Sau khi trở về từ mộ thất, Đoạn Dịch tắm rửa lâu cực lâu.
Sở dĩ tốn nhiều thời gian vì lượng nước dự trữ có hạn, cần phải tiết kiệm. Anh chỉ có thể ở trong lều dùng khăn lông tẩm ướt lau vết bẩn và mùi lạ trên người.
Buổi chiều 5 giờ, Đoạn Dịch và Ổ Quân Lan sóng vai ngồi, chờ Dương Dạ dùng chảo sắt làm món cơm chiên đơn giản.
"Tôi cứ có cảm giác trên người vẫn còn mùi lạ." Đoạn Dịch nhìn đồ ăn xanh tươi trong nồi cơm thở dài.
Dương Dạ liếc anh một cái, bổ thêm một đao: "Chúng ta tìm sạch manh mối rồi. Nếu bên này không tìm được thêm manh mối, bữa sau sẽ phải bò lỗ chó tiếp."
Đoạn Dịch không đáp lời, Dương Dạ nói tiếp: "Ờ, lần tới tôi không tranh nữa, Tiểu Dịch đi trước đi."
Đoạn Dịch: "..."
Cắt nhỏ rau dưa đã được rửa qua, thêm miếng chân giò hun khói xào cùng cơm, món ngon đơn giản mĩ vị không dầu mỡ ra lò. Trong lúc ăn bát cơm thơm ngào ngạt, Đoạn Dịch quan sát các người chơi còn lại.
Tình huống chia nhóm không khác mấy so với ngày hôm qua. Để ăn được bữa cơm không quá tệ, các nhóm nhỏ đều vắt cạn chất xám.
Khu lều trại trong mộ thất có bình gas mini hóa lỏng và bếp lò.
Tuy nhiên nơi này không có rau dưa hay thịt thà tươi sống, muốn nấu một bữa cơm ngon và chắc bụng không dễ dàng gì.
Ánh mắt quét một vòng, Đoạn Dịch thấy Phương Đông Vũ vẫn ngồi một mình, hiện tại đang ăn bánh quy.
Nhìn cô, Đoạn Dịch giương giọng hỏi câu: "Đông Phương, cô muốn ăn cơm chiên cùng bọn tôi không?"
Phương Đông Vũ dõi mắt qua đây, ánh mắt hiển nhiên là muốn ăn.
Do dự một lát, cô lại lắc đầu. "Không, không cần. Cảm ơn. Tôi ăn no rồi."
Cô gái này từng bị phản bội nên tâm lý đề phòng nặng, hay là bận tâm chuyện gì khác?
Đoạn Dịch nghĩ vậy rồi thôi, cúi đầu ăn cơm, không nói nữa.
Cơm nước xong, các người chơi đi qua đi lại hai căn mộ thất, thời gian trôi đến 10 giờ.
Trung tâm khu lều trại có một bàn tròn viết đánh số của các người chơi.
Theo thứ tự ngồi xuống, Đoạn Dịch xác nhận với Dương Dạ: "Không có ai mở nắp sáu quan tài còn lại?"
Dương Dạ lắc đầu: "Chờ tới sáng mai quan sát thêm một chút. Nếu không được thì cầm dù thủ sẵn."
Nếu huyệt mộ không còn lối đi ẩn, như vậy nhóm Đoạn Dịch đã thăm dò xong bản đồ.
Các vị trí chưa được kiểm tra, trừ các di vật của đội khảo cổ, thì còn sáu quan tài thị nữ chôn cùng.
Buổi tối 9 giờ đúng, hệ thống tuyên bố bắt đầu giai đoạn tranh cử cảnh sát trưởng.
Người chơi số 3, 4, 6, 7, 9, 11 tham gia tranh cử.
Số 3 là người đầu tiên phát biểu.
Người chơi số 3 là cô gái thấp bé, lên xe buýt cùng cô gái cao số 2 và Hồ Tấn số 6.
"Số 3 là tiên tri, đã soi số 11 ra người tốt."
