Yên tĩnh, không một thanh âm nào.
Chỉ có tiếng hô hấp nặng nề.
Bi thống, cảm giác như ruột gan đứt ra thành từng khúc.
Trần gia, gia chủ Trần gia đứng tại trung ương đại sảnh. Ngẩng đầu ngắm trần nhà, rồi nhắm mắt lại. Hắn cảm thấy như bị trói chặt, chặt đến mức muốn cắn xe thoát ra.
Vẻ mặt hắn rất trầm trọng, bi thống, nhìn tờ giấy xanh đen thật lâu không nói. Nếu lúc này hắn mở mắt ra, có lẽ sẽ thấy trong khóe mắt của hắn đang ngấn lệ.
Lệ thương tâm.
Giờ phút này, chân hắn cảm thấy sự lãnh lẽo của nền gạch bằng đá đại lý, trước mặt hắn là thi thể một nữ nhân. Nữ nhân này khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng nhờ bảo dưỡng tốt nên nhìn qua như là mới ngoài ba mươi. Khuôn mặt đoan trang của nàng có vài phần quý khí, đó là do từ nhỏ đã được bồi dưỡng khí chất của tầng lớp thượng lưu. Sắc mặt nàng rất trắng, trắng bệch không một chút máu, đôi mắt mở lớn, có lẽ đến chết cũng không cam lòng. Cổ của nàng bị người ta dùng lưỡi dao sắc bén cắt một nhát rất sâu, toàn thân quần áo cũng đã bị máu tươi thấm đỏ.
Người phụ nữ đó chính là đứa coi gái út mà hắn rất thương yêu Trần Y Y.
Bên dưới Trần Y Y là mười ba cổ thi thể, những người này đều là vệ sĩ của trần Y Y, nhưng bây giờ tất cả đều biến thành những cổ thi thể lạnh băng. Tử trạng của những vệ sĩ này khác nhau, có chín người là bị súng lục hạ sát, trong đó ba người bị bắn trọng thương, rồi bị hung thủ bắn vào đầu. Còn lại bốn người, một người là bị một quyền chấn vỡ tim chết ngay tức thì, một người bị lưỡi dao sắc bén đâm vào hậu kính yếu huyệt, một người là bị một loại cương ti xiết chặt, sau khi rút cương ti ra thì động mạch bị cắt đứt, mất máu mà chết. Cuối cùng là một người giống Trần Y Y bị một lưỡi dao sắc bén cắt cổ.
Thân thủ thật cao cường, thủ đoạn thật ngoan độc.
Bàn tay phải gia chủ Trần gia nắm chặt một viên băng đạn lạnh lẽo, hắn dùng sức bóp mạnh, một giọt nước chảy dọc theo ngón tay hắn, tích một tiếng rơi trên mặt đất.
Gia chủ Trần gia vẫn là không có mở mắt. Cắn chặt răng, từ hai hàm răng xuất ra một câu hỏi: "Hẳn ở đâu?"
Phía dưới có hơn mười người, đều cúi đầu không dám ngẩng lên, trong đó có một nam tử trung niên lên tiếng đáp: "Chúng tôi …… không tìm được."
Gia chủ Trần Gia khoát tay, mở mắt, trong mắt đã đầy những tia máu, hắn trên người đột nhiến xuất ra một luồng sát khí nồng đậm, trừng mắt nhìn trung niên nam tử vừa nói phẫn nộ quát:"Tìm không được?"
Trung niên nam tử toàn thân run rẩy, hoang mang nói: "Gia chủ, chúng ta đã cử hết nhân thủ đi tìm hắn, cũng thật là tìm không được. Băng sát thủ tựa như bị thiêu đốt. Trừ lúc hắn ra tay, căn bản không ai biết hắn hạ lạc ở đâu.
Gia chủ Trần gia hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế sự phẫn nộ khiến cho thân thể run rẩy, trầm giọng nói:"Một lũ phế vật! Tìm không được hắn thì những người từng quan hệ cùng hắn đều không được phép bỏ qua.
"Nhưng những người đó đều có người của Long gia bảo vệ hai bốn trên hai bốn."
Gia chủ Trần gia mắt lộ ra hung quang, ngoan độc nói: "Không quan tâm tới Long gia, nếu bọn họ nhúng tay vào, giải quyết luôn một thể."
