Sau khi Dương Phong bị bắt, những đoạn băng ghi hình hắn buôn hàng ở biên giới được phát tán tràn lan trên mạng. Tập đoàn tài chính CFCC đang đứng trước nguy cơ phá sản đã bị cú huých này đẩy xuống vực thẳm.
Cơ nghiệp nhà họ Dương tiêu tan, hai cha con Dương Đổng và Dương Phong đứng trước án tử, Du Nguyệt Cơ không biết hiện đang ở nơi nào. Nhà họ Dương bây giờ chỉ còn cái vỏ ngoài tiêu điều với hai tờ giấy niêm phong đỏ.
Hơn một tháng sau khi trở về từ Hồng Lâu, cuộc sống của hai vợ chồng nhà họ Ngô đã quay về quỹ đạo bình thường. Vết thương ở xương sườn của Ngô Hiểu đã lành nhưng bác sĩ vẫn khuyến cáo đừng nên vận động quá mạnh và còn phải tiếp tục dùng thuốc, phối hợp với các bài tập vật lý trị liệu để nhanh chóng hồi phục hẳn.
Ngô Hiểu vẫn luôn cảm thấy mình rất may mắn, bác sĩ nói trường hợp của anh rất hiếm gặp, bởi đa số vết thương liên quan đến động mạch chủ thường chết tại chỗ do mất máu hoặc tử vong ngoài bệnh viện… Và cũng một phần nhờ ngày hôm ấy gã tài xế kia đã có chút "nương tay."
Hôm nay Cẩn Y có lịch hẹn khám thai, em bé trong bụng đã hơn ba tháng, những ngày gần đây cô đã giảm hẳn các cơn nghén nhưng lâu lâu vẫn nôn khan vài cái khi đang trên bàn ăn. Mỗi lần như vậy Ngô Hiểu sẽ gạch luôn tên những món ăn làm cô khó chịu, dù nó có dinh dưỡng như thế nào đi chăng nữa.
Đối với anh, thực phẩm bổ sung dinh dưỡng có rất nhiều loại, món này ăn không được thì làm món khác, sữa này uống không được thì uống sữa khác, anh có tiền thì tại sao vợ của anh phải chịu khổ nuốt thứ không ngon vào người.
Ngô Hiểu ôm eo Cẩn Y vào bệnh viện, lúc đi qua dãy hành lang dài anh cứ dùng tay che chắn trước bụng cô vì sợ có ai đó vô tình đụng trúng. Đi một đoạn đường ai cũng nhìn hai người họ, Cẩn Y ngượng ngùng nhéo bắp tay anh, nói nhỏ.
- Anh bình thường một chút đi, người ta đang nhìn kìa.
Ngô Hiểu còn không thèm để ý người khác nhìn họ ra sao, anh vẫn một mực giữ tay, tập trung nhìn bàn chân Cẩn Y đang bước.
- Mặc kệ họ đi, bụng của em nhỏ như vậy, nhìn kỹ còn không biết là đang mang thai, cẩn thận một chút vẫn hơn. Nào nào, bước chậm một chút…
Cẩn Y cứ thấy Ngô Hiểu làm quá nhưng điều này lại khiến cô rất vui vẻ. Hai người họ vào phòng siêu âm, bé con nhỏ xíu xuất hiện trên màn hình làm Ngô Hiểu ngây người một lúc. Cảm giác trong anh rất rõ ràng, vui mừng, phấn khởi và cả nghẹn ngào. Thì ra tình yêu của Cẩn Y và anh đã đơm hoa kết trái như vậy.
Anh nắm tay Cẩn Y, mắt không rời màn hình, chỉ cho cô xem bé của cô và anh đang rất khỏe mạnh.
- Ngô phu nhân, em nhìn kìa, con rất giống em.
Cẩn Y nhìn nữ bác sĩ siêu âm ngại ngùng bật cười, cô kéo nhẹ tay anh nói khẽ.
- Mới có hơn ba tháng làm sao biết là giống ai được chứ, anh chỉ giỏi tưởng tượng thôi.
- Không, sẽ giống em đấy, anh tin là như vậy.
Anh nghiêng đầu nhìn cô, trong mắt toàn là ý cười, ở trong đó chứa cả biển rộng mang tên hạnh phúc. Đứa trẻ "mồ côi" như anh, sau này đã có một gia đình, mà quan trọng nhất là trong tổ ấm nhỏ ấy có cái tên "Vương Cẩn Y."
Nữ bác sĩ nhìn đôi vợ chồng trẻ tình tứ tự nhiên cũng vui lây, cô chỉ lên màn hình nhẹ nhàng lên tiếng.
- Bé trai đang phát triển rất tốt, thời gian này mẹ bầu nên bổ sung các dưỡng chất thiết yếu gồm acid folic, sắt, canxi, protein và các loại vitamin D, C, A. Ngoài ra cần dành thời gian nghỉ ngơi, tránh làm việc quá căng thẳng hoặc lo lắng quá mức, để có một thai kỳ khỏe mạnh.
Suốt đoạn đường về nhà Ngô Hiểu cứ nhìn chằm chằm vào tờ giấy siêu âm, cảm giác có con thật tuyệt, cứ nghĩ đến việc sắp có một sinh mạng mang cùng dòng máu với mình, mang đặc điểm giống với người mình yêu lại thấy rất phấn khích.
