Người Chơi Nhập Vai

Chương 50: Sùng bái




Nguyễn Minh không phải là kẻ duy nhất thu được nhân khí ở đây, con cốt binh số 1 cũng được hoan nghênh thậm chí còn hơn so với hắn. Mặc dù bề ngoài Số 1 trông dữ tợn nhưng đám khán giả ở đây cũng có phải là những tiểu thư, công chúa suốt ngày trốn trong thư phòng đâu, họ là những nữ binh đã trải qua chém giết nha. Đã từng chiến đấu với đám quỷ binh của quân đoàn địa ngục rồi thì sao họ lại sợ một con cốt binh nhỏ nhắn lại không gây hại này được, nên nhất thời cứ bu lại gần quan sát, có nàng bạo gan hơn một chút còn xoa đầu sờ gai của số 1. Cảm thấy ý niệm bạo động từ liên kết với Số một truyền tới, hắn cũng bất đắc dĩ phải mở tử linh không gian ra đẩy nó vào đó trong sự tiếc nuối của đám fan hâm mộ.
Vừa đi tới chỗ lều hóng mát, Nguyễn Minh cũng thông qua dao động sức mạnh phát hiện trong đám nữ binh này phần lớn đều không qua tu luyện, chỉ có một vài nữ binh trong bộ giáp hoa lệ hơn là có tu vị tầng một mà thôi, khả năng họ chính là đội trưởng hay tổ trưởng gì gì đó. Hắn cũng nhận ra rằng, người có chút tu vị ở thế giới này mặc dù không phải là quá hiếm nhưng số lượng cũng không nhiều. Thẩm nào cái nhiệm vụ "càn quét quỷ động" này lại rơi vào tay mấy tên gà mờ như bọn họ. Ngoài việc cho cái đám hoa trong chậu, chim trong lồng này lịch luyện kiếm chút kinh nghiệm chém giết ra có lẽ thủ lĩnh cũng muốn tiết kiệm quân lực. Nhiệm vụ như vậy đối với nữ binh không có tu vị vô cùng nguy hiểm, chết một người là thiếu đi một chiến binh bảo vệ cho Trại du cư rồi.
Nhìn những nữ binh nhiệt tình đang vây quanh mình, Nguyễn Minh cảm thấy kính trọng họ, thử nghĩ mà xem không có tu vị chỉ dựa vào sức lực, kinh nghiệm, kỹ xảo đơn thuần để chiến đấu với đám quỷ họ phải dùng cách nào? Chính là dùng máu, dùng tính mạng của mình để đổi lấy chiến thắng. Nếu Nguyễn Minh rơi vào địa vị như họ, hắn nghĩ rằng mình sẽ trở thành tên đào ngũ đầu tiên, bởi vì... hắn rất sợ chết nha.
Để đi tới chỗ Kashya, Nguyễn Minh cũng phải vất vả chen lấn, cũng không biết cơ thể mình đã bị đám nữ binh bạo gan kia sàm sỡ bao nhiêu lần, thậm chí bộ vị nhạy cảm các nàng cũng chẳng buông tha.
"Nữ tử thế giới này thật là, ngại quá đi mất, tấm thân trong sạch ta giữ gìn bao năm chẳng lẽ lại vấy bẩn tại đây, không được! Phải đòi các nàng chịu trách nhiệm!"
Nghe thấy chủ ý bỉ ổi của tên mặt dày như tường thành này Lyx cũng phải lắc đầu ngán ngẩm:
- Hừ! Đã nghiện còn ngại! Nhìn cái bản mặt phê như con tê tê của ngươi kìa, còn đòi người ta chịu trách nhiệm nữa! Ngươi đếm thử xem, không tới một ngàn cũng phải tám trăm nữ binh "chịu trách nhiệm". Cái tấm thân còi cọc của tên mặt dày nhà ngươi có chịu nổi không? Hi hi!
Nghe vậy, Nguyễn Minh cũng rùng mình, dù chỉ là ý nghĩ vui thôi nhưng cũng vui hơi quá đà rồi. Mặc dù cơ thể hắn đã được cải tạo thành huyết thống Nephalem, đồng thời qua mấy ngày rèn luyện bổ củi khí lực sức bền cũng tăng lên không ít. Nhưng mới có chừng đó mà phải đối phó với trăm, ngàn nữ tử, trên hết họ còn là những nữ chiến binh mạnh mẽ thì chẳng được bao lâu sẽ tinh tẫn thân vong mất.
Nghĩ bậy một hồi, Nguyễn Minh cũng thoát ra khỏi đám đông tới lều mà đám người Kashya đang ngồi, các nữ binh cũng rất giữ gìn quân kỷ, quanh đây ngoài một vài thân binh của Kashya ra thì cũng không có binh sĩ nào khác. Kashya thấy hắn tiến tới bèn vỗ vai hăn, cười nói:
- Khá lắm, không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh đến thế, vậy chuyến xuất hành làm nhiệm vụ lần này ta cũng an tâm rồi. Tin rằng trong Quỷ động cũng không có mấy thứ làm khó khăn được các ngươi.