"Nhưng……"
Trung niên nam tử lời nói còn chưa ra khỏi miệng, một người già nua ngồi bên tay phải hắn nói: "Gia chủ, nếu cùng người trong tứ đại gia tộc phát động chiến tranh phải được sự thông qua của trưởng lão hội." Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tứ đại gia tộc đều có quy củ, gia chủ ở trong gia tộc mặc dù địa vị cao cao tại thượng nhưng quyền lực cũng không phải chí cao vô thượng. Những việc bình thường của gia tộc có thể trực tiếp giải quyết nhưng nếu liên quan trọng yếu đến lợi ích gia tộc, liên quan đến hưng suy của gia tộc thì phải được trưởng lão hội thông qua, do trưởng lão hội đồng ý mới có thể quyết định cùng với người của tứ đại gia tộc đấu tranh. Một người hành sự không tốt có thể ảnh hưởng đến lợi ích của gia tộc, thậm chí nguy hại đến sự tồn vong của gia tộc. Loại sự tình này gia chủ không thể quyết định được, nếu không trưởng lão hội không cần phải tồn tại làm gì.
Trần Gia như thế, Long gia cũng vậy. Long Hải Du sở dĩ không thông qua gia chủ cùng trưởng lão cùng Mười Một hợp tác, một phần là dã tâm ngoài ra còn là vì hắn nắm chắc mọi việc nên mới dám đáp ứng với Mười Một. Cho dù có xuất hiện vấn đề gì, Trần gia có trách tội thì hắn cũng có thể nói là vì quan hệ với Lục Dương nên giúp đỡ Mười Một, phái vài thủ hạ đi xuống bảo vệ vài ngày. Dĩ nhiên điều này không đủ đảm bảo để chối bỏ hoàn toàn trách nhiệm. Đây chủ yếu là vấn đề ngoại giao, nhiều lắm để đảm bảo thì gia chủ Long gia cũng trưởng lão hội sẽ đưa ra một hình phạt nhỏ đối với hắn mà thôi. Dã tâm của Long Hải Du lớn, đồng thời hắn cũng là người thông hiểu đạo lý, mỗi bước hành động đều luôn giữ cho mình một đường lui, nếu không tuyệt không thể leo lên được vị trí ngày hôm nay.
Mặc dù hắn đây là việc riêng của hắn nhưng cũng có quan hệ không nhỏ tới lợi ích của gia tộc, cho nên lần đầu tiên cùng Mười Một gặp mặt hắn đã thông báo cho gia tộc. Gia tộc sau một thời gian ngắn thương nghị cùng trưởng lão hội cuối cùng đã quyết định ủng hộ Long Hải Du, bởi vì dù cho Mười Một thất bại bọn họ cũng không tổn thất gì, nhiều lắm là quan hệ cùng Trần gia căng thẳng một chút, điều này đối với gia tộc không có gì nghiêm trọng lắm, chỉ cần có một người hi sinh, thì quan hệ giữa hai gia tộc rất dễ dàng hòa hảo như ban đầu. Nhưng nếu Mười Một vạn nhất thành công, đoạt được nhiều lợi ích nhất chính là Long gia, loại sinh ý này ai lại chịu bỏ qua chứ.
Long gia cũng không phải không nghĩ tới Trần gia đến đường cùng quyết cùng Long gia toàn diện chiến đấu, đến lúc đó hai gia tộc trở thành tử đối đầu, hay chính là cục diện ngươi chết ta sống, ngươi sống ta chết. Chính là không biêt gia chủ Long gia, một mực ủng hộ Long Hải Du, đặc biệt tin tức Mười Một trong một ngày hạ sát cả Trần Dương Phàm cùng Trần Hải Vũ đã truyền ra ngoài, Long gia trên dưới nhất thời đều bất ngờ, cuối cùng qua biểu quyết phần đông ủng hộ việc làm này, cả gia tộc chuẩn bị cho một cuộc chiến có xảy ra bất cứ lúc nào.
"Long gia!" Gia chủ Trần gia hung hăng nghiến chặt răng nói, hắn không có hồ đồ, hắn biết rõ cùng Long gia chiến đấu sẽ có hậu quả gì, nhưng là cục tức này thật khó mà nuốt trôi được. Nhìn lại thi thể Trần Y Y trên mặt đất, gia chủ Trần gia trầm giọng nói: "Thông báo triệu tập trưởng lão……"
Vào lúc này, một trận dồn dập tiếng bước chân cắt đứt lời hắn nói, trong đại sảnh tất cả mọi người đều quay đầu hướng bên ngoài quan sát. Năm nam tử mặt đầy nước mắt tiến đến gấp giọng hô: "Cha…… đại ca…… đại ca đã chết rồi……"
Trong đại sảnh nhất thời trầm xuống, nam tử vừa nói chính là con thứ hai của gia chủ. Theo lới hắn nói thì trưởng tử của gia chủ là Trần Tán đã chết.
Gia chủ Trần toàn thân run rẩy khi nghe được tin tức này, hai mắt vô thần. Trong một ngày mất đi cả con trai lớn cùng con gái út, hắn trở thành cảnh kẻ đầu bạc tiễn đưa người đầu xanh, chuyện này thật sự rất thống khổ. Đả kích lần này đối với hắn thật sự quá lớn.
