Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em

Chương 37: Cô gái cứng đầu (H+)




Bên trong cô ấm nóng cứ thít chặt lấy anh tựa hồ muốn bức anh bắn khí, hai đầu lông mày anh nhíu chặt lại, mồ hôi cũng ướt đẫm trên trán anh.
"Thả lỏng ra"
Cố Chi Quân hối hả ra lệnh, ánh mắt nhìn cô phủ đầy nhục dục. Lời nói có chút lớn giống như là quát trẻ con.
Hạ An lại nghe không hiểu, đôi môi đỏ mộng run rẩy một hồi cũng không phát ra được âm thanh gì, ánh mắt ngây ngô nhìn anh, chẳng biết cách nào thả lỏng.
Âm thanh anh lớn như vậy cô còn tưởng anh mắng cô, đôi chân thon dài quắn ngang hông anh có chút sợ hãi vô thức kéo lại chặt hơn.
"Cô gái cứng đầu"
Anh đánh nhẹ vào mông cô rồi lại tiếp tục chuyển động, giống như là trừng phạt, anh điên cuồng tăng nhanh tiết tấu, mỗi lần tiến đều tìm đúng điểm nhạy cảm nhất trong cô mà đâm tới.
Chơi đùa cô hơn 1 năm anh biết thật rõ từng ngóc nghách trong người cô, nếu anh dùng đến kỹ thuật chắc chắn có thể ép cô sướng đến thần hồn điên đảo.
Quả thật đúng như anh đoán, chỉ mới đẩy mạnh vài cái, Hạ An đã chịu không nổi mà rên rỉ yêu kiều, đôi tay nhỏ bé cũng vô thức đưa lên ôm chặt anh.
"Ân, aaa, Chi Quân...Chi Quân..."
Mở ra đôi môi ướt át cô không ngừng thở dốc, trong người có cảm giác rất lạ, thật nóng, như muốn làm cô tan chảy.
Cô cảm nhận rõ nơi phía dưới chật chội của mình bị thứ gì cứng rắn chen vào, vừa trơn láng lại có chút gập ghềnh của từng nếp gân mạnh mẽ.
Mỗi lần thứ đó tiến vào đều đụng trúng nơi sâu nhất trong cô, một lần lại một lần làm đầu óc cô dần trống rỗng. Chỉ có nơi đoá hoa xinh đẹp là nổ lực mở ra dung nạp thứ to lớn ấy.
Nhìn thấy cô yêu kiều như thế, Cố Chi Quân lập tức thích thú ra sức tấn công dữ dội.
Anh làm quá nhanh, thứ xù xì đáng sợ kia cứ mạnh bạo ma sát vào hai vách thành ướt át của cô làm nó ngày càng nóng lên, dòng nước mật ngọt nhu mì trong cô cũng bị khích thích trút ra như suối, từng thớ thịt mềm mại bên trong không ngừng co lại bấu lấy chiếc gậy sắt thô cứng của anh, cô ép thật chặt hoàn toàn không cho anh cơ hội chạy trốn.
Khoái cảm ngày càng tăng cao Cố Chi Quân chẳng còn khống chế được hành động của mình, đôi tay gân guốc nắm thật chặt eo cô, hạ thân ra vào như vũ bão, sắp đến giới hạn anh gục mặt vào hõm cổ cô, nhấp mạnh mấy lần cuối cùng gầm rừ một tiếng trút hàng tá tinh hoa nóng hổi vào trong cô.
Dịch ấm áp truyền đến Hạ An cũng chịu không nổi nơi nhỏ hẹp co rút mãnh liệt chảy ra dòng nước ngọt ngào, hòa cùng dịch của anh thành hỗn hợp nhày nhụa chảy xuống ga giường.
"Hừ..."
Cố Chi Quân không rút thứ kia của mình ra cứ để nó trong người Hạ An, khuôn mặt điển trai vẫn vùi vào hõm cổ thơm tho của cô không ngừng thở dốc, cả thân thể to lớn cũng đè lên người cô.
Hạ An cảm thấy anh có chút nặng đôi tay run run nâng lên, theo lẽ thường tình phải đẩy anh ra chẳng qua cô lại làm ngược lại cứ ôm chầm lấy anh, gương mặt thanh tú cũng học theo anh mà nhụi vào ngực anh, bên môi lại nỉ non.
"Chi Quân..."
Đôi mắt cô hơi khép lại giống như muốn giữ tư thế này mà ngủ, cô thật sự rất mệt rồi.
Chẳng qua mắt cô chưa kịp nhắm lại, trong người lại có cảm giác lạ lẫm, tựa hồ có thứ gì đó bên trong đang dần bành trướng.
Không đợi quá mấy giây, cảm giác căng tức trong cô đã trở lại, chỉ là cô không hiểu đây là ý nghĩa gì cứ mặc kệ nó mà khó chịu thíp đi.
Cố Chi Quân lại không có ngây thơ như cô, anh hít sâu một hơi rồi từ người cô chống tay dậy.
Ánh mắt đầy tơ đỏ nhìn khuôn mắt hồng hào đang an tĩnh ngủ.
Anh vừa xuất ra chưa được bao lâu đã bị sự ấm nóng của cô làm cho cứng lại, thật đúng là tiểu yêu tinh mê người, đây chính là muốn dụ hết tất cả tinh hoa của anh đúng không?
Nhìn lên cái đồng hồ treo tường anh tặc lưỡi bực dọc.
Đã 2 giờ sáng, nếu anh còn làm nữa chắc chắn ngày mai sẽ trễ làm.
Nhưng mà thứ dục vọng kinh người kia vẫn đang sưng to, nếu mà nhịn chắc chắn sẽ hư.
Hừ! Mặc kệ đi, bất quá không cần họp nữa.
Vừa dứt suy nghĩ trong đầu anh đã mang người Hạ An xoay một vòng làm cả hai đều nằm xuống giường, tấm lưng mềm mại của cô dán chặt lên lòng ngực của anh.
Nâng lên một chân của cô, anh lần nữa mạnh bạo đâm tới.
"Ư~~ aa"
Hạ An vẫn đang ngủ nhưng cảm giác bứt rứt trong người tăng cao quá bản thân chịu không nổi, đôi môi anh đào vô thức bật ra tiếng kêu.
"Hừ"
Cố Chi Quân lần nữa hài lòng mà thở dài thoả mãn, nhìn lên vành tai đỏ ửng của cô anh liếm quá một vòng rồi nhẹ nhàng cắn xuống, bên môi thủ thỉ.
"Người phụ nữ, cô tuyệt lắm"
[...]
Đêm dài trôi qua, Cố Chi Quân làm cô thật nhiều lần, đến khi thật sự mệt đến lên không nổi nữa mới buông tha.
Buổi sáng tỉnh dậy quả nhiên đúng như Cố Chi Quân nghĩ, anh trễ làm rồi.
Nhìn qua nguyên nhân làm mình trễ làm anh mím môi lạnh lùng.
Lại một lần nữa anh để cô ngủ lại cùng anh.
Nếu là anh của mấy lần trước thì nhất định sẽ đạp cho cô một cước khiến cô từ trên giường bay xuống, chẳng qua lần này anh lại không làm thế, đêm qua cô thật sự rất kiều mị làm anh ăn rất thoả mãn, một lần ngủ chung này xem như phần thưởng cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.