Người Thao Túng

Chương 20: Bức Tranh (3)




Thiện Tâm: Cô có tin vào hồn ma không?
Orchid123: Sao anh lại hỏi thế? Anh mới gặp à?
Thiện Tâm: Có thể nói là như thế.
Orchid123: Tôi không biết những gì anh gặp là thật hay giả, nhưng tôi cũng có biết về tâm linh. Tôi có thể giúp anh.
Đây là lần đầu tiên Trình Vương Sinh biết rằng cô ấy có hiểu biết về ma thuật và phép trừ ma. Anh ta thầm nghĩ liệu mình có nên hỏi cách để thanh tẩy Ôn Định hay không.
Về lời đề nghị của ông ta, Trình Vương Sinh đã nghĩ rất nhiều. Theo lời Ôn Định, ông ta có một loại phép thuật có thể thao túng con người, từ đó có thể lợi dụng họ cho các mục đích cá nhân. Nếu là trước đây, anh ta chắc chắn sẽ từ chối những việc thế này. Tuy nhiên, bây giờ Trình Vương Sinh đang dao động.
Nếu trực tiếp hỏi Orchid123, chắc chắn cô sẽ khuyên anh ta không nên nghe theo lời Ôn Định. Nhưng đó có phải những lời đạo đức giả hay không? Trình Vương Sinh quyết định không nhắc về việc đó.
Về cách mà anh ta sẽ sử dụng ma thuật của Ôn Định, Trình Vương Sinh cũng đã có ý tưởng. Đó là kết hợp nó với Thiện Tâm Giáo mà anh ta luôn muốn xây dựng.
Bằng vỏ bọc của một tôn giáo hướng thiện, anh ta có thể thu về cho mình tiền quyên góp, cũng như có lực lượng để xử lý những kẻ đối địch. Mọi bước tính toán đều rất trơn tru, khiến Trình Vương Sinh bỗng nghĩ rằng phải chăng trong thâm tâm anh ta đã ấp ủ kế hoạch này từ lâu, chỉ thiếu phương tiện để thực hiện.
“Tôi không ngờ mình lại trở thành kẻ xấu tốt như vậy. Ông nói đúng, chỉ là tôi chưa sẵn sàng mà thôi.” Trình Vương Sinh tâm sự với Ôn Định sau khi đóng cửa tiệm.
“Đó chính là bản chất của con người. Chúng ta nên bắt đầu kế hoạch thôi.” Ôn Định nói.
Bước đầu tiên, họ cần có một nguồn tài chính ban đầu để xây dựng nên Thiện Tâm Giáo sơ khai, sau đó mới kêu gọi thêm được nhiều người. Đối tượng của Trình Vương Sinh là Võ Tân, một người vừa giàu có vừa có danh tiếng trong thành phố.
Để có thể thao túng tâm trí ông ta, cần phải thực hiện một nghi thức và duy trì bằng một nghi thức khác. Với một người như Võ Tân, không dễ dàng để bắt ông ta và thực hiện nghi thức. Và việc ông ta bị bắt cóc và trở lại cũng sẽ gây nhiều sự chú ý.
Thế nên Trình Vương Sinh đã bắt đầu từ những người giúp việc của Võ Tân, từ những người ít phòng bị nhất. Lần đầu tiên ra tay bắt người, Trình Vương Sinh cảm thấy tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Việc của anh ta là đưa họ tới một trận pháp đã được vẽ sẵn. Họ chọn một khu đất bỏ hoang để tránh bị phát hiện. Sau khi đặt người vào đó, phần còn lại sẽ do Ôn Định lo liệu.
“Vậy là xong. Người này sẽ hoàn toàn nghe theo lời chúng ta.” Ôn Định nói.
Trình Vương Sinh bán tín bán nghi, sợ rằng sau khi thả người này ra thì sẽ có chuyện không hay. Tuy nhiên đến nước này thì chỉ còn cách là tin tưởng ông ta.
“Hãy trở về nhà và tiếp tục sinh hoạt bình thường, chờ mệnh lệnh tiếp theo của tôi.” Trình Vương Sinh ra lệnh.
“Rõ.”
Với sự hỗ trợ từ bên trong, Trình Vương Sinh dần dần khống chế được nhiều người trong nhà Võ Tân hơn và cuối cùng thành công thao túng được vị chủ nhà.
Bằng tiền bạc và uy tín của Võ Tân, Trình Vương Sinh đã lập ra Thiện Tâm Giáo với quy mô lớn. Lúc này việc thao túng giáo dân trở nên dễ dàng hơn bằng cách dựa vào nghi lễ nhập giáo.
Chỉ trong thời gian ngắn, Thiện Tâm Giáo đã mở rộng với tốc độ chóng mặt. Trong một năm, số lượng giáo dân đã lên tới gần một vạn. Trình Vương Sinh thông qua các hoạt động từ thiện và quyên góp đã trót lọt lấy được tiền của giáo dân cho vào túi riêng. Tất cả đều nằm dưới sự thao túng của anh ta và Ôn Định nên chắc chắn sẽ không ai đứng ra đòi kiện cáo. Người ngoài cũng không có cách nào nghi ngờ nếu toàn bộ giáo dân đều ca tụng Thiện Tâm Giáo.
Ngoài ra, những kẻ đã từng đối xử không tốt với Trình Vương Sinh, anh ta sắp xếp các giáo dân gây ra tai nạn khiến họ đều phải chết.
Những hoang mang, lo sợ ban đầu đã biến mất. Bây giờ, Trình Vương Sinh đang tận hưởng quyền lực của mình, anh ta đã thấm thía về lời của Ôn Định. Chỉ những người không đủ quyền lực mới an phận làm người tốt.
Orchid123: Tôi xem tin tức thấy Thiện Tâm Giáo đang phát triển chóng mặt. Sao đột nhiên lại có chuyện như thế nhỉ? Tôi rất vui nhưng cũng thấy rất kì lạ.
Thiện Tâm: Đó là do tôi đã nhận ra cách để phát triển. Thay vì cứ kêu gọi một cách vô vọng thì tôi đã chủ động truyền đạo cho những người có tiếng nói trong thành phố, như vậy thì hiệu quả sẽ rất cao.
Thật lòng mà nói, sự thật cũng không khác lời Trình Vương Sinh nói là mấy, chỉ là cách thức thực hiện không giống nhau.
Orchid123: Thế thì tốt quá. Anh thật là thông minh, Thiện Tâm Giáo của chúng ta nhất định sẽ phát triển ngày càng lớn mạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.