Trong đại sảnh nhất thời hoàn toàn im ắng, ngoại trừ tiếng đứa con thứ hai Trần Hiển Tông quỳ trên sàn trước thi thể của tiểu muội Trần Y Y mà khóc rống lên thì không còn ai dám lên tiếng nữa, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Gần một phút trôi qua, bi thống tràn ngập đại sảnh. Không khí trong phòng càng trở nên trầm trọng.
Không có ai nói, ngay cả gia chủ cũng si ngốc ngửa đầu nhìn hoa bản, nước mắt đầy mặt. Dù cho có là cao thủ võ công, hắn vẫn là con người. Một người cha trong một ngày mất hai đứa con một trai một gái, hắn như thế nào có thể chịu nổi đả kích này.
Không biết qua bao lâu. Có lẽ khoảng một giờ, có thể là hai giờ, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân trầm trọng, một trung niên nam tử thuộc Trần gia đang đi tới. Phía sau là hơn hai mươi Trần gia đệ tử, mỗi người ôm một thi thể đi vào. Những người này đặt những thi thể xuống đất, khiến cho đại sảnh bỗng chốc trở thành một bãi thi thể lạnh lẽo. Hai thi thể trên cùng chính là thi thể của trưởng tử của gia chủ Trần Tán, cùng với con gái út Trần Y Y.
"Đại ca!" Vốn là đã dần hết khóc, lúc này Trần Hiển Tông bỗng dưng thấy thi thể Trần Tán nằm đó, kêu một tiếng đi tới, ôm thi thể của Trần Tán khóc không ra tiếng.
Còn hơn Trần Y Y, Trần Tán bị giết rất thê thảm. Tay phải hắn bị người ta bẻ gãy, rũ xuống, toàn bộ cánh tay phải cùng đầu đều vặn vẹo nghiêm trọng. Cổ hắn không bị cắt, nhưng đã bị người ta bẻ ngược từ trước ra sau, rõ ràng là bị bẻ gãy cổ mà chết.
Trung niên nam tử đi tới trước thi thể Trần Tán, xuất ra một viên băng đạn trầm giọng nói: "Gia chủ."
Gia chủ Trần gia vẻ mặt ngốc trệ nhìn viên băng đạn trong tay hắn, yên lặng cầm lên nắm chặt trong tay. Ngực hắn đã bị nước mắt làm cho ướt nhẹp, cả người như già đi hơn mười tuổi, lộ rõ sự già nua cùng thê lương vô cùng.
Gia chủ Trần gia nắm chặt viên băng đạn, nhắm mắt lại, hai hàng nếp nhăn hằn rõ trên trán làm cho mặt hắn càng thêm già nua, thê lương.
Trần Hiển Tông ngẩng đầu, thê lương nói: "Cha! Người phải báo thù cho đại ca cùng tiểu muội!"
Gia chủ Trần gia không có đáp lại, mà hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, một âm thanh vô lực hỏi:"Chư vị trưởng lão, của các người thấy nên làm như thế nào ?"
Tất cả những người đứng trong đại sảnh đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi nhưng không một ai lên tiếng.
Tộc trưởng khóe miệng lộ ra một tia cười khổ nói: "Long gia khinh gia tộc ta không người. A a ……hảo Long gia, hảo Băng sát thủ……"
"Hảo!" Gia chủ Trần gia mở mắt. Hai đạo lệ quang quét qua khắp đại sảnh lớn tiếng quát: "Trần gia toàn diện phản kích, toàn lực tìm cho ra hạ lạc của Băng sát thủ, phàm là người có quan hệ với Băng sát thủ, một người cũng không tha!" Dừng một chút lại nói một cách ngoan độc: "Nếu Long gia nhúng tay vào, giết không cần thương lượng."
Mọi người trong đại sảnh đều bất đắc dĩ thở dài, hướng gia chủ cúi mình vái cháo.
Trần gia bắt đầu phản kích, thủ đô tràn ngập mùi máu tanh.
Mọi người vẫn tiếp tục cuộc sống bình thường hàng ngày, không ai biết một hồi gió tanh mưa máu sắp diễn ra.
Những người lãnh đạo Long Quốc cũng không biết rõ Thủ Đô sắp phát sinh một cuộc nội chiến.
Cùng lúc đó, tại Long gia.
Gia chủ Long gia (tác giả ghi là Trần gia nhưng đệ nghĩ Long gia mới đúng) cùng năm lão giả đang ngồi trên ghế, đứng sau lưng hắn là hai người tuổi tác chênh lệch là thành viên của Long gia.
