Nghiệt Ái

Chương 12: Về nhà




Hai người sóng vai cùng nhau đi xuyên qua hành lang lớp học thật dài. Mặc dù đều không nói chuyện, nhưng lại có cảm giác hài hòa khó nói thành lời.
"Thanh Mộc. Có phải cậu tham gia kỳ thi toán học không?" Hai người mới ra khỏi tòa nhà chính. Mặt mày Giang Khuynh Ca tràn đầy ý cười, hỏi một câu.
"Đúng vậy. Cậu lại biết rồi." Cố Thanh Mộc cũng mỉm cười.
Bầu không khí khi ở cùng Giang Khuynh Ca luôn làm cô có cảm giác rất thả lỏng.
"Giáo viên dạy toán lớp bọn mình khen cậu không ít lần. Dĩ nhiên cuộc thi lần này cũng nhắc tới cậu." Cô ấy mỉm cười dịu dàng nhìn Cố Thanh Mộc.
Cố Thanh Mộc vô tội mà sờ sờ gáy, tươi cười thẹn thùng. Không ngờ học bá sẽ chú ý tới cô.
Đi tới đi lui đã đến nhà để xe đạp. Nhà để xe cũng ở cạnh cổng trường học.
"Nhà cậu ở đâu? Nếu không mình tiễn cậu một đoạn."
Cố Thanh Mộc nhìn thoáng qua sách cô ấy ôm trong ngực. Nhìn có vẻ rất nặng.
"Vinh Cảnh hoa viên." Giang Khuynh Ca cũng không từ chối cô. Báo địa chỉ theo đúng sự thật.
"Nhà cậu cách nhà mình rất gần nha. Chỉ cách một con đường." Vẻ mặt Cố Thanh Mộc đầy kinh ngạc, bỏ sách của cô ấy vào trước giỏ xe.
Giang Khuynh Ca ngồi nghiêng về một bên ở ghế sau. Ngón tay mảnh mai tinh tế như ngọc nắm lấy yên xe phía trước. Hôm nay cô ấy mặc váy, cho nên ngồi như vậy vẫn không quá thuận tiện.
Tốc độ xe của Cố Thanh Mộc chậm hơn rất nhiều so với ngày thường. Dẫu sao ghế sau có người ngồi, cô cũng không thể chạy như gió giống như trước kia.
Bầu trời màu đỏ cam rực rỡ tươi đẹp. Gió thổi ở trên mặt mang theo cảm giác mát lạnh. Ánh mắt trong trẻo sáng ngời của Giang Khuynh Ca nhìn chằm chằm vào sườn mặt của người kia.
Đường cong góc nghiêng của cô rất rõ ràng, có vẻ kiên cường hơn nhiều so với những cô gái bình thường khác. Đôi mắt cô trắng đen rõ ràng, sáng long lanh cực kỳ giống Obsidian*. Mái tóc ngắn đen nhánh làm tôn lên ngũ quan càng thêm trắng nõn thanh tú của cô.
(*Obsidian còn gọi là đá vỏ chai hay hắc diệu thạch là một dạng thủy tinh núi lửa tự nhiên được tạo ra ở dạng đá mácma phun trào. Google để biết thêm nhé! Tà sẽ để ảnh viên đá ở trang bìa chương này, long lanh đẹp xỉu luôn mí bồ.)
Còn có giọng nói ngày thường trầm thấp giàu từ tính của cô. Và còn có thật nhiều thật nhiều điều về cô trước kia. Trong lòng Giang Khuynh Ca xoay chuyển trăm ngàn lần.
Thế nhưng Cố Thanh Mộc đang chuyên tâm nhìn đường ở phía trước cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Cố Thanh Mộc cảm nhận được trọng lượng ở ghế sau cùng với phong cảnh quen thuộc ven đường. Nhớ tới rất lâu trước kia, cô cũng đưa một người về nhà như thế này.
Khi đó hai người các cô vẫn luôn vừa nói vừa cười. Thậm chí nàng còn luôn miệng ồn ào muốn tới cửa hàng bánh ngọt đối diện để mua bánh kem. Chỉ là dần dần về sau, cơ hội hai người các cô cùng nhau về nhà càng ngày càng ít. Cuối cùng ngay cả đồng hành cũng không còn nữa.
Cố Thanh Mộc nắm chặt tay lái, đôi mắt phục hồi vẻ trấn tĩnh. Chuyện quá khứ chung quy vẫn nên để nó qua đi.
Sau khi tiễn Giang Khuynh Ca về đến nhà an toàn, Cố Thanh Mộc lập tức phóng xe chạy thẳng một mạch về nhà. Rốt cuộc áp lực học tập quá lớn, cô cũng cần phải giải tỏa.
Cố mẹ đã làm xong một bàn đồ ăn. Tất cả đều là món mà Cố Thanh Mộc thích ăn. Tôm chiên xù, sườn xào chua ngọt, còn có thịt bò xào.
Mấy ngày nay bà nội về quê, trong nhà chỉ còn lại cô và Cố mẹ. Cố ba cũng chỉ là thỉnh thoảng trở về. Dù sao trong cục có rất nhiều vụ án phải giải quyết.
"Mẹ. Sao hôm nay lại làm nhiều món ngon như vậy?" Cố Thanh Mộc xới cơm qua loa, vẻ mặt có chút hiếu kỳ.
"Giúp con bổ sung dinh dưỡng. Khoảng thời gian này con gầy đi nhiều." Vẻ mặt Cố mẹ nhìn con gái nhà mình đầy đau lòng.
Cố Thanh Mộc cười khúc khích nhìn Cố mẹ một cái, cúi đầu tiếp tục lùa cơm. Thật ra cô vẫn khá thân thiết với bà nội. Khi còn nhỏ vẫn luôn sống ở quê cùng bà nội. Sau khi lớn hơn một chút mới ở bên cạnh cha mẹ. Cho nên tính cách của cô cũng tương đối cô độc.
"Đúng rồi. Khoảng thời gian này sao không thấy bạn học Diệp của con tới nhà chúng ta chơi?" Cố mẹ gắp thức ăn bỏ vào trong bát của con gái, vẻ mặt lo lắng nói.
Tính cách con gái cô độc, bà tất nhiên biết. Nhưng mà ngày thường bà và Cố ba đều quá bận, chỉ nghĩ con cái trưởng thành là tốt rồi.
Bà cũng biết Cố Thanh Mộc và Diệp Vãn An là bạn tốt của nhau. Là một người mẹ, bà tự nhiên cũng sẽ chú ý đến Diệp Vãn An.
______________________
Editor có lời muốn nói: Hôm nay 2 chương, editor không có gì muốn nói =]]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.