Người Thao Túng

Chương 21: Giáo Phái (17)




Thiện Tâm Giáo đã dần hoạt động trở lại bình thường, những người tham gia cuộc tập kích vào biệt thự của Phó Thượng tùy theo mức độ tham gia mà được thả về một số. Vì tính chất bạo lực đó nên số người mới tới gia nhập đã giảm đi, nhưng Trình Vương Sinh và Ôn Định tin rằng việc này sẽ sớm được giải quyết.
“Đường Mộc Nhi, cô ta chưa chết trong vụ hỏa hoạn đó, quả là may mắn.” Trình Vương Sinh nói.
“Thế bây giờ cô ta đang ở đâu?” Ôn Định hỏi.
“Tôi đã cho người đi tìm kiếm nhưng vẫn chưa tìm thấy. Cô ta không có ở nhà hàng xóm, có lẽ đang thuê một khách sạn nào đó. Giáo dân của chúng ta đều là dân thường nên muốn tìm người cũng không phải dễ. Hơn nữa, cô ta có thể phá giải ma thuật của ông, nếu xui xẻo bị bắt gặp thì vẫn có thể đối phó.” Trình Vương Sinh đáp. “Nhưng không cần lo lắng, cô ta không thể làm gì chúng ta được. Giải quyết cô ta chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”
“Đừng nên khinh suất, có vẻ cô ta không dễ đối phó như vậy đâu.” Ôn Định cảnh báo.
Trình Vương Sinh không tiếp nhận ý kiến đó, anh ta nói “Ông chưa từng gặp cô ta nên mới cảnh giác thế thôi. Ngoài biết chút ma pháp ra thì trông cô ta chẳng khác nào một con ngốc cả.”
Trên màn hình laptop hiện lên tin nhắn từ Orchid123, Trình Vương Sinh bước tới và đọc nó.
Orchid123: Tôi có thấy tin tức về vụ cháy ở nhà Đường Mộc Nhi, chuyện này là do đâu?
Trình Vương Sinh suy nghĩ cách giải thích, nếu xử lý Đường Mộc Nhi trước thì có thể đổ cho Phó Thượng, anh ta đã suy nghĩ không kĩ khi ra tay. Một thoáng im lặng, Orchid123 tiếp tục gửi tin nhắn.
Orchid123: Nếu anh không giải thích thì tôi mạo muội đoán thế này. Có phải thay vì giúp anh thì Đường Mộc Nhi lại cấu kết với Phó Thượng. Và giáo dân của anh lại tự ý ra tay để diệt trừ kẻ ác phải không.
Quả là may mắn, đang không biết phải giải thích như thế nào thì cô ấy tự nói ra.
Thiện Tâm: Bị cô nói trúng rồi. Tôi xin lỗi, sau vụ Phó Thượng, tôi đã cảnh cáo mọi người nhưng họ vẫn tiếp tục ra tay. Trong thời gian tới tôi sẽ tăng cường thêm công tác giáo dục tư tưởng đối với các giáo dân.
Orchid123: Anh có nhận ra không? Dường như việc gia nhập Thiện Tâm Giáo khiến họ trở nên cực đoan hơn. Liệu có gì đó mờ ám đang xảy ra không?
Thiện Tâm: Cô đang đa nghi quá rồi, chỉ là sự kích động của con người thôi mà.
Trình Vương Sinh tự hỏi cô ấy đã đoán ra gì chưa? Cô ấy sẽ phản ứng thế nào, chống đối hay ủng hộ? Trình Vương Sinh không muốn cô ấy chống đối mình, vì như vậy thì anh ta và Ôn Định sẽ phải trừ khử cô. Ngược lại, Trình Vương Sinh cũng không muốn cô ấy ủng hộ, vì anh ta vẫn muốn tin cô là người tốt.
Orchid123: Sắp tới tôi sẽ ghé thành phố Hồng Lâm.
Thiện Tâm: Thật sao? Cũng đã lâu rồi cô không về nước nhỉ?
Orchid123: Cũng đã lâu rồi, tôi đang rất nôn nao đây. Đường Mộc Nhi bây giờ như thế nào?
Thiện Tâm: Cô ta đang lẩn trốn. Có lẽ đã bị các giáo dân làm cho kinh sợ. Cô yên tâm, tôi sẽ bắt các giáo dân ngừng tay và xin lỗi cô ta.
Orchid123: Không, không. Tôi muốn anh hãy để họ tìm kiếm cô ta, nhưng không phải để giết, mà chỉ bắt giữ thôi. Tôi muốn gặp trực tiếp cô ta.
Thiện Tâm: Tại sao?
Orchid123: Tất nhiên là vì ma pháp rồi, tôi muốn có nguồn ma lực dồi dào của cô ta. Với chúng, ta có thể dùng ma thuật để quản lý Thiện Tâm Giáo tốt hơn.
Trình Vương Sinh thật sự bị sốc, vậy là tư tưởng của họ giống nhau, dùng ma thuật. Nhưng liệu cô ấy có ý định chiếm đoạt tài sản hay xử lý bằng bạo lực hay không? Riêng việc chiếm đoạt ma lực cũng là một loại trộm cắp, Trình Vương Sinh hoàn toàn mất niềm tin vào người tốt.
“Vậy ra đúng là bất kì ai trên đời cũng có lòng tham.” Trình Vương Sinh nói.
“Chuyện gì vậy?” Ôn Định hỏi.
“Cô ấy sẽ tới đây. Và cô ấy muốn chúng ta bắt giữ Đường Mộc Nhi để cô ấy có thể chiếm lấy nguồn ma lực. Sau đó chúng ta sẽ có thêm một đồng minh với ma lực mạnh mẽ.” Trình Vương Sinh đáp. Anh ta hiện giờ vẫn chưa tiếp nhận được việc này, thật sự không muốn nói chuyện nhiều với Ôn Định.
“Mặc dù giáo phái này của chúng ta đang khá ổn, nhưng để phòng khi phải đối phó với những kẻ như Phó Thượng và Đường Mộc Nhi lần nữa thì có thêm người thứ ba gia nhập nữa cũng tốt.”
“Ông mới là kẻ thứ ba gia nhập, nói chuyện cho chính xác vào.” Trình Vương Sinh nhắc nhở. Trên màn hình máy tính hiện lên tin nhắn mới của Orchid123. Cô ấy gửi cho anh ta một bùa chú.
Orchid123: Với loại bùa chú này có thể tạm thời ngăn cho cô ta sử dụng ma pháp, tránh được phiền phức. Tôi tin tưởng anh sẽ làm được việc này, Trình Vương SInh.
Thiện Tâm: Tôi sẽ không để cô thất vọng. Trước lúc cô về, tôi sẽ tìm được Đường Mộc Nhi.
Anh ta cho gọi Phí Ngọc Huân, bảo anh ta truyền đạt mệnh lệnh mới tới cho các giáo dân.
“Đã nghe rõ chưa? Chúng ta phải hoàn thành tốt mọi việc trước khi nữ thần của Thiện Tâm Giáo trở về.” Trình Vương Sinh nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.