Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 224: Hai Cái Lựa Chọn




“Hả?”
Ngay tại nháy mắt Đạm Ðài Liên xuất hiện, cách Đạm Đài Liên ngoài mấy ngàn trượng, một bóng người đã ngồi xếp bằng tu luyện gần nửa canh giờ đột nhiên mở mắt.
“Còn có người lĩnh ngộ... Chẳng lẽ là Trần Hạo?
Bóng người này chính là Diệp Vấn Đạo, sau khi cảm ứng được xa xa xuất hiện không gian dao động, Diệp Vấn Đạo trước tiên liền đoán đến Trần Hạo. Bởi vì lần này trong ba mươi đệ tử tiến vào, chỉ có thiên phú, ngộ tính, thực lực của Trần Hạo, mới có thể cùng hắn tương đương, đột phá gông xiềng giam cầm của bóng đêm vô tận, tiến vào Thất Tinh động thiên thật sự.
“Tốt! Tốt lắm! Như vậy tốt nhất! Nơi này là nơi đi về của ngươi rồi!”
Vẻ mặt Diệp Vấn Đạo lóng lánh ra một cỗ cuồng ngạo cùng hung ác bễ nghễ thiên hạ, thì thào. Tuy hắn biết rõ Trần Hạo đã tiến vào mà nói, khẳng định cũng đã bước vào Kim Đan cảnh, nhưng lại không có chút sợ hãi, chỉ có sát ý ngập trời. Bởi vì hắn tin tưởng tấn thăng đến Kim Đan cảnh sơ kì, luyện thành cửu kiếm hợp nhất, bước vào Sát Lục kiếm đạo tầng thứ hai, hắn tuyệt đối không phải Trần Hạo có thể chống lại.
Trần Hạo đã tiến vào, hắn không thể buông tha.
Cho dù hy sinh một chút thời gian tu luyện cũng là đáng giá. Bởi vì tu luyện Sát Lục kiếm đạo, hắn quyết không cho phép bất cứ thất bại nào, không chém giết Trần Hạo, Sát Lục chi tâm của hắn liền tồn tại tâm ma, cái này sẽ trở thành nhân tố chủ yếu chế ước cảnh giới của hắn. Lúc này không giết, sau khi ra khỏi Thất Tinh động thiên, dù hắn có năng lực chém giết Trần Hạo, chỉ sợ tông môn cũng không cho phép, nhiều nhất là đánh bại hắn. Nhưng loại kết quả này hiển nhiên không bằng chém giết thống khoái hơn.
Tê!
Thanh âm chưa dứt, Diệp Vấn Đạo liền biến thành một tia sáng, hướng về phương hướng không gian dao động truyền đến, chạy như bay.
Không gian thần kỳ thất tinh liên châu này tràn ngập thiên địa nặng lượng càng thêm hùng hồn, duy nhất khác biệt là biến thành bảy ngôi sao rực rỡ, hơn nữa ánh sao rực rỡ liền thành một thể, mang theo khí tức huyền ảo có thể xuyên thủng bóng tối, trực tiếp rót nghiêng đến trên người, lúc nào cũng có thể cảm ứng được từng đạo khí tức huyền ảo của thiên đạo pháp tắc.
Toàn bộ không gian đã như ở dưới tinh không. Không còn là bóng đêm vô tận đưa tay không thấy năm ngón nữa.
Cũng không có cái gọi là một tầng đến ba tầng có thể bằng được.
...
“Ừm?”
Đang chăm chú nhìn bảy ngôi sao, tâm thần kích động, Đạm Đài Liên bỗng nhiên cảm ứng được một cỗ sát ý sắc bén khủng bố tràn ngập tới, vội quay đầu nhìn, chỉ thấy xa xa một dải ánh sáng đang hướng về mình tới gần.
Dưới ánh sao nhàn nhạt, Đạm Đài Liên cũng không nhìn thấy bộ dáng đối phương. Nhưng khí tức này lại nháy mắt làm Đạm Đài Liên khẽ nhíu mày.
“Sát khí thật nồng đậm... Hẳn là Diệp Vấn Đạo!”
Đạm Đài Liên nháy mắt liền từ khí tức của đối phương phán đoán ra thân phận hắn. Trong ba mươi đệ tử, chỉ có sát phạt khí của Diệp Vấn Đạo mới có thể nồng đậm như thế.
Một loại dự cảm không tốt xuất hiện trong lòng Đạm Đài Liên.
Rất rõ ràng, Đạm Đài Liên cảm ứng được không gian dao động tới gần. Nơi tu luyện tuyệt hảo như thế, Diệp Vấn Đạo không tu luyện, chạy tới tất nhiên là có chuyện.
Nhìn bóng dáng nhanh chóng tiếp cận, Đạm Đài Liên nhíu chặt mày ngài, năng lượng quanh thân lặng yên không một tiếng động bỗng nhiên vận chuyển tới cực hạn.
“Lại là nàng?”