Nghe thế, Đoạn Dịch lập tức tập trung nghe. Số 11 là "Đối tượng thầm mến" mà anh lựa chọn.
Số 3 nhận soi số 11 ra người tốt, khiến Đoạn Dịch phải chú ý.
Số 3 nói tiếp: "Nguyên nhân soi số 11 rất đơn giản. Hôm qua lúc vừa mới vào phó bản, hệ thống ném rất nhiều ba lô cho chúng ta. Chúng ta chia đều ba lô rồi đi vào mộ, nhóm đàn ông đều đi phía trước không quay đầu, chỉ có số 11 giúp tôi cầm hộ một cái. Sau đó tôi khát nước, anh ấy giúp tôi mở nắp chai. Tôi cảm thấy anh ấy làm người không tệ lắm, liền chọn kiểm tra anh ấy. Gán Cảnh Huy... Chờ khi nào tôi có Cảnh Huy rồi nói sau. Dù sao nơi này cũng nhỏ, mọi người thường ở gần nhau."
Kế tiếp đến phiên số 4 Phương Đông Vũ. "Tôi là tiên tri, tôi soi số 7 ra người tốt."
Nghe thế, Đoạn Dịch sửng sốt.
Anh rút được lá【 người yêu thầm 】, tính chơi ba phải một chút. Ví dụ, dưới tình huống chưa rõ người mình bị rành buộc có thân phận gì, không quản ai là tri thật ai là tri giả, trước tiên cứ lấy được Cảnh Huy lại nói tiếp. Sau đó sẽ coi kết quả phiếu bầu để quyết định bước tiếp theo.
Vì người yêu thầm là một lá bài nhận tiên tri có thể tiến có thể lui.
Nếu số 11 là người sói, thế thì anh coi mình như sói mà chơi, nhảy ra thì nhận cứng luôn. Nếu số 11 là người tốt, thế thì anh trực tiếp quay tiên tri nhận người yêu thầm, để tự bảo vệ mình.
Nhưng hiện tại số 4 lại soi Đoạn Dịch, thật sự ảnh hưởng đến chiến lược của anh.
Đầu tiên qua một ngày quan sát, số 4 luôn độc lai độc vãng, không có đồng đội. Tiếp theo, nếu mình nhận tiên tri khi tranh cử, sẽ là phản lập luận, khiến thân phận số 4 trở nên đáng nghi.
Như vậy, nếu 4 là tiên tri thật, mà số 11 lại là người tốt, hành động của Đoạn Dịch rất có thể sẽ dẫn tới việc số 4 không lấy được Cảnh Huy, bị mọi người vote ngay ngày đầu.
Chậc, ép mình chơi chiến lược điệu thấp à?
Đoạn Dịch đang nghĩ như vậy, nghe số 4 tiếp tục nói: "6 người tranh cử, 6 người không tranh cử, rất đều. Số 3 tranh cử nói đã soi số 11 ra người tốt, vậy tôi đây kiểm tra số 11 trước."
"Về các người chơi không tranh cử, ba người số 1, 5, 7 trước sau đi cùng một chỗ, tôi sẽ tạm bỏ qua số 1 và số 5. Thân phận của họ, tôi có thể thông qua cách số 7 ở chung với họ để đoán. Như vậy là còn số 2, 8, 10, 12. Tôi chọn số 8 đi. Tôi đến cùng hai người họ, nhưng ở chung không vui vẻ gì. Tôi không tin tưởng số 8."
"Tôi là tiên tri thật, tôi sẽ kiểm tra số 11 và số 8. Nếu số 3 quay chức năng, số 11 biện hộ ổn thỏa, tôi sẽ sửa gán Cảnh Huy. Tôi xin hết."
Sau đó đến phiên số 6 Hồ Tấn. "Hai người trước đều chưa quay, hơn phân nửa một là người yêu thầm, một là sói. Bởi vì tôi mới là tiên tri thật, tôi đã soi số 11 ra người tốt."