Akara cũng tò mò nhìn hắn từ đầu tới chân rồi nói:
- Ta lúc tiến cử ngươi làm đội trưởng cái tiểu đội này cũng chỉ nhắm vào chút kinh nghiệm dã ngoại của ngươi thôi, chứ không nghĩ tới rằng bản thân thực lực của ngươi cũng cao như vậy. Đặc biệt là tên cốt binh nhỏ con đó, thực lực của nó chẳng kém gì so với chiến sĩ cấp một trung kỳ cả, lại có bản năng chiến đấu vô cùng mạnh. Không! Ta không biết có phải là bản năng hay là một cái gì khác? Chẳng lẽ là nó có trí tuệ?
Nghe tới hai từ trí tuệ này, Nguyễn Minh cũng ngẩn ra, lần này đưa số một ra trận biểu hiện của nó cũng khiến hắn vô cùng kinh hãi. Nguyễn Minh chỉ đưa ra những mệnh lệnh tấn công đơn giản thôi nhưng tên này lại biết sử dụng những kỹ xảo như bật nhảy, lượn vòng,... Nếu bảo nó chỉ là bản năng thì cũng không đúng nhưng bảo là có trí tuệ thì hắn lại thấy thiếu thiếu cái gì đó.
"Thôi vậy! Chút nữa về nhà sẽ quan sát nó sau!"
- Chúc mừng đội trưởng!
- Chúc mừng Nguyễn Minh ca ca lên làm đội trưởng!
Hai tiếng chúc mừng một nam một nữ vang lên, tất nhiên không ngoài hai thành viên còn lại trong đội là Diana và Limp rồi. Cô bé Diana lúc này đang nhìn hắn với ánh mắt đắm đuối, tràn ngập sùng bái như kiểu đám Fan MTP gặp Sơn Tùng vậy, đánh mất hết cả lý trí. Bảo không sướng ư? Tất nhiên là không rồi, được một mỹ nữ tuổi teen hâm mộ như vậy ai mà chẳng vui mừng. Quay sang phía tên Limp bên cạnh, thấy hắn cũng đang trong bộ dạng sùng bái khôn tả nhưng Nguyễn Minh nhận thấy tên này có gì đó là lạ. Khi phát hiện Nguyễn Minh nhìn tới mình, tên này còn lập tức đỏ mặt, bộ dáng thẹn thùng như thiếu nữ đang yêu vậy. Đệch! Nguyễn Minh thề hắn không nhìn lầm đâu, gã Limp kia thỉnh thoảng còn trộm nhìn hắn với ánh mắt đắm đuối của thiếu nữ hoài xuân nữa.
Mặc dù không kỳ thị gì với cộng dồng LGBT, nhưng khi bản thân mình là đối tượng để họ thể hiện tình cảm, bảo Nguyễn Minh không rợn người là không được.
"Sau này nhất định phải tránh xa tên này mới được! Nguy hiểm quá, ta cũng không muốn bị bẻ cong đâu!".
Lyx tất nhiên không bỏ qua cơ hội, phải chọc ngoáy hắn vài câu cho bõ thèm:
- Haha! Theo ta được biết thì, những người cùng "giới tính thứ 3" này dễ bắt sóng nhau lắm, phải chăng ngươi...
Không đợi Lyx nói hết câu, Nguyễn Minh đã gầm lên trong đầu:
- Câm miệng! Lão tử là thẳng! Thẳng như thước kẻ hiểu chưa!
Lyx cũng không bỏ qua cho hắn đơn giản như vậy:
- Hứ! Biết đâu được! Mọi người đàn ông đều yêu phụ nữ cho tới khi tìm được người đàn ông của đời mình! Câu trâm ngôn này ta nghĩ không sai đâu, ngươi cứ thử phát triển tình cảm với tên kia thử xem. Nhìn dung mạo hắn cũng thanh tú, cơ thể yếu ớt điệu đà, là tiềm chất "Thụ" rất tốt đó nha.
- Dừng! Dừng!
Mặc kệ Lyx vẫn đang không ngừng chọc ngoáy đồng thời vội vàng quay mặt đi né tránh ánh mắt nóng cháy của "nàng" Limp, Nguyễn Minh quay sang nói chuyện với Kashya:
- Thủ lĩnh Kashya, chức đội trưởng đã quyết định xong, vậy khi nào chúng ta khởi hành tới Quỷ động?