Vốn định ra tay, Diệp Vấn Đạo lúc cách Đạm Ðài Liên phạm Vi trăm trượng, đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Đạm Đài Liên có chút kinh ngạc thầm nghĩ, sát khí nồng đậm trên người thoáng thu liễm một chút, liền lần nữa không kiêng nể gì bùng nổ. Ánh mắt nhìn về phía Đạm Đài Liên tràn ngập hung ác cùng tàn khốc, nhưng chưa lập tức ra tay.
“Đạm Đài Liên này trước khi tiến vào Thất Tinh động thiên chỉ là hạ phẩm ý thánh, không nghĩ tới đã tăng lên tới Kim Đan cảnh... Nàng là đạo lữ của Trần Hạo, hơn nữa là ý giả... Đạo lữ như vậy, ở tu luyện giới cũng là bảo bối...”
Tâm niệm Diệp Vấn Đạo thay đổi thật nhanh, biểu cảm trên mặt trở nên càng lúc càng lạnh lùng hung ác.
Trần Hạo có được Đạm Đài Liên đạo lữ như vậy, trước khi tiến vào Thất Tinh động thiên, hắn mặc dù có chút hâm mộ, nhưng không để ở trong lòng. Dù sao Đạm Đài Liên cùng Trần Hạo cảnh giới chiến lực có chênh lệch thật lớn, muốn thật sự dung hợp, còn cần thời gian. Nhưng bây giờ, Đạm Đài Liên tăng lên khủng bố như thế lại làm hắn cảm nhận được uy hiếp thật lớn.
Ý giả bước vào Kim Đan cảnh, nữ nhân như vậy một khi ra khỏi Thất Tinh động thiên song tu với Trần Hạo mà nói, Trần Hạo sẽ như cá gặp nước, đạt được chỗ tốt không thể tưởng tượng, tốc độ tu vi tiến cảnh của hai người cũng sẽ vượt qua đệ tử bình thường, thậm chí hắn cũng không cách nào bằng được. Trừ phi hắn cũng có thể tìm được Đạm Đài Liên đạo lữ như vậy. Nhưng chuyện không đơn giản như vậy.
“Chết! Nữ nhân này phải chết! Nếu không dù Trần Hạo bây giờ chưa tấn thăng đến cảnh giới Kim Đan, sau khi ra ngoài cũng sẽ nhờ nữ nhân này mà nhanh chóng tăng lên! Uy hiếp đối với ta thật lớn! Trừ phi...”
Diệp Vấn Ðạo nghĩ tới cái gì, nhìn chằm chằm Đạm Ðài Liên tràn ngập cảnh giác, bỗng nhiên thu hồi sát ý của mình, nói: “Đạm Đài Liên sư muội phải không? Thật không nghĩ tới thiên phú của ngươi lại cao như thế...”
“May mắn mà thôi. Thất Tinh động thiên này còn lại bốn giờ thời gian cuối cùng, Diệp sư huynh lúc này lấy tu luyện làm trọng!” Đạm Đài Liên nhìn chằm chằm Diệp Vấn Đạo, lạnh giọng nói, tuy mặt ngoài bình tĩnh nhưng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt làm Đạm Đài Liên không dám có bất cứ thả lỏng. Diệp Vấn Đạo cường hãn, nàng là biết. Tuy nàng giờ phút này đã tấn thăng đến Kim Đan cảnh, rút nhỏ chênh lệch với Diệp Vấn Đạo, nhưng khí tức khủng bố của đối phương lại vẫn không phải nàng có thể đề kháng.
Nhưng Đạm Đài Liên tuy khẩn trương nhưng không úy kỵ. Ít nhất ở nàng xem ra, Diệp Vấn Đạo tuy cùng Trần Hạo đánh ngang tay, không cam lòng, hơn nữa cũng là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của nhau, nhưng dù sao cũng là người đồng môn. Nghĩ đến Diệp Vấn Đạo còn chưa máu lạnh đến mức ngay cả nàng cũng chém giết.
“Phải không? Quả thật nên lấy tu luyện làm trọng. Vậy không chậm trễ thời gian nói nhảm nữa. Cho ngươi hai lựa chọn, một là chết. Hai là làm đạo lữ của ta, bây giờ làm ngay”
“Vô sỉ!” Đạm Đài Liên nhất thời cả giận nói.
Oành!
Ngọn lửa mênh mông khủng bố nhất thời từ quanh thân phát ra, giơ kiếm chỉ về phía Diệp Vấn Đạo.
“Sao lựa chọn cái chết? Cần phải hiểu rõ, đừng tưởng rằng ngươi tấn thăng đến Kim Đan cảnh thì có tư cách chiến với ta. Giết ngươi thoải mái như giết gà. Làm đạo lữ của ta là lựa chọn sáng suốt nhất. Đương nhiên ngươi đã là nữ nhân của Trần Hạo, nói khó nghe chút, một cái giày rách. Cho nên Diệp Vấn Đạo ta có thể tốt với ngươi, nhưng chỉ có thể chỗ tối, sau khi rời khỏi đây, ngươi chỉ có thể lén là nữ nhân của ta! Thiên phú của ta so với Trần Hạo càng tốt hơn, hơn nữa không bao lâu hắn sẽ chết dưới kiếm của ta. Ta nói là sự thật. Kẻ thức thời trang tuấn kiệt, lựa chọn đi...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.