"Số 3 cũng soi số 11 ra người tốt? Nếu cô không quay chức năng, tôi nghi cô ấy là người yêu thầm, số 11 là đối tượng của cô ấy. Vừa rồi cô ấy nói cái gì mà số 11 giúp cầm túi mở nắp chai, đúng là nhìn số 11 hơi giống tên lừa tình, ga lăng lừa mấy cô gái nhỏ là bình thường. Cho nên số 3 tôi tạm thời không soi. Số 4 soi số 7 ra người tốt? Thế đêm nay tôi soi số 7. Đêm thứ hai gán Cảnh Huy cho ai, chờ nghe mọi người lên tiếng xong tôi sẽ nói."
Sau khi nghe vài người phát biểu, Đoạn Dịch chọn không chơi phản lập luận.
Trong tình huống anh biết mình là người yêu thầm, số 3 chắc chắn không phải người yêu thầm, việc số 3, 4, 6 đều nhảy ra nhận tiên tri hơi kỳ lạ.
Đoạn Dịch đoán trong số ba người có một phù thủy, đêm qua mình hoặc số 11 bị cắn, được phù thủy cứu. Cho nên phù thủy nhảy ra nhận tri, nói người hôm qua mình cứu là người tốt.
Nếu số 4 là phù thủy, hai tiên tri thật giả đều soi số 11 ra người tốt, chứng tỏ số 11 thật sự là người tốt. Suy ra Đoạn Dịch thuộc phe người tốt. Anh không nên phản lập luận, đẩy số 4 vào thế nguy hiểm.
Nếu số 3 là phù thủy, số 11 là người được cứu, tỷ lệ cao số 11 là người tốt. Nhưng 4 và 6 rốt cuộc ai là thật, Đoạn Dịch không biết. Nếu số 6 là sói, cố tình chọn soi người mình đã cắn là người tốt, cũng không phải không có khả năng.
Cân nhắc một chút, Đoạn Dịch quyết định không đẩy một cô gái đơn độc vào tù.
Đến lượt mình, anh không nhận chức năng, mà biến hóa phân tích trong đầu mình thành cách khác, bàn một chút logic giúp mọi người, xong xuôi thì rút lui. Anh phát biểu xong là đến lượt số 9.
Số 8 số 9 là hai người lên xe buýt cùng số 4 Phương Đông Vũ.
Nhưng không biết bọn họ đã xảy ra chuyện gì, Phương Đông Vũ luôn hoạt động một mình, chưa từng nói một câu cùng hai người họ.
Số 9 béo cực, lúc nói chuyện mặt mũi run lắc dữ dội.
Giọng hắn ta mang vẻ trầm hậu. "Tôi cũng cảm thấy trong số 3, 4, 6 có một người yêu thầm, một tiên tri, một người sói. Lát nữa xem ai quay tri nhận người yêu thầm, có lẽ sẽ đoán được thân phận của hai người còn lại. Tôi tạm thời không theo phe ai hết. Tôi không phải tiên tri, tranh cử vì thích bàn luận thôi. Tiếp đi."
Người phát biểu cuối cùng là số 11. Hắn ta nói: "Đầu tiên, tôi không phải tiên tri. Tiếp theo, tôi là dân hàng thật giá thật. Ba tiên tri, soi ba lần người tốt... Cái gì nên phân tích, mọi người đã phân tích rồi. Hiện tại tôi không nói được ý kiến gì mới mẻ. Thế cục này chỉ có thể căn cứ vào kết quả phiếu bầu để phân tích tiếp. Chúng ta bắt đầu bầu chọn luôn đi."
Sau khi số 11 kết thúc lượt phát biểu, hệ thống thông báo: "Giai đoạn tranh cử cảnh sát trưởng kết thúc. Không có người chơi vi phạm. Chuyển sang giai đoạn bầu cử cảnh sát trưởng. Mời các người chơi không tham dự tranh cử chọn người mình muốn làm cảnh sát trưởng. Thời gian bầu chọn là ba phút."
Từ đầu đến cuối, ba tiên tri đều không quay chức năng.
Sau ba phút, Đoạn Dịch nhìn kết quả trên màn hình.
Số 1, 2, 5 bầu cho số 4 Phương Đông Vũ; số 8, 10, 12 bầu cho số 6 Hồ Tấn.
