Ngự Xà Cuồng Phi

Chương 175: Bí mật của Thương Lan Việt




Edit: Đường Y Huệ ***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ
“Hơn nữa lại còn tổn thương nguyên khí nặng nề, nhưng mà hiện giờ sư tôn đã tốt hơn rồi, chẳng qua thể lực còn chưa khôi phục hoàn toàn.” Nam nhân kia nói.
“Ừ! Lần này tại yến hội Thất Tịch, sẽ cướp đoạt bảo vật, tới đều là Quốc vương của ba nước, chỉ cần bọn họ chết, lập tức ba người kế vị sẽ lên ngôi, đến lúc đó còn không phải là do chúng ta khống chế sao?” Thương Lan Việt vừa nói trong mắt lộ ra vẻ khát máu, cùng đắc ý.
Phượng Thiên Mị ở chỗ tối nghe được bọn họ nói chuyện thì kinh hãi.
Cái gì?
Phù thủy Quý Thiên kia chính là sư phụ của Thương Lan Việt, chuyện của đảo Linh Cốc, thì ra không phải phù thủy Quý Thiên bị Ngạo Dương thu mua, mà là Ngạo Dương bị phù thủy Quý Thiên khống chế.
Hơn nữa bọn họ còn khống chế người kế vị của ba nước, chỉ cần Quốc vương ba nước vừa chết, bọn họ sẽ dễ dàng khống chế bốn nước.
Chỉ là tại sao bọn họ không trực tiếp khống chế Quốc vương của ba nước, không hẳn phải là bốn Quốc vương của bốn nước, nếu khống chế bốn Quốc vương đó không phải là có thể nhất thống thiên hạ rồi sao?
Còn có yến hội đêm Thất Tịch, cũng là cướp đoạt bảo vật, rốt cuộc là bảo bối gì có thể khiến cho Quốc vương ba nước tự mình tới.
Trước mắt xem ra tình huống càng ngày càng phức tạp, càng ngày nàng càng cảm thấy khó khăn.
Nhưng mà, Phượng Thiên Mị vừa mới nghi ngờ chuyện tại sao không trực tiếp khống chế Quốc vương của bốn nước, thì bên kia vang lên lời Thương Lan Việt nói.
“Hừ! Ba lão bất tử của ba nước kia không ngờ lại tâm cơ như vậy, sợ có người ám sát, nên lấy ra mấy thế thân, nếu không phải mỗi lần sư phụ dùng pháp thuật bị tổn hao một năm tuổi thọ, thì cũng đã không lãng phí thời gian như vậy, ra tay trên người kế vị của các nước, mà trực tiếp ra tay các Quốc vương kia.” Thương Lan Việt vặn vẹo, có chút không cam lòng nói.
Nghĩ đến có thể mau hoàn thành việc lớn, thế nhưng cố tình phải đi nhiều đường, như thế khiến trong lòng hắn tràn đầy không thoải mái.
Sau khi Phượng Thiên Mị nghe xong, một lần nữa trong lòng kinh ngạc, thì ra nguyên nhân này!
“Làm việc tốt thường gian nan!” Nam tử lạnh nhạt nói.
Bên này, trong lòng Phượng Thiên Mị đầy bất an, các Hoạt tử nhân này thân đều là bất tử, lại không biết tử huyệt ở chỗ nào, nếu phải đối phó đúng là không dễ!
“Huyết xà, nếu mi đấu với những tử sĩ kia, sẽ như thế nào?” Phượng Thiên Mị hỏi.
“Xích xích…Chủ nhân, ta và bọn chúng thân đều bất tử, cho nên, chỉ cần không tìm được tử huyệt của bọn chúng chỉ có thể đối chiến cho đến khi hao hết tinh lực, sẽ mệt chết.” Huyết xà nói.
“Xem ra chúng ta vẫn không thể cứng đối cứng, phải dùng trí rồi, chỉ là dựa vào lực lượng của chúng ta sợ không dễ dàng. Yến hội đêm Thất Tịch, quần thần đông đảo, chúng ta không thể ngăn cản được Quý Thiên dùng phép thuật khống chế người, nếu một khi bọn họ bị khống chế, chúng ta sẽ không thể xoay chuyển được.” Phượng Thiên Mị bất đắc dĩ thở dài nói.
Khó khăn của Phượng Thiên Mị, chính nàng không thể nào bị phù thủy khống chế, nhưng cũng không có khả năng ngăn cản hoặc để cho người khác không bị phù thủy khống chế.
“Xích xích…chủ nhân, phù thủy mạnh hơn nữa cũng có khắc tinh’ Huyết xà cảm ứng được Phượng Thiên Mị đang rối rắm, vội vàng nói.
