Nhà Trấn Quỷ

Chương 12:




Dựa theo những gì ghi trong nhật ký của cô Hoàng Tuyết, tôi biết được rằng cô ấy đã bị sát hại không lâu sau khi dịch được những dòng chữ này.
Có kẻ đã dựa theo tà thuật ghi trên đó, giết chết cô Tuyết, để thay đổi vận mệnh cho chính mình.
Rất nhanh sau đó, tôi đã khoanh vùng được hung thủ.
Chính là cha ruột của cô Hoàng Tuyết, ông Hoàng.
Sau khi cô Hoàng Tuyết qua đời, công ty nhỏ bé đang trên bờ vực phá sản của ông Hoàng bỗng dưng nhận được rất nhiều đơn đặt hàng lớn.
Của cải cứ như nước chảy về túi ông ta không ngớt.
Ông ta nhanh chóng ra nước ngoài phát triển, trở thành một đại phú ông ở bên đó.
Và tôi cũng điều tra ra được, bạn trai của cô Hoàng Tuyết, vậy mà lại vì tiền, mà làm ngụy tao chứng cứ cho ông Hoàng.
Nhìn vào bản dịch tà thuật trong tay, tôi nghĩ ra một kế hoạch để khiến chúng phải trả giá.
Nói đến đây, mồ hôi lạnh đã túa ra trên trán Từ Hạo.
Anh ta như chợt nhớ ra điều gì đó, bừng tỉnh ngộ:
"Thì ra, vị đạo sĩ Thiên Nhất trên mạng chính là cô!"
"Cô cố tình để tôi biết tác dụng của tà thuật đó, chính là muốn tôi và lão già Hoàng kia tàn sát lẫn nhau."
Tôi cười lạnh nhìn anh ta:
"Tôi biết, anh nhất định sẽ mắc câu."
"Loại súc sinh như anh, vì tiền mà có thể giúp hung thủ giết chết người mình yêu ngụy tạo bằng chứng, thì còn chuyện gì là không dám làm chứ."
Từ Hạo đỏ ngầu mắt, nghiến răng nghiến lợi gầm lên:
"Mày có biết cảm giác bị chính cha của bạn gái mình khinh thường vì nghèo, không xứng với con gái ông ta là như thế nào không?"
"Từ giây phút đó, tôi đã liều mạng leo lên, liều mạng kiếm tiền, chỉ vì không muốn phải đối mặt với dáng vẻ thảm hại của bản thân trước kia nữa."
"Biết tin Hoàng Tuyết qua đời, tôi thật sự rất đau lòng, nhưng cha cô ấy đã đưa ra một cái giá mà tôi không thể nào chối từ."
"Có được số tiền đó, tôi có thể tìm một người phụ nữ khác, ngẩng cao đầu trước mặt bố mẹ cô ấy, từng chút từng chút một nhặt lại lòng tự trọng mà tôi đã đánh mất!" Từ Hạo gào thét đến khản cả giọng, như phát điên.
Tôi khẽ mỉm cười, trong đầu lại hiện lên khuôn mặt của cô Hoàng Tuyết.
"Ngay từ khi anh nhận số tiền của ông già họ Hoàng kia, anh đã không còn chút lòng tự trọng nào nữa rồi."
"Anh có biết tôi đã nhìn thấy gì trong nhật ký của cô Hoàng Tuyết không?"
"Cô ấy nói, dù nghèo khó hay giàu sang, cô ấy đều nguyện ý cùng anh đi đến hết cuộc đời."
"Cô ấy nói, cô ấy rất đau lòng cho anh, đau lòng vì áp lực của anh quá lớn, đau lòng vì sự thực dụng của cha mình, nếu có thể lựa chọn, cô ấy nguyện ý cùng anh bắt đầu lại từ đầu với một gia đình bình thường, môn đăng hộ đối."
"Cô ấy còn nói, đợi anh đi công tác về, cô ấy sẽ cầu hôn anh..."
Rầm!
Từ Hạo đột ngột đứng bật dậy, hai mắt đỏ ngầu, đ.ấ.m mạnh một cú vào mặt bàn trước mặt.
"Mẹ kiếp, mày đừng nói nữa!"
"Đó là lựa chọn của tao, tao không hối hận!"
Đúng lúc này, trung tâm của trận pháp bỗng bốc lên một luồng ám khí dày đặc và đậm hơn.
Luồng khí như một cái kén, dần dần bao trùm lấy tôi.
Từ Hạo nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, nói:
"Giờ lành đã điểm, Tà Thần sắp sửa thưởng thức vật tế của nó rồi."
"Cô thua rồi, hãy trở thành bậc thang trên con đường tiến thân của tôi đi."
Ám khí từng chút từng chút một nuốt chửng lấy tôi, nhưng trên mặt tôi không hề lộ ra chút sợ hãi nào.
"Anh có từng nghi ngờ, tại sao tôi có nhiều cách để đối phó với anh như vậy, nhưng lại cố tình để bản thân rơi vào bước đường cùng này không?"
"Chắc hẳn anh cũng không biết, nếu vật tế không thể thỏa mãn yêu cầu của Tà Thần thì sẽ xảy ra chuyện gì đâu nhỉ?"
Tôi cười đến run cả người, từng chữ từng chữ nói:
"Nếu vật tế không thể thỏa mãn yêu cầu của Tà Thần, thì đó chính là lừa gạt thần linh!"
"Vậy thì kẻ tổ chức nghi thức này sẽ bị Tà Thần nổi giận giam cầm, tra tấn, vĩnh viễn không thể siêu sinh..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.