Bước chân nặng nề đi đến mạnh mẽ mở toang cánh cửa mà bên trong chỉ là một không gian yên tĩnh, ngay cả nỗi hận thù trong dĩ vấng cũng không có.
NÓI S4 Trân Nam Phương não nề thở dài thườn thượt, vừa nhìn mái ấm nay đã cảnh còn người mất, vừa đi tìm chiếc điện thoại của Tần Anh Huy.
Vừa xoay người vào phòng ngủ của Tân Anh Huy, cô chợt nghe ở ngoài cửa có tiếng động gì đấy, giống như ai đó đang mở cửa, phản ứng đầu tiên của cô là chạy sang phòng ngủ mình mà nấp vào!
Ngay khoảnh khắc chạy vọt vào phòng vệ sinh, ánh mắt Trần Nam Phương gần như muốn rớt cả ra ngoài, bởi vì bên trong vậy mà lại đứng một người.
Không phải ai khác, mà là cậu con trai cô nhìn thấy hôm qual tGO Nghe thấy cậu ta lên tiếng, cô cũng không muốn quan tâm vì sao cậu ta lại ở đây, thở hắt một hơi.
Rồi nâng tay lên che miệng cậu ta lại, im lặng chỉ chỉ rằng có tiếng bước chân ở bên ngoài, đến khi cậu con trai gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cô mới buông tay ra, tựa vào phía sau cửa nghe ngóng chuyện ở bên ngoài.
Cũng không biết Lý An đang làm gì, cứ đi đi lại lại ở trong phòng…
“Này.”
Giọng Lý An nói với chiếc điện thoại truyền đến: “Còn tốt lắm, hắn là không có vấn đề gì đâu…. Ừ, trao đổi giữa tôi với anh ta là gặp nhau ở nhà họ Tần.”
“Lạch cạch” một tiếng!
Đầu Trần Nam Phương cúi xuống, thân thể nháy mắt căng thẳng, mồ hôi lạnh túa ra, cậu con trai ở sau lưng cô là người gặp mặt Lý An đó hả?
Vậy chẳng phải là cô bị rơi vào bẫy rồi ư?
“Làm sao bây giờ?”
Trong lòng cô kêu gào, trên mặt cũng chẳng dám biểu hiện lấy điều gì, sợ sẽ lộ ra mình đang hoảng sợ.
“Tôi định tìm…”
Trân Nam Phương rút con dao hoa quả ra, xoay người đặt lên cổ cậu ta, bắt đầu nói những lời mà cô đã suy nghĩ xong từ lâu.
G TM Ánh mắt cậu con trai tỏ vẻ mình bị oan khuất.
Cô không dám dễ dàng tin tưởng như vậy, trên tay không hề lơi lỏng, hai tai vừa nghe tiếng động bên ngoài của Lý An, ông ấy cũng không tiến vào đây.
Ngay lúc cô chẳng biết nên làm sao cho đặng, ngoài cửa vọng vào hai tiếng cộc cộc, sau đấy có người bước vào.
“Tống Giám đốc Lý An thật đúng là biết chọn chỗ ghê!”
Khẩu âm đặc sệt giọng người ngoại quốc nói tiếng nước lạ.
“Cảm ơn ngài, lân đầu gặp mặt, mong ngài giúp đỡ chol”
Lý An nịnh nọt đáp lời: “Ngài thấy?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Đừng nói lời vô nghĩa, cẩn thận tai vách mạch dừng”
Giọng người ngoại quốc lại vang lên: “Hoàn thành chuyện cuối cùng này, ông ra nước ngoài liền đi.”
“Ngài quả là sắp xếp chu toàn, tôi nhất định nghe theo, có điều…
Câu tiếp theo thì Trần Nam Phương không nghe rõ, không biết được “ngài” trong miệng bọn họ là ai, lại càng không rõ chuyện cuối cùng cần hoàn thành ấy là gì.