Âm thanh hệ thống lần nữa vang lên: "Người chơi số 4 và số 6 đều nhận được ba phiếu. Chuyển sang giai đoạn hòa phiếu. Hai người chơi có ba phút phát biểu. Bắt đầu từ người chơi số 6 ngược lên theo số thứ tự. Sau khi hai người chơi kết thúc phát biểu, các người chơi không tranh cử lần nữa tiến hành bầu chọn. Thời gian bầu chọn rút ngắn còn một phút."
Thông báo kết thúc, số 6 Hồ Tấn ho nhẹ, mở miệng nói: "Không ai bầu số 3? Mọi người đều nghĩ cô ấy là người yêu thầm? Tôi cũng nghĩ là vậy. Tôi thật sự đã soi số 11 ra người tốt, số 3 rút được bài tốt ghê. Tôi hy vọng cô không chọn lầm phe, đừng giúp người sói chơi."
"Tôi chính là tiên tri thật. Vừa rồi vòng thứ nhất lên tiếng, tôi không nói sẽ gán Cảnh Huy thứ hai cho ai, chúng ta chơi trò này không có gì chắc chắn, lúc đó thông tin tôi có cũng hữu hạn. Nhưng xem kết quả bầu chọn, tôi hiểu rồi."
"Gán Cảnh Huy lần thứ nhất, tôi vẫn soi số 7, vì anh ta được số 4 soi ra người tốt. Lần thứ hai... Số 1, 2, 5 đều bầu cho số 4? Tôi soi theo thứ tự nhé, tôi soi số 1."
Số 4 Phương Đông Vũ theo sát lên tiếng.
Cô nhăn chặt mày, sắc mặt hơi trắng bệch, nhưng ngữ khí và tốc độ nói chuyện vẫn ổn. "Tôi là tiên tri thật, xin người tốt tin tưởng tôi. Số 7 thật sự là người tôi soi ra người tốt. Vừa rồi lúc tôi phát biểu có nói sẽ soi số 11 và số 8, số 8 được tôi gán Cảnh Huy vẫn bầu cho số 6? Tôi không cho rằng đây là hành vi tốt. Cho nên tôi không thay đổi người để gán Cảnh Huy."
"Mặt khác, tôi cảm thấy số 7 nói đúng, chưa chắc số 3 là người yêu thầm. Ai cũng có thể nhận tiên tri, thân phận chính xác của cô ấy là gì, chờ lát nữa cô ấy nói rồi đoán tiếp."
"Số 6 nhận tiên tri, nói rõ ràng mình đã kiểm tra ai và gán Cảnh Huy cho ai là được, nhưng anh ta cứ nhấn mạnh số 3 là người yêu thầm, quả nhiên không ai bầu số 3... Cuối cùng xuất hiện tình huống hòa phiếu. Có lẽ đây là điều anh ta muốn. Tôi cảm thấy mục đích của anh ta chính là lấy Cảnh Huy cho phe sói!"
Sau khi hai người lên tiếng, một phút sau, Đoạn Dịch cúi đầu xem kết quả bầu cử.
Số phiếu bầu y như cũ, vẫn hòa phiếu.
Thông báo vang lên: "Hai lần hòa phiếu, đêm nay không bầu được cảnh sát trưởng. Tối qua là đêm bình an. Mời mọi người bắt đầu giai đoạn tự do thảo luận."
Thông báo vừa dứt, số 3 mở miệng: "Đầu tiên giải thích một chút, tôi không phải người yêu thầm, tôi là phù thủy. Ván này có bảo vệ, chỉ cần bảo vệ không ngu, tôi nhảy ra vẫn có thể sống sót, cho nên tôi dám nhảy. Số 11 là người tôi cứu. Trước tiên tôi nhảy ra nhận soi số 11 ra người tốt, fake người yêu thầm, quấy rầy chiến lược người sói cạch tri."
"Tôi không quay đơn giản là vì, nếu người tốt không biết tin ai, có thể bầu tôi để phù thủy tôi lead làng."