Ngự Xà Cuồng Phi

Chương 74: Không phải không báo




Hắn không thể ngờ được một nữ tử nho nhỏ như nàng mà dám ở trước mặt người khác vũ nhục hắn, thật sự rất lớn mật!
“Ha ha! Tiểu nữ tử nên nói Hiên vương thông minh hay ngu xuẩn đây! Không sai, nếu Hiên vương là gà thì khác gì Hàng thất toàn bộ cũng là gà.Chỉ là, Hiên vương gia ngài nói tiểu nữ vũ nhục hoàng gia, tội quả thúc đáng chết muôn phần, nhưng thật oang uổng nha! Là Hiên vương ngài tự cho gà trống thay mình, đây không phải trước thế nhân tuyên bố ngài chính là gà trống hay sao? Tự mình làm nhục mình, Hiên vương tự làm, sao có thể nói tiểu nữ vũ nhục hoàng gia, tiểu nữ đây chỉ nói sự thật thôi mà.” Phượng Thiên Mị một bộ thuyết giáo giọng điệu không chút che dấu sự châm chọc.
“Ngươi” Thương Lan Hiên nhất thời chán nản, nói không ra lời, tuy rằng trong lời nói Phượng Thiên Mị quả thật có chút quá phận cùng lời nói ác độc, nhưng không phải không có lý.
Tuy rằng Phượng Thiên Mị nói làm Thương Lan Hiên giận khó kiềm chế, nhưng một lát sau, Thương Lan Hiên liền bình tĩnh xuống, đối với hành động của Phượng Thiên Mị sinh nghi ngờ, ánh mắt cũng nguy hiểm nheo lại, bắn thẳng đến Phượng Thiên Mị, tựa hồ như đang tìm tòi nghiên cứu?
Nhưng mà tất cả nữ tử trên thuyền đều lấy khăn che mặt, hơn nữa hồng trướng che đậy, ngoài thấy mấy bóng dáng mơ hồ còn đầu chẳng phát hiện ra gì thêm.
“Xin hỏi cô nương là ai? Sao quan tâm tới Phượng Thiên Mị như thế, cùng nàng có quan hệ gì chăng?” Thương Lan Hiên thử hỏi.
Không sai, hắn hoài nghi những nữ tử này vào đêm hôm đó đã cứu Phượng Thiên Mị và nha hoàn Hồng Kiêu đi, nhưng cũng chính là thuần túy hoài nghi mà thôi, không có bằng chứng nào cho thấy là các nàng làm.
“Chẳng lẽ mắt Hiên vương ngài có vấn đê sao? Tiểu nữ là người của Phượng Vũ Cửu Thiên! Mà Phượng Vũ Cửu Thiên chính là thanh lâu ngày mai sẽ khai trương, hoa khôi của thanh lâu cũng chính là tiểu nữ. Và tiểu nữ cùng Phượng Thiên Mị cũng không gì quan hệ, chẳng qua tiểu nữ cảng thấy bất bình khi có nữ nhân bị khi dễ mà thôi. Mà tiểu nữ nói cho Hiên vương gia biết lời này vì" đạo bất đồng bất tương vi mưu"( không cùng chí hướng không thể đi cùng nhau được).” Phượng Thiên Mị vân đạm phong khinh nói, thật giống như vậy là bình thường.
“Phải không? Một nữ tử thanh lâu như thế nào lại có vỗ công đây. Hơn nữa không hề thấp!” Thương Lan Hiên sắc mặt khẽ biến, không tin hỏi tiếp.
Phượng Vũ Cửu Thiên phải không? Hắn cũng không phải trăm phần trăm cho rằng, nữ nhân này là có người đứng sau, nhưng nữ tử thanh lâu lại có võ công, sợ là sau lưng thế lực cũng không dễ khinh thường, không phải kẻ dễ trêu trọc.
Còn có, nói bất đồng, không phân vì mưu phải không? Như vậy, bọn họ chính là kẻ địch của nhau.
Chỉ là bọn họ không biết, Phượng Vũ Cửu Thiên sau lưng căn bản là không có thế lục gì, nhiều nhất chính là có một kẻ kiêu ngạo cuồng vọng, lớn mật vô cùng Phượng Thiên Mị thôi. Hơn nữa, bọn họ chính là kẻ thù của nhau.
Xa xa Mộc Cẩm Thần nghe xong, hứng thú khiêu mi, tựa hồ cũng hiểu được Phượng Vũ Cửu Thiên không đồng nhất, xem ra, hắn phải cẩn thận ứng phó rồi.
“Hiên vương gia lời ấy sai rồi, ai quy định thanh lâu nữ tử không được có võ công a! Còn có, ta cũng không giống Hiên vương gia, dám làm không dám nhận. Tục ngữ nói, nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm, người đang làm, trời đang nhìn, đã có thù oán, không phải không báo, mà là thời điểm chưa tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.