Nhắc đến chuyện quan trọng, Diana cùng Limp cũng lập tức tập trung tinh thần, không tiếp đục đắm đuối nhìn Nguyễn Minh nữa. Kashya suy nghĩ một lát rồi nói:
- Bảy ngày sau các ngươi sẽ xuất phát, trong thời gian này cố gắng tu luyện, đồng thời các ngươi cũng nên tiến hành luyện tập chiến đấu theo nhóm đi. Đến lúc làm nhiệm vụ mà vẫn không biết phối hợp thì rất dễ xảy ra nguy hiểm không lường trước được.
Diana đột nhiên chen lời nói:
- Thế còn cái tên thô lỗ đang nằm kia, con trông bộ dạng của hắn chắc cũng không tham gia luyện tập được đâu nhỉ, tốt quá đỡ phải nhìn cái mặt đáng ghét đó!
Kashya lắc đầu cười mắng:
- Chút thương thế đó còn chưa làm khó được mẫu thân của ta. Mẫu thân! Nhờ người chút nữa trị khỏi thương thế cho tên tiểu tử nóng đầu kia. Tổ đội toàn pháp sư, cung thủ công khỏe thủ yếu mà không có một tên chiến sĩ đi trước thu hút hỏa lực thì sao được. Các ngươi sẽ nhanh chóng bị đám quái vật trong quỷ động nhấn chìm thôi.
Xí một tiếng tỏ thái độ chán ghét, nhưng trong lòng Diana cũng biết sư phụ của mình nói đúng, không có chiến binh bảo vệ, pháp sư, tu nữ bị đám quái vật tiếp cận chỉ có con đường chết mà thôi. Mặc dù con cốt binh kia của Nguyễn Minh cũng rất mạnh, nhưng cơ thể quá nhỏ của nó khó có thể ngăn cản được nhiều quái vật tấn công được. Sau đó cũng không còn chuyện gì quan trọng cần bàn nữa, Nguyễn Minh từ biệt đám người tính toán quay trở lại cửa hàng Akara để xem xem muội muội mình mới nhận học hành đến đâu rồi. Tất nhiên, trước khi rời đi hắn cũng không quên hẹn hai thành viên trong đội ngày mai lại tới đây luyện tập chung để tăng tính ăn ý của đội ngũ. Khi Nguyễn Minh rời đi, hắn cũng không biết được có một "cô nương" đang nhìn hắn với ánh mắt u oán, Limp.
Sáu ngày sau đó, Nguyễn Minh sắp xếp công việc vô cùng ngăn nắp. Sáng sớm bổ củi cùng Lily, ban ngày luyện tập khắc phù văn, buồi chiều sau khi đưa San San tới tiệm của Akara học tập hắn lại đến quân doanh huấn luyện với đám đồng đội mới, đêm vừa tu luyện vừa củng cố tu vị, mọi việc đều vô cùng điều độ. Tiến độ tu luyện của Sandy cũng khiến hắn chỉ biết tặc lưỡi, phải gọi là vô cùng kinh khủng mới đúng, mới có mấy ngày mà khi trắc nghiệm, ma lực của nàng đã ở mức 1,5 tức là tương đương với tu vị cấp một trung kỳ rồi. Lão Bruce cùng Akara cũng không tiếc lời khen ngợi với ngộ tính của cô bé này, không chỉ tư chất tuyệt hảo, sự thông tuệ của Sandy cũng khiến nó tiếp thu những tri thức mới vô cùng nhanh.
Lại nhắc đến tên giáp sĩ thảm bại Padine, sau khi được Akara chữa trị, ngày hôm sau đến sân tập đã sinh long hoạt hổ, chẳng có dấu vết gì của việc trọng thương cả. Thái độ của hắn cũng đã quy củ hơn trước rất nhiều, không dám hau háu thèm thuồng nhìn Diana, cũng không bắt nạt Limp nữa, thậm chí đối với Nguyễn Minh hắn còn cung kính có thừa. Thấy vậy, Nguyễn Minh cũng không để ý chỉ coi như trẻ nhỏ dễ dạy, ăn đòn là ngoan thôi. Nhưng Nguyễn Minh nào có biết, khi hắn quay lưng đi, ánh mắt nịnh nọt cung kính của tên Padine kia lập tức bộc phát ra quang mang hận thù nồng đậm, hận chỉ muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Và chuyện gì cần đến sẽ đến, ngày thứ bảy đã tới, hôm nay chính là ngày mà tổ đội của Nguyễn Minh sẽ phải lên đường tiến tới quét sạch Quỷ động. Bảy giờ sáng, tất cả đã tập trung ở Cổng Nam Trại du cư, ngoài tổ đội của Nguyễn Minh ra còn có Kashya, Akara, lão Bruce,... và rất nhiều người mà Nguyễn Minh không biết, có lẽ là thân nhân của các thành viên. Nhìn bầu không khí có phần bi tráng như kiểu tiễn con ra trận, Nguyễn Minh lắc đầu cười khổ
"Có phải chúng ta đi tự sát đâu mà các ngươi cứ tỏ ra bịn rịn, thương tiếc như thế! Xúi quẩy chết đi được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.