“Khắc tinh là cái gì?” Phượng Thiên Mị vừa nghe vội vàng hỏi.
“Xích xích…Là rắn, nhưng phải là loại thành tinh, tinh xà có ba trăm năm đạo hạnh trở lên, bọn họ sẽ không bị phù thùy khống chế, nếu như có chúng nó ở bên cạnh người, có thể tránh được một kiếp.” Huyết xà nói.
Phượng Thiên mị sửng sốt, chân mày nhĩu chặt giãn mở ra, cuối cùng cũng có hy vọng, xà tinh tu luyện ba trăm năm trở lên, Bạch Nhan cũng là xà tinh, chẳng qua là, sợ phải cứu nhiều người như vậy, không được.
Nhưng mà cứ được bao nhiêu tính bấy nhiêu, vẫn hơn là so với không cứu.
“Những Hoạt tử nhân kia còn có biện pháp nào khác ngăn cản hay không?” Phượng Thiên Mị hỏi.
“ Hoạt tử nhân được luyện chế chỉ nghe lệnh người điều khiển, cùng người luyện chế ra, bởi vì họ dùng máu của chính mình luyện, bây giờ người điều khiển là Thương Lan Việt, chỉ cần Thương Lan Việt chết thì Hoạt tử nhân cũng sẽ không chủ động công kích, trừ phi người luyện chế hạ lệnh. Hiện tại người luyện chế không có ở đây, nên, người điểu khiển vừa chết, chỉ cần chúng ta không đụng phải họ, thì bọn họ sẽ  không phát ra công kích.” Huyết xà nói.
Phượng Thiên Mị sửng sốt một chút, những vẫn không nói gì, phía trước vang lên  tiếng quát to: “Người nào? Đi ra.”
Phượng Thiên Mị cả kinh, thầm kêu không ổn, bị phát hiện.
Nhưng là cũng nghi ngờ, mình không có  lên tiếng, cũng không có lộn xộn, ngay cả hô hấp cũng nhẹ như không có, bọn họ làm sao có thể phát hiện ra nàng đây.
“Xích xích…. Chủ nhân, nam tử kia nhất định có phép thuật, cảm nhận được hơi thở của người, hẳn là đạo hạnh không cao, hơn nữa người lại ẩn nấp rất tốt, cho nên đến bây giờ hắn mới phát hiện ra.” Huyết xà giải thích.
Phượng  Thiên Mị khẽ nhíu mày, trong mát thoáng lóe lên ánh sáng màu đỏ, lại bị phát hiện, cho dù không bị phát hiện nàng cũng không có ý định trốn, coi như là trốn bọn họ cũng không bỏ qua, nhất định sẽ đuổi theo tới, vẫn không tránh được phải đánh một trận.
Huống chi, Thương Lan Việt không thể lưu, giữ lại không chỉ quan hệ đến an nguy của thiên hạ, ngay cả ‘Phượng Vũ Cửu Thiên’ cũng sẽ chịu uy hiếp.
Nghĩ xong, Phượng Thiên Mị lập tức đứng dậy, không đợi Thương Lan Việt đi tới chỗ nàng, nàng đã đi tới chỗ bọn họ.
Thương Lan Việt thấy người đi tới, kinh ngạc nhiều hơn tức giận, mang theo hồng quang khát máu. Nam tử bên cạnh Thương Lan Việt lập tức muốn giải quyết lại bị Thương Lan Việt cản lại.
“Phù Vân cô nương, nàng không an ổn ở ‘Phượng Vũ Cửu Thiên’, tới nơi này làm gì?” Giọng nói lạnh lùng chất vấn, ánh mắt nhìn Phượng Thiên Mị thoáng qua sát ý.
“Ha ha! Tất nhiên là tới tản bộ, không nghĩ lại trùng hợp như vậy! Ở chỗ này lại gặp Việt vương” Phượng Thiên Mị cười nhạt nói, bộ dáng ngạo mạn lười biếng, không có một tia chột dạ cùng sợ hãi.
Điều này làm cho Thương Lan Việt và nam tử kia hết sức kinh ngạc, nhưng đương nhiên cũng không tin lời Phượng Thiên Mị.
Tản bộ, nơi này chính là rừng Quỷ sương mù dày đặc, mà người người đều sợ hãi, một nữ tử lại dám một mình đi tới tản bộ, ai sẽ tin đây.
Còn nữa lại trùng hợp, bọn họ cũng không cho rằng thật sự trùng hợp như vậy, ở nơi nào gặp chả được, cố tình lại là rừng Quỷ dầy sương mù thế này, rõ ràng là theo dõi tới đây.
“Là rất đúng dịp, nhưng mà đúng dịp ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi.” Thương Lan Việt lạnh nhạt nói, đặc biệt nói hai chữ ngày giỗ nhấn rất mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.