đó lộ lên khuôn mặt mình bởi anh không muốn Lý Tử Thất phải lo lắng. Cô đã vì anh mà làm nhiều việc nay anh muốn cô phải chuyên tâm tuyệt đối tĩnh dưỡng cho tốt.
Tình cảm của hai người ngày càng mặn nồng. Có những lúc Hoa Vinh tưởng chừng như mình đang mơ vậy. Công việc của Hoa Vinh là điều hành một tổ chức hắc ban vô cùng lớn. Bước vào thế giới này việc đòi hỏi có một tình yêu chân thành là một điều vô cùng xa xỉ. Hoa Vinh hiểu rõ điều đó nên giờ đây anh quyết tâm bảo vệ Lý Tử Thất thật chặt bởi anh sợ một ngày nào đó cô sẽ tan biến như bong bóng xà phòng không để lại chút dấu vết nào.
Lôi Hạo Nhiên sau một ngày vất vả truy tìm rốt cuộc cũng tìm được một chút manh mối vội vàng đến gặp Hoa Vinh để báo cáo tình hình.
“Lão đại, đây là bản báo cáo ghi chép về tình hình của các tập đoàn lớn trong những ngày gần đây. Mời anh xem qua.”
Hoa Vinh cẩn thận lất từng trang một.
“Tập đoàn Hoàn Mỹ vừa thực hiện một phi vụ bán dầu lớn ở khu tam giác vàng, tập đoàn Hưng Long đang thực hiện công trình sản xuất và khai thác trí tuệ nhân tạo, tập đoàn Vệ Thị đang vận chuyển hàng lậu trái phép qua cửa khẩu,…”
“Em cảm thấy tất cả bọn đều đáng ngờ. Chỉ có tập đoàn Hoa Thị là im hơi lặng tiếng không có gì bất thường.” - Lôi Hạo Nhiên suy đoán.
Hoa Vinh ngẫm nghĩ một lát rồi đặt xấp báo cáo xuống bàn.
“Càng bình thường chứng tỏ càng có gì đó đáng ngờ. Các tập đoàn này đều lớn mạnh, giữa bọn họ tiến hành những hành động mờ ám là việc xảy ra như cơm bữa. Nhưng cậu nhìn xem, từ lúc chúng ta gặp chuyện đến nay, Hoa Thị luôn tỏ ra yên bình chẳng có hoạt động nào nổi bật thật làm cho người ta cảm thấy vô cùng đáng ngờ.”
Lôi Hạo Nhiên bỗng trầm tư.
“Nhưng người đứng đầu tập đoàn Hoa Thị là Hoa Thiếu Hùng vốn từ trước đến nay với chúng ta không thù không oán, lại không hề có cuộc đụng độ nào trước đây. Em không nghĩ được lý do nào bọn họ lại làm vậy.”
Hoa Vinh mỉm cười bình thản nói.
“Thật ra có nhiều mối ân oán luôn bắt đầu từ con số 0 tức là không có chuyện gì cả. Mâu thuẫn vẫn luôn xuất hiện từ những điều nhỏ nhặt nhất. Không cần biết là có hay không cậu lập tức chú ý kỹ động tĩnh của của họ cho tôi.”
“Được, em làm ngay.”
Lôi Hạo Nhiên nhanh chóng đi làm ngay. Từ trước đến nay Lôi Hạo Nhiên vẫn luôn nhanh nhạy như vậy nên Hoa Vinh rất yên tâm về khả năng tác nghiệp của anh.
Quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của Hoa Vinh, khoảng chưa đầy một canh giờ đồng hồ, hành tung của tập đoàn Hoa Thị những ngày gần đây đã được Hoa Vinh nắm hết. Những bằng chúng có thể không rõ ràng đối với người khác có lẽ không nhìn ra được cái gì nhưng Hoa Vinh nhìn sơ qua đã biết được hung thủ là ai. Chỉ có điều anh không biết lý do tại sao Hoa Thiếu Hùng lại làm như vậy. Điều này thật khó nghĩ.
Nhưng tạm gác mọi chuyện, một khi đã động tới Hoa Vinh dĩ nhiên anh không thể nào chờ cho họ tác oai tác quái được. Đã đến lúc trả lại cho bọn họ tất cả rồi. Hoa Vinh suy nghĩ giây lát rồi căn dặn Lôi Hạo Nhiên một vài điều.
Lúc này tại tổng bộ của Hoa Thị, Chương Tử Di đang kè kè bên cạnh Hoa Thiếu Hùng.
“Anh à, kế hoạch vẫn đang thuận lợi chứ?”
Hoa Thiếu Hùng nhắm mắt gật đầu.
“Nhưng anh có một thắc mắc tại sao em lại tìm mọi cách muốn anh đối phó với Trần Hoa Vinh.”
Chương Tử Di đúng dậy nhìn xa xăm.
“Thật ra những người ở tập đoàn Trần Thị đó vô cùng xấu xa. Họ đã từng hại em và cả nhà của em nữa. Anh hãy giúp em trả thù họ có được không?”
Hoa Thiếu Hùng đứng dậy ôm Chương Tử Di từ phía sau.
“Anh nhất định sẽ trả thù giúp em.”
Ánh nắng vàng vọt xuyên qua ô kính. Chương Tử Di lộ vẻ mặt đáng thương trước mặt Hoa Thiếu Hùng nhưng đằng sau khuôn mặt ấy lại là một bụng dạ khó lường với con dao sắc nhọn có thể sẵn sàng giết người.
Trong khi Hoa Thiếu Hùng đang vội vã ăn mừng chiến thắng thì đột nhiên trợ lý của ông ta hớt hải chạy vào.
“Thưa Hoa Tổng mọi việc không xong rồi. Người của chúng ta tiến hành phục kích nhưng đã thất bại, cả bọn đều bị thương hết.”
Hoa Thiếu Hùng nghe vậy liền phun ra một ngụm trà đang uống dang dở.
“Như vậy là sao chứ?”
Trợ lý nhìn Hoa Thiếu Hùng với ánh mắt ái ngại nói.
“Thật ra không hiểu sao hôm nay những địa điểm giao dịch của Trần thị toàn bộ đều là tin giả. Những lô hàng đó không có thật. Họ chỉ phục kích để nhắm vào chúng ta mà thôi.”
Một tách trà bay ra xém chút nữa là trúng đầu của trợ lý, anh ta hốt hoảng vội né sang một bên.