Biết hôm nay Cẩn Y đi khám thai, đám người Hàn Trạch hẹn buổi tối đến nhà chúc mừng. Dưới nhà bếp đang bận rộn chuẩn bị bày tiệc nhưng cả buổi chiều chẳng thấy Ngô Hiểu đâu.
Sáu giờ tối Hàn Trạch, Mộc Vu, Hà Đình đến nhà, tay xách túi to túi nhỏ, nào là sữa bột dành cho bà bầu, thuốc bổ, nhân sâm đến tặng cho Cẩn Y.
Chú Lâm và Châu Thành cũng đến chung vui, dạo gần đây Phi Ân ký được nhiều hợp đồng lớn, lợi nhuận chia đều cho tất cả mọi người khiến ai nấy cũng đều phấn khởi. Sau cái chết của 19 thành viên ở biên giới và cả gia đình của Tiểu Bá, thì các thành viên ở bên ngoài của Phi Ân cũng đã tập trung về xưởng rượu chăm lo làm ăn, buông bỏ những việc làm phạm pháp.
Sống trên đời ai cũng mong muốn có thật nhiều tiền, ai cũng muốn cuộc sống vinh hoa xung quanh đầy ắp bạc vàng châu báu. Nhưng muốn trèo lên đỉnh cao thì phải đánh đổi nhưng đánh đổi bằng mạng sống, bằng chiếc còng bạc tra vào tay, vướng vào vòng lao lý thì chẳng một ai mong muốn cả. Vậy nên thà từng bước chậm rãi, đi lên bằng đôi bàn tay bám bụi của lao động chân chính, còn hơn là dính thứ tạp nham dơ bẩn mà cả đời gột rửa chẳng trôi.
Thức ăn đã bày đầy bàn, mọi người đều đã tập trung đông đủ mà Ngô Hiểu vẫn không thấy đâu. Cẩn Y nhìn cánh đàn ông cười rôm rả trên bàn tròn mới ngộ ra ngoài Tiểu Mai thì mình chẳng có người bạn thân cùng giới nào cả. Đi xem phim, đi mua sắm, kể cả lúc tán gẫu cũng chỉ làm với một mình Ngô Hiểu, nên bây giờ vắng anh một chút cô lại thấy bồn chồn.
Hàn Trạch thấy Cẩn Y ngồi ngẩn ngơ ôm cốc nước liền bắt chuyện hỏi han.
- Em dâu à, sáng nay em đi khám thai bác sĩ nói là trai hay gái vậy? Hay là để bọn anh phụ đặt tên cho nhé?
Câu hỏi của Hàn Trạch khuấy động không khí thêm xôn xao, Cẩn Y còn chưa trả lời thì mọi người đã bắt đầu bận rộn chọn tên giúp em bé trong bụng cô. Hàn Trạch là người xông xáo nhất.
- Để xem nhé, nếu là con gái thì đặt tên là Tiểu Mai, Tiểu Đào, Tiểu Huệ. Con trai thì đặt là Tiểu Minh, Tiểu Long, Tiểu Dương…
Mộc Vu ngồi một bên nhăn mặt bắt bẻ.
- Anh đặt tên cho mấy chậu hoa nhà anh sao? Không có sáng tạo gì hết. Đúng không A Đình?
Hà Đình ngồi một bên chống tay lên cằm cười cười, mắt bận bịu ngó nghiêng trong bếp, nghe Mộc Vu hỏi chỉ nhẹ nhàng phản bác.
- Đúng vậy, cái tên Tiểu Mai không được, không hợp đâu.
Mọi người bị biểu cảm của Hà Đình làm dời đi sự chú ý, nương theo ánh nhìn của anh nhìn xuống bếp thấy Tiểu Mai đang cùng thím Trương lau dọn bên trong, liền lập tức hiểu ra vấn đề ra sức chọc ghẹo làm Hà Đình đỏ mặt, mà Tiểu Mai cũng ngượng ngùng chạy trốn mất tăm.
Hàn Trạch vẫn không từ bỏ chấp niệm với những cái tên có đính kèm chữ "Tiểu" của mình, trong lúc đang bận bịu biên soạn ra những cái tên mới thì chất giọng trầm quen thuộc vang lên ở sau lưng.
- Để dành những cái tên đó đặt cho con của cậu đi.
Mọi người quay đầu lại nhìn Ngô Hiểu, anh ôm đồ trên tay tiến lại gần chỗ ngồi của Cẩn Y, cô kéo tay anh nhẹ hỏi.
- Anh đi đâu vậy?
Ngô Hiểu đặt đồ lên bàn, vươn tay vuốt tóc Cẩn Y ôn tồn trả lời.
- Anh đưa bé con đi dạo.
Cẩn Y nhíu mày không hiểu anh đang nói gì. Ngô Hiểu không để cô thắc mắc quá lâu liền xé lớp giấy bên ngoài của bức tranh ra rồi giơ lên mọi người cùng thấy.
- Giới thiệu với mọi người con trai của Ngô Hiểu và Vương Cẩn Y.