"A." Gia chủ Long gia nhắm mắt cười một tiếng nói: "Nếu đáp ứng chuyện này, Long gia chúng ta cũng phải xem xét kỹ."
Một trung niên nam tử Long gia bất bình nói: "Chuyện này thật quá mức rồi, giết Trần Tán cùng Trần Y Y đối với chúng ta không có lợi ích gì, lại khiến cho Trần gia nổi giận phản kích trước."
Gia chủ Long gia vẫn nhắm mắt lại, bình thản nói: "Nếu đã đáp ứng hắn, vậy cũng nên suy nghĩ một chút. Sở Nguyên cùng chúng ta đề xuất điều kiện, khẳng định là đã nắm chắc. Ngươi có cảm thấy hắn thật sự sẽ để chúng ta một bên vô sự, một mình hắn đối mặt với Trần gia hay sao ?"
"Việc này ……"
Gia chủ Long gia mở mắt ra, ánh mắt cùng giọng nói của hắn rất bình thản, không có chút gì lo lắng, gây cho người ta một áp lực mơ hồ, phảng phất như hắn chỉ cần nhìn một cái, ngươi sẽ không dám phản kháng. Hắn khoát tay nói: "Dùng Sở Nguyên đấu với Trần gia, đây là quyết định của chúng ta sau cuộc thảo luận lần trước. Cho nên chúng ta cũng biết sớm muộn sẽ dẫn cuộc chiến này."
Trung niên nam tử vội la lên: "Nhưng là hắn cố tình kéo chúng ta xuống nước."
"Không sao cả." Gia chủ Long gia vẫn bình thản nói: "Việc này không sao cả, cuộc chiến này chắc chắn phải xảy ra." Ánh mắt của hắn hướng đến Long Vũ lúc này vẫn chưa nói gì. Hỏi: "Long Vũ, báo cáo kết quả đi."
Long Vũ cúi đầu nhìn ngực mình một chút nói: "Sở Nguyên rất lợi hại, một quyền đã đả thương ta."
"Cái gì?" Tất cả mọi người trong đại sảnh đều lộ ánh mắt khó tin nhìn Long Vũ, Long Vũ là một trong những Long gia thập đại cao thủ, lại bị người ta một quyền đã thương, dù cho gia chủ cũng không có khả năng đó.
Gia chủ Long gia nhàn nhạt cười nói: "Các ngươi nghe rõ chưa? Hôm qua ta đã để Long Vũ đi kiểm tra Sở Nguyên, kết quả cũng làm cho ta cảm thấy khiếp sợ. A a, công phu Sở Nguyên luyện chính là ngoại tầng công pháp Long gia"
Trong đại sảnh nhất thời yên ắng không một tiếng động, việc Mười Một tu luyện Long gia ngoại tầng công pháp cũng không phải là việc gì bí mật, hắn cũng có thể miễn cưỡng xem là Long gia ngoại tính đệ tử. Nhưng mà chỉ dựa vào bốn năm tu luyện ngoại tầng công pháp, một quyền đả thương một trong Long gia thập đại cao thủ Long Vũ, điều này khiến cho mọi người khó có thể tiếp nhận được.
Gia chủ Long gia rất hài lòng nhìn biểu hiện của mọi người, đây chính là kết quả hắn mong muốn. Long Gia (không biết Long Vũ đúng hay Long gia đúng) ngày hôm qua trở về đã báo lại cho hắn mọi chuyện, hắn quyết định bảo Long Vũ trước không lộ chuyện này ra ngoài, bây giờ mới tự mình nói ra. Nhưng Long Vũ cũng không nói rõ mọi chuyện, lại khiến cho mọi người tưởng rằng Mười Một chỉ bằng Long gia ngoại tầng công phát đả thương Long Vũ. Điều này cũng không thể trách họ được, đổi lại là ai cũng đều sẽ theo phương diện như vậy mà suy nghĩ trước tiên.
Gia chủ Long gia cười nói một cách thản nhiên: "Bây giờ biết tại sao ta tán thành cùng Sở Nguyên đấu với Trần gia chưa ?"
Trong đại sảnh không ai trả lời.
Gia chủ Long gia gật đầu nói: "Tốt lắm, từ bây giờ bắt đầu gia tăng bảo vệ đối với bốn người kia, người Long gia ra ngoài cũng phải chú ý an toàn, ta không hy vọng sự việc của Trần gia lại xảy ra với Long gia ta. Long Vũ, ngươi tạm thời phụ trách bảo vệ Hải Du cho tốt, hắn là người trung gian, Trần gia khẳng định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Long Vũ gật đầu nói:"Vâng."
Tộc trưởng Long gia nhìn qua những người phía dưới, vẻ mặt mỗi người lộ ra những biểu tình khác nhau, khoe môi xuất hiện vẻ